Chương 3: Hương thơm

Việc cho Trác Nhu đi làm trong công ty ngay lúc này là đều rất cần thiết . Ông Trác sợ đứa con gái quậy phá ấy sẽ đổi í nên ông đã gấp gáp kêu Trác nhu chuẩn bị mọi thứ để mai đến công ty .

Tối đến , Trác Nhu điện cho một người bạn rất thân với cô tên là Lâm Nhuệ Minh để cùng cô lựa đồ. Lâm Nhuệ Minh là một chủ cửa hàng thời trang cao cấp nên Trác Nhu rất tin tưởng vào gout thẩm mỹ của bạn mình. Đến cửa hàng của Nhuệ Minh , Trác Nhu đi vào trong với gương mặt thanh tú và xinh đẹp của cô được khá nhiều người chú ý , họ nhìn cô như những đại minh tinh nổi tiếng trong khi cô chỉ mặc một cái áo thun cỡ rộng cùng với chiếc quần thể thao khỏe khoắn .

Nhìn thấy cô Nhuệ Minh ngoắc cô vào rồi tặc lưỡi.

" Không thể tin là mày có thể mặc bộ đồ ấy ra đường ! " _ Nhuệ Minh phàn nàn

Trác Nhu có thói quen ăn mặc rất đơn giản , điều này khiến cô bị Nhuệ Minh nói không biết bao nhiêu lần. Trác Nhu ngượng ngùng nói với Nhuệ Minh



" Thôi thôi bớt càm ràm như bà già lại giùm tao... kiếm cho tao bộ vest nào được được tí "

" Mày đi dự tiệc gì à "- Nhuệ Minh tò mò hỏi .

" Ngày mai đi lên công ti làm rồi ... bị bắt ép chứ chẳng muốn chút nào " - Trác Nhu than thở .

" Thôi đi tốt cho mày chứ sao ! Mày không nhớ 2 năm trước chỉ vì mày sống long bông nên mới để mất T.... "



Nói đến đây bỗng nhiên Nhuệ Minh không nói được nữa như có cái gì đó chặn tại cuống họng không cho cô thốt nên lời. Lúc này Trác Nhu cũng im bật , sắc mặt cũng trùng xuống , ánh mắt nhìn xa xăm nghĩ ngợi điều gì đó mà không muốn người khác nhìn thấy .

"Lấy bộ này điii "- Nhuệ Minh cố ý nói lãng sang chuyện khác.



"Để tao đi thử " - Trác Nhu giật mình đáp lại .

Đi ra từ trong phòng thay đồ , Trác Nhu làm cho Nhuệ Minh giật mình vì vẻ phong lưu của mình . Dù là con gái nhưng khi mặc bộ vest này lên người Trác Nhu toát lên vẻ lịch lãm hiếm thấy, với gương mặt phi giới tính ấy cô có thể mê hoặc được cả nam và nữ.



" Trong bảnh thật đấy " - Nhuệ Minh trầm trồ.

" Cũng không tệ " Trác Nhu cười .

...

Sáng ngày hôm sau, ông Trác kêu Lý Tần lên lầu gọi Trác Nhu xuống để cùng ông đi đến công ty. Lý Tần lên lầu thì thấy cửa phòng Trác Nhu không khóa thì nàng nhẹ nhàng đẩy cửa ra thì thấy Trác Nhu đang loay hoay thắt cà vạt. Trong bộ dạng lúc này của Trác Nhu trông rất buồn cười , thật ra ngày hôm qua cô quên hỏi Nhuệ Minh cách thắt cà vạt. Lý Tần cố ngăn cho bản thân không bật cười thành tiếng.

Đang loay hoay không biết nên làm sao thì từ phía sau có một bàn tay mềm mại sờ vào cổ Trác Nhu làm cô khá nhột. Cánh tay từ từ đưa xuống cổ vòng xuống chổ 2 bâu áo, Trác Nhu quay người lại thì thấy Lý Tần.

*Cô ta đang làm gì vậy ?

" Để tôi thắt cà vạt giúp cô " Lý tần nhẹ nhàng nói .

" Không cần... tôi tự làm "

" Ba cô đang đợi... nhanh nào "

Gạt bỏ sự từ chối của Trác Nhu, Lý Tần vẫn chăm chú thắt. Mùi hương cơ thể của Lý Tần rất thơm, nó làm cho Trác Nhu thấy rất đễ chịu. Trác Nhu rất thích ngửi mùi nước hoa , đặc biệt là nước hoa của phụ nữ nên khi ngửi mùi thơm trên người Lý Tần,Trác Nhu đứng im từ từ cảm nhận nó.

" Xong rồi " - Câu nói vang lên, chỉ thoáng chốc mà Lý Tần đã thắt xong trong khi Trác Nhu còn chưa cảm nhận hết mùi hương đó.

" Cảm ơn... nhưng sau này đừng tùy tiện vào phòng tôi như vậy "

" Xin lỗi tại tôi thấy cửa không khoá ... "

" Hy vọng cô đừng xuất hiện bất ngờ như vậy trong phòng tôi lần nào nữa... cảm ơn" - Trác Nhu liếc nhìn Lý Tần xem cô như thế nào rồi bỏ xuống lầu.