Chương 32: Ngỏ lời

Thế là một đêm đầy sự ngọt ngào trôi qua trong sự hạnh phúc của cả hai. Sáng sớm Trác Nhu thức dậy thì thấy người kế bên mình đã rời khỏi vòng tay cô, vệ sinh cá nhân xong Trác Nhu đi ra bếp thì thấy Lý Tần đang đứng đấy làm đồ ăn sáng.

Cơ thể ấy thật quyến rũ như đêm hôm qua vậy, góc nghiêng thần thánh cùng với mái tóc đen huyền được kẹp lại một cách hờ hững ở phía sau - sự xinh đẹp ấy đêm qua đã được Trác Nhu chiếm lấy.

Trác Nhu đi lại gần rất nhẹ nhàng cố ý để cho người kia không phát hiện, cô bất ngờ ôm Lý Tần từ phía sau làm nàng ta bị giật mình. Cái ôm toát lên sự ấm áp của Trác Nhu làm Lý Tần mê mẫn .

*Nó tuyệt quá ! Mình chưa bao giờ có cảm giác này ! Trác Nhu ...

Trác Nhu vừa ôm vừa vùi đầu vào cổ của Lý Tần mà hôn.

" Lý Tần ! Tôi yêu cô !! Tôi yêu cô rất nhiều "

" Yêu tôi mà còn quen cái cô Lưu Thi đó , vả lại tôi còn là mẹ kế của cô đó "

" Tôi mặc kệ ! Tôi không thể phủ nhận là tôi yêu cô ... "

Lý Tần quay người lại dựa vào thành bếp , hai người đối mặt với nhau . Đây cũng là lúc cả hai nên nói hết những gì cần nói .

" Yêu tôi mà lại quan hệ với Lưu Thi à ! "

" Lý Tần ! Tôi ... "

" Tôi sao ?! "

" Tôi luôn phải tìm mọi cách để trốn tránh cái cảm giác mà cô đem đến cho tôi! Với việc cô là mẹ kế của tôi cũng đã khiến tôi e dè mà chối bỏ nó nhưng thật sự là không thể "

Nước mắt của Trác Nhu bỗng dưng rớt xuống, Lý Tần giật mình khi lần đầu thấy bộ dạng này của Trác Nhu...Một cô nàng mạnh mẽ vậy mà...

*Trác Nhu khóc vì mình .! Những giọt nước mắt ấy vì mình mà rơi ư ?

Trác Nhu nắm lấy tay của Lý Tần mà nói .

" Bây giờ điều mà tôi muốn biết là cô có tình cảm đặc biệt với tôi không ? "

" Tôi cũng không ngăn được cảm xúc mà tôi dành cho cô "

Vừa dứt câu Lý Tần chòm tới hôn Trác Nhu, Trác Nhu vội ôm lấy nàng nhấc nàng lên thành bếp ngồi và hai người đã trao cho nhau một nụ hôn rất cuồng nhiệt .

" Cảm ơn cô "

Tối đến.

Trác Nhu đi làm về tới cửa thì thấy bên trong nhà hơi ồn ào cô đi vào thì thấy ông Trác đang ngồi nói chuyện hơi lớn tiếng với Lý Tần .

" Em không nên ở bên ngoài lâu như vậy ! Lỡ phóng viên mà chụp được hình em ở bên ngoài mấy ngày như vậy họ sẽ nói là chúng ta cãi nhau đấy "

" Nhưng sự thật là vậy mà ! "

" Coi như anh năn nỉ em đó, Lý Tần ! "

" Không ! Tôi chưa sẳn sàng để có thể tha thứ những việc mà ông đã làm ! "

" Được ! Vậy em đừng trách tại sao ba em trong bệnh viện sẽ ngưng điều trị "

" Ông... ! " Lý Tần tức giận đứng dậy nhìn trừng trừng vào ông Trác .

" Em đừng nên nóng giận ! Em chỉ cần về nhà làm một người vợ hiền và phục vụ cho tôi ... em và gia đình em sẽ có tất cả. Chẳng phải em cưới tôi cũng chỉ vì tiền à " .

"Đồ khốn nạn! Tại sao tôi lại gả cho ông chứ " Lý Tần ngồi gục xuống .

Thấy Lý Tần khổ sở khóc đằng kia , Trác Nhu đứng đấy không kìm được nữa cô liền đi lại to tiếng với ông Trác .

" Mời ông ra khỏi nhà tôi ! NGAY ! "

" Cái đứa ngỗ nghịch này ! Mày còn dám nạt vào tao đấy à! Mày i như con gái mẹ mày ... lúc nào cũng không nghe lời tao "

Nhắc đến mẹ Trác Nhu đau đến thắt lòng ! Cô như đứng không vững .

" Ông không có tư cách nhắc đến mẹ của tôi ! Ông là một người đàn ông tồi ! Ông rời khỏi nhà tôi ngay ! Nếu không tôi sẽ điện cho ông ngoại xem của ông sẽ ăn nói như thế nào ! "

Nghe nhắc đến ba vợ cũ ông Trác có phần hơi ngán ngẩm nên hừ một tiếng rồi bỏ đi mất.

Trác Nhu đi đến ôm lấy Lý Tần .

" Tôi sẽ không để ai tổn thương cô đâu ! "

" Trác Nhu... Đừng rời bỏ tôi "

" Tôi sẽ bên cạnh cô mà "

Vài tuần sau đó khi đã suy nghĩ rất nhiều thì Lý Tần đã mở lời với Trác Nhu.

" Chuyện giữa em và Lưu Thi tính thế nào ? Chị không muốn em lừa dối cô ấy "

" Em ấy đi du lịch rồi vài ngày sau mới về! Em biết bản thân sẽ làm gì mà chị đừng lo"

" Nhưng em có chắc là muốn rời bỏ cô ấy chỉ để ở bên một người như chị? "

" Khi biết được tình cảm của chị dành cho em, em đã không còn quan tâm đến thứ khác nữa rồi"

"Trác Nhu...cảm ơn em"

" Em cũng rất biết ơn chị "

" Vì điều gì ?"

" Vì đã ở bên em "