Chương 27: Bán con cầu vinh

Edit: ND Trái Cây Nhiệt Đới

Sau khi nghe thấy lời mẹ nói nhất thời Chu Gia Ngôn sững sờ tại chỗ, mẹ kế của cậu lại có thể vô sỉ tới như này, vậy mà muốn bán con cầu vinh!

Hơn nữa cái xe đầy ấp bắp cải trắng như này, cậu hôn đến môi cũng không còn mất!

Khán giả cũng bị Thẩm Thanh Thanh "vô sỉ" dọa sợ rồi.

[Hahaha sao mà cô ấy dám nghĩ cách này vậy?]

[Huhuhu nhưng mà nếu mị ở hiện trường mị nhất định đồng ý, đừng nói là một bắp cải trắng, mười bắp cải trắng đổi lại được Ngôn Ngôn hôn một cái mị cũng chịu.]

[Lầu trên, tôi cũng muốn ở hiện trường, tôi sẽ khiêng bạn nhỏ này chạy đi!]

[Bạn nhỏ Ngôn Ngôn bị mẹ kế vô sỉ dọa sợ rồi.]

Chu Gia Ngôn vẫn như cũ không thể tin được mẹ kế sẽ thật sự làm như vậy, cậu xác nhận lại lần nữa nói: "Mẹ, mẹ nói thật sao? Thật sự muốn dùng nụ của Ngôn Ngôn để bán bắp cải trắng sao?"

Nhưng mà trả lời câu bé chính là Thẩm Thanh Thanh đã bắt đầu tìm bút với bìa cứng, bắt đầu viết viết vẽ vẽ.

Cuối cùng trên bìa cứng viết một dòng chữ to —— Hôm nay bắp cải trắng giá ưu đãi đặc biệt 1,5 tệ/cân, mua nhiều có ưu đãi, hoan nghênh đến mua! Mua nguyên bắp cải trắng còn được tiểu shota đáng yêu hôn một cái nha ~

Sau đó Thẩm Thanh Thanh còn nghiêm túc treo nó ở đầu xe ba bánh, bắt đầu rao bán: "Hôm nay bắp cải trắng giá rẻ đặc biệt 1.5 tệ/cân, mua nguyên bắp cải trắng sẽ được bạn nhỏ đẹp trai hôn một cái nha."

Thấy vậy, nội tâm Chu Gia Ngôn sinh ra một tia thê lương, mẹ kế vậy mà thật sự đính bán con cầu vinh!

Cậu bé quay lưng lại, tỏ vẻ không muốn nhìn thấy mẹ kế nữa!

Vậy mà lúc này mẹ kế rao vài câu xong lại quay người nói vưới Chu Gia Ngôn: "Ngôn Ngôn, con muốn làm bé con không giữ lời sao? Trước đó con đã đồng ý với mẹ phải làm việc chăm chỉ đó nha."

Tay nhỏ của Chu Gia Ngôn nắm chặt lại, nhớ tới vừa rồi mình tỉnh tỉnh mê mê chưa gì đã đồng ý, cậu bé không thể làm bé con không giữ lời được.

Cho nên sau một lúc lâu cậu bé xoay người lại miễn cưỡng gật đầu: "Được ạ, Ngôn Ngôn nói lời giữ lời, chỉ cần có thể bán bắp cải trắng mẹ muốn con làm gì cũng được."

Nhìn dáng vẻ Chu Gia Ngôn ủy khuất, trong lòng Thẩm Thanh Thanh cảm thấy buồn cười nhưng lại có chút mềm lòng, thế là quyết định lui một bước: "Được được, nhìn dáng vẻ không tình nguyện của con xem chừng cũng không kéo được khách còn đem hết khách đuổi đi. Như vậy đi chúng ta đổi thành hôn gió có được không? Ngôn Ngôn lại đây làm thử động tác hôn gió đi, làm một cái mẹ xem."

Có lẽ bởi vì có chuyện làm nền phía trước Chu Gia Ngôn liền cảm thấy hôn gió dường như không tệ lắm, mẹ kế cuối cùng vẫn không có triệt để mà làm bậy.

Biểu cảm của cậu bé vẫn nghiêm túc như cũ nhưng học theo dáng vẻ trên TV, vươn cánh tay nhỏ bé đặt lên môi hôn một cái sau đó lại thổi ra một hơi, có thể xem là đã hoàn thành một cái "hôn gió".

Thẩm Thanh Thanh nhìn điệu bộ của Chu Gia Ngôn, trong lòng sắp không nhịn cười nổi nữa, đời này sống không còn gì luyến tiếc nữa, thật sự là quá đáng yêu rồi.