Chương 10

Sắc mặt Trương Tình Tình trên bờ đột nhiên thay, mảnh ruộng này là do cô ta cấy.

Trước khi mọi người chỉ trích, cô ta chủ động xin lỗi: "Xin lỗi, chỉ là tôi không biết..."

Giám khảo biết các cô chỉ đến quay chương trình, nên không tiện chỉ trích quá đáng, chỉ bất đắc dĩ thở dài, dồn dập cứu vãn mạ còn có hi vọng.

Trương Tình Tình thấy không ai để ý đến cô ta, có chút sốt ruột, cố nặn ra vài giọt nước mắt càng thêm điềm đạm đáng yêu: "Xin lỗi, tôi biết sai rồi, mọi người có thể tha thứ cho tôi không."

Dù sao khách mời cũng không phải người trong cuộc, không thể thay người khác tha thứ, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút xấu hổ.

Lục Nùng thở dài đi an ủi.

Trương Tình Tình bắt lấy Lục Nùng tựa như bắt được một cọng rơm cuối cùng khóc không kiềm chế được.

【 Thật ảo ma, Trương Tình Tình không bị sao chứ, vốn là cô ấy làm sai chuyện, không đi sửa sai còn đứng đó khóc, thật phiền. 】

【 Lần đầu Tình Tình cấy mạ không tốt là chuyện rất bình thường. 】

【Vậy lầu trên giải thích một chút vì cô ta sao làm sai mà cứ phải khóc mãi vậy. 】

【 Không ai chú ý tới sao, Mạnh Vãn cấy đẹp nhất, hơn nữa thời tiết nóng như vậy, thế mà cô ấy không có nổi giận. 】

【 Hơn nữa không phải nói Mạnh Vãn rất yếu ớt sao, vì sao cô ấy còn biết cấy mạ, tôi còn tưởng rằng cô ấy sẽ buông tay bỏ đi. 】

【Tôi cũng chú ý tới, còn có nơi cô ấy bôi kem chống nắng nữa, có ai nói cho tôi biết, lượng đồ chống nắng của nữ minh tinh có khoa trương như vậy không. 】

Ban giám khảo thành công cứu vãn được đa số mạ non, bọn họ thở phào nhẹ nhõm, các vị khách quý cũng thở phào nhẹ nhõm theo.

Kết quả cuối cùng đã có, Mạnh Vãn về nhất, Lục Nùng thứ hai, Lâm Hà thứ ba, Đan Vân thứ tư, Trương Tình Tình hạng cuối cùng.

Phần thưởng của hạng nhất rất phong phú, có thịt bò, sườn, đùi gà, rau xanh cà chua và các loại gia vị.

Phần thưởng lần lượt giảm dần, lúc đến Trương Tình Tình trong túi cũng chỉ có một túi bột mì và một củ khoai lang.

Mạnh Vãn không nhịn được đắc ý: "Con xem, mẹ lợi hại đúng không."

Bạc Tinh Tinh rất kích động nhưng lại có chút xấu hổ gật đầu: "Đúng mẹ rất lợi hại."

Mạnh Vãn không giả vờ không nghe rõ, cố ý nghiêng người tới gần Bạc Tinh Tinh: "Con nói cái gì, mẹ không nghe thấy, lớn tiếng một chút,"

Bạc Tinh Tinh chu môi, vốn không muốn để ý tới, nhưng nhìn thấy trên ống tay áo Mạnh Vãn còn một chút không vết bùn chưa được lau sạch, bé lại nói: "Mẹ giỏi nhất! Buổi tối con muốn ăn đùi gà kho."

Nghe câu trước Mạnh Vãn vẫn rất vui vẻ, nhưng câu tiếp theo đã kéo cô trở về hiện thực.

Cứu mạng có thể mời viện trợ bên ngoài hay không.

Mạnh Vãn mang theo đồ ăn lo lắng trở lại phòng, bây giờ là 16 giờ 37 chiều thời gian Bắc Kinh, cô hơi đói bụng.

Sau khi vo sạch gạo rồi cắm cơm, Mạnh Vãn hít sâu một hơi rồi đi xử lý nguyên liệu nấu ăn.

Khi ghi hình tiết mục, vì để quá trình khách mời tham dự được tốt hơn, chương trình sẽ tạm thời tịch thu di động, chờ đến lúc trước khi ngủ mới trả lại.

Mạnh Vãn hiện tại cũng không thể đi lấy điện thoại tra mạng ngay tại chỗ được.

Cô đối mặt với thịt bò và đùi gà, do dự mãi, cuối cùng mới lấy ra ba trái cà chua cùng hai quả trứng gà.

Cô suy nghĩ về món trứng xào cà chua mà mình thích ăn, rồi bật lửa lên.

Bởi vì lo lắng sẽ bị dính nồi, nên Mạnh Vãn cố ý đổ thêm chút dầu, sau khi dầu nóng sẽ khuấy trứng gà trong bát rồi đổ vào.

Hậu quả của việc dầu bị đun nóng quá mức chính là Mạnh Vãn bị dầu bắn tung tóe kêu loạn lên.

Bây giờ cô chỉ thấy may mắn vì mình đã khóa cửa, không để Bạc Tinh Tinh tiến vào.

Cô lại nhanh chóng cắt cà chua thành miếng nhỏ đổ vào nồi, tin tức tốt là, lúc này dầu ăn không còn bắn nữa.

Mạnh Vãn thở phào nhẹ nhõm, lấy cái sạn ra vẻ xào một chút, lại cẩn thận bỏ một lượng muối rất ít vào.

Xem chừng không sai biệt lắm, Mạnh Vãn đưa đồ ăn lên bàn.

Cô nếm thử một chút, cũng không khó ăn lắm, trứng gà đỏ đỏ vàng vàng, thật sự có vài phần đẹp mắt.