Chương 18

Nguyên liệu nấu ăn rất phong phú, Lâm Hà cùng con trai Trần Tắc Lâm thương lượng chọn một ít món mình thích ăn, người thứ hai là Trương Tình Tình bắt đầu chọn, cô ta nhìn nguyên liệu nấu ăn, đột nhiên ôm lấy Chương Thi Nhược hỏi: "Bảo bối, con muốn ăn cái gì nào.”

Chương Thi Nhược ngơ ngác, Trương Tình Tình cầm lấy một quả trứng gà, cô bé lập tức nói thích.

Hai người chọn một ít rau dưa và thịt gà tương đối dễ chế biến, người thứ ba đến phiên Mạnh Vãn.

Còn lại còn có thịt bò, hủ trúc, khoai lang vân vân.

Nguyên liệu mỗi loại đều có cái hay riêng, nhưng điều chung là Mạnh Vãn không biết nấu món nào.

Mạnh Vãn thở dài, trong nháy mắt quyết định mượn phương pháp ngày hôm qua, không phải là da mặt phải dày một chút thôi sao, vì không nấu cơm, cô có thể.

Mọi người lần lượt chọn xong, sắc trời dần tối, tất cả mọi người chuẩn bị về nhà nấu cơm.

Mạnh Vãn mang theo nguyên liệu nấu ăn, cô tiến đến bên cạnh Lục Nùng cười rất rực rỡ: "Chị Lục Nùng, tối nay có thể làm phiền chị một chút được không..."

Lục Nùng đồng ý rất thống khoái, ngay khi hai người chuẩn bị lên đường, Đan Vân nhanh nhẹn chen vào.

“Cái gì cái gì, Lục Nùng nấu cơm ăn ngon lắm sao.”

Lục Nùng ngại ngùng cười cười, Mạnh Vãn đứng ra khen ngợi trắng trợn: "Không phải ăn ngon mà là siêu siêu siêu ngon, nói thật, tối hôm qua nếu không có chị Lục Nùng ở đây, em và Tinh Tinh chắc phải ăn đồ ăn cháy khét rồi.”

Ánh mắt Đan Vân sáng lên, nhưng cô ấy cũng có chút ngượng ngùng ôm lấy Liễu Niệm Niệm: "Niệm Niệm, con nói xem dì Lục Nùng có hoan nghênh chúng ta đến nhà họ không?”

Liễu Niệm Niệm rất thông minh, biết chuyện này liên quan đến buổi tối cô bé có thể ăn được đồ ăn ngon hay không, cô bé liền bày ra vẻ mặt đáng thương hề hề: "Dì Lục Nùng, Niệm Niệm đói quá.”

Dáng vẻ này của cô bé thành công chọc cười Lục Nùng, cô ấy nói: "Đương nhiên hoan nghênh Niệm Niệm rồi, chẳng qua chỉ cần thêm hai đôi đũa, hai người thích ăn cơm tôi làm tôi vui vẻ còn không kịp đâu.”

Mạnh Vãn liền đề nghị: "Vậy tới nhà tôi đi, nhà tôi lớn nhất.”

Hai người còn lại, một người ở xe du lịch, một người ở nhà đất, thật sự không ai dám chắc nhà mình lớn hơn nhà Mạnh Vãn.

Đan Vân là lần đầu tiên tới nhà Mạnh Vãn, nhìn thấy nội thất bên trong thì vô cùng kinh ngạc: "Ban đầu tôi nghĩ xe du lịch của chúng tôi đã tốt lắm rồi, nhưng nhìn nhà cô mới biết thế nào là thực sự tốt, quá xa hoa."

Mạnh Vãn cười cười: "Tôi cũng rất hoan nghênh hai người đến chỗ tôi đó.”

Đan Vân đã xem qua nhà Lục Nùng, cô ấy vỗ vỗ bả vai Lục Nùng cảm khái nói: Chúng ta cố gắng, lần tới sẽ ở nhà tốt hơn."

Mấy đứa trẻ đều đang xem ti vi, hai người Mạnh Vãn cũng không có da mặt dày để Lục Nùng một mình chuẩn bị, liền đi vào phòng bếp làm trợ thủ.

Nhưng việc các cô có thể làm cũng chỉ là nhặt rau rửa rau, giúp Lục Nùng đưa đồ.

Thậm chí bởi vì diện tích phòng bếp có hạn, Mạnh Vãn làm không tốt bằng Đan Vân còn bị đuổi ra ngoài.

Bạc Tinh Tinh đang phân chia sữa chua cho đồng bọn, thấy Mạnh Vãn đi ra, liền đưa một chai qua cho cô.

Mạnh Vãn nhận lấy, hơi có chút cảm khái nói: "Tinh Tinh à, sau này con nhất định phải học nấu ăn, bây giờ con trai không biết nấu ăn sẽ không tìm được vợ.”

Bạc Tinh Tinh như có điều suy nghĩ.

Sau khi bị đuổi ra ngoài, Mạnh Vãn cũng thoải mái, cùng ba đứa nhỏ xem ti vi, còn thấy vui vẻ.

Trên ti vi chiếu công chúa Barbie do Liễu Niệm Niệm chỉ định, hai cậu bé tuy rằng còn nhỏ tuổi nhưng rất ga lăng, rất biết khiêm nhường, nhường nhịn con gái.

Không ngờ, phim này cũng khá hay.

Mấy người xem tivi trong chốc lát, sô pha bên cạnh Mạnh Vãn lún xuống, hóa ra Đan Vân cũng bị đuổi ra.

Mạnh Vãn cười nói: "Không sao, chúng ta xem TV một lát, làm cá muối rất vui vẻ.”