Chương 3

Mạnh Vãn nhìn Bạc Tinh Tinh tiếp nhận bánh bích quy thả lại vào trong hộp sắt, nhưng cô còn chưa thở phào, Tinh Tinh lại khóc.

Bạc Tinh Tinh ôm hộp sắt đứng dậy, khóc đến mức thở không ra hơi còn nhịn không được lên án: "Cái này... Là ba ba làm cho con!"

Sấm sét giữa trời quang.

Lần này Mạnh Vãn biết vì sao Tinh Tinh lại đau lòng như vậy, bánh quy mà ba ba ba cho bé vừa mới đảo mắt đã bị cô ăn xong, ai mà không tức giận.

Có lẽ Bạc Tinh Tinh đã thực sự tức giận, sau khi lên án xong, ngay cả thời gian xin lỗi cô cũng không có, bé lập tức xoay người chạy về phòng.

Mạnh Vãn thở dài, ánh mắt cô liếc qua linh kiện Lego rải rác trên mặt đất, trong đầu có ý tưởng.

Mạnh Vãn gặp lại Bạc Tinh Tinh là vào giờ cơm chiều, hai người tình cờ gặp nhau nhưng ngay cả một ánh mắt bé cũng không cho cô.

Mạnh Vãn sờ sờ thứ mình tỉ mỉ chuẩn bị, thầm nghĩ: Thành bại ở giờ phút này, phải xem Bạc Tinh Tinh thích mày bao nhiêu.

Mạnh Vãn xin lỗi bé: "Xin lỗi, mẹ không biết hộp bánh bích quy này lại quan trọng như vậy, nên tự tiện ăn đồ của con, mẹ rất xin lỗi, để chuộc lỗi mẹ có làm một thứ tặng cho con, con có thể tha thứ cho mẹ được không."

Bạc Tinh Tinh bĩu môi, trong lòng thầm nghĩ, chờ mẹ kế dỗ dành mình xong, bé sẽ cố tha thứ cho mẹ đi.

Bạc Tinh Tinh quay đầu, không nhanh không chậm nhìn Mạnh Vãn, nhưng mới chỉ liếc mắt một cái, bé đã giật mình.

Phối màu đỏ xám ưu nhã, mắt vàng tín ngưỡng, còn có tư thế kiên nghị kia, đây không phải là Ultraman mà bé thích nhất sao!

Tầm mắt của Bạc Tinh Tinh vô cùng nóng, tảng đá lớn trong lòng Mạnh Vãn rơi xuống đất, cô nghĩ thầm, ổn rồi.

Mạnh Vãn nhướng mày, mô hình máy bay chiến đấu lập tức xuất hiện trước mặt Tinh Tinh.

Mà Bạc Tinh Tinh nhìn thấy chiếc máy bay chiến đấu sống động trong tay cô thì bé càng mở to mắt hơn.

Bạc Tinh Tinh nhìn chằm chằm mô hình trên tay Mạnh Vãn, biểu cảm của bé rối rắm, khuôn mặt mũm mĩm nhăn thành một cục.

Mẹ kế quá giảo hoạt, biết hắn thích Ultraman nên cố ý lấy Ultraman đến mê hoặc bé, bé sẽ không tha thứ cho mẹ kế nhanh như vậy đâu!

"Cho nên, nể mặt Ultraman, Tinh Tinh đáng yêu có thể tha thứ cho sai lầm của mẹ không." Mạnh Vãn dời Ultraman đến gần Bạc Tinh Tinh hơn.

"Có thể." Bạc Tinh Tinh nhận lấy hai mô hình, đầu óc bé còn chưa kịp xoay chuyển đã nhanh chóng đồng ý.

Bạc Tinh Tinh tỉnh táo lại âm thầm oán hận, sao mình không chịu nổi cám dỗ như vậy, sao lại dễ dàng đồng ý tha thứ cho mẹ kế như vậy.

Bé oán hận nhìn mô hình trên tay, nhưng càng xem lại càng thích.

Cô đã nhắc giúp việc làm đồ ăn buổi tối, cho nên Mạnh Vãn ăn rất vui vẻ, hơn nữa cô đơn phương cho rằng đã dỗ xong Bạc Tinh Tinh nên lại càng nhẹ nhõm hơn.

Cô tốt bụng dặn dò: "Buổi tối nhớ thu dọn quần áo nha, ngày mai chúng ta phải đi ghi hình show giải trí rồi."

"Con biết rồi." Bạc Tinh Tinh bĩu môi tức giận đi lên lầu.

Bạc Tinh Tinh ôm mô hình trở về phòng, Mạnh Vãn thì dựa vào trên ghế sa lon lướt weibo của nguyên chủ.

Không lướt không biết, lướt một cái thì lập tức giật mình.

Weibo nguyên chủ có bảy mươi vạn fan hâm mộ, trong đó có gần tám phần là anti fan.

Mà phía dưới phần bình luận của cô đúng là khu luân hãm, Mạnh Vãn lướt vài cái, đều là mắng cô.

Có vài người miệng rất thối, đối mặt với những bình luận này, Mạnh Vãn không tức giận, chỉ là có chút phiền.

Cô ghét nhất là phiền toái, nhưng tình cảnh của nguyên chủ hiện tại có nghĩa là sẽ có rất nhiều phiền toái.

Mạnh Vãn rời khỏi khu bình luận, đi tìm kiếm show thiếu nhi.

Tên của show là đi du lịch với mẹ, mùa đầu tiên rất bùng nổ, mấy nữ minh tinh nửa ẩn nửa lui vòng đều mượn chương trình tạp kỹ này để trở về.

Cho nên sau khi mùa thứ hai được xác định bắt đầu quay đã khơi dậy làn sóng thảo luận của vô số cư dân mạng.

Mạnh Vãn xem qua mùa đầu tiên, tuy rằng tên tiết mục là đi du lịch với mẹ, nhưng trong lúc đó có một số tình tiết không liên quan gì đến du lịch.