Chương 9

【Các đơn vị chú ý, Mạnh Vãn bắt đầu tẩy trắng, thủy quân đã tới chiến trường. 】

...

Căn nhà số 1 quả thật rất tốt, tổng cộng có ba phòng ngủ, mỗi phòng đều lắp điều hòa, Mạnh Vãn nghĩ nếu thời tiết rất nóng, có thể mời mẹ con Lục Nùng tới đây ở.

Chờ bọn họ cất hành lý xong, tổ tiết mục đưa tới thẻ nhiệm vụ.

"Chào mừng đến thôn Tiểu Khê, sau khi trải qua buổi sáng chọn nhà kịch liệt, các mẹ phải tự mình xuống bếp, trước 14:00, mọi người phải đến nơi làm nhiệm vụ lấy nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị một bữa cơm tối phong phú cho con."

Nhìn thẻ nhiệm vụ, mặt Mạnh Vãn xanh xao, trình độ nấu cơm của cô vẫn còn dừng lại ở cơm chiên trứng, nhưng mặc kệ nói như thế nào cô cũng phải đi tới đích trước.

Cũng nhìn thấy thẻ nhiệm vụ, Bạc Tinh Tinh ngược lại rất vui vẻ, bé đi đường tràn đầy phấn khởi, thẳng cho đến khi tới chỗ nhiệm vụ.

"Để bạn nhỏ biết rõ từng hạt gạo đều rất đáng quý, chúng tôi đã cố ý thuê một cánh đồng, mỗi người trong năm tổ cấy một trăm cây lúa nước, cuối cùng căn cứ vào tốc độ và chất lượng, do ban giám khảo chuyên nghiệp của chúng tôi ban bố xếp hạng."

Giám khảo trong miệng hắn là nông dân có kinh nghiệm trồng trọt vô cùng phong phú.

Ban giám khảo cẩn thận dạy năm nhóm gia đình phải cấy mạ như thế nào, các cô sẽ bắt đầu thay quần áo và ủng.

Khi còn bé Mạnh Vãn sống ở nông thôn với ông bà nội, có hỗ trợ cấy mạ, vẻ mặt cô phức tạp, loại cảm giác này đại khái chính là lúc thi phát hiện đề lớn cuối cùng, mình từng làm trên sách luyện tập.

Bạc Tinh Tinh có chút lo lắng nhìn Mạnh Vãn: "Mẹ có biết cấy mạ không, nếu không biết thì cắm bừa đi, dù sao con cũng không mong đợi người nấu cơm."

Mạnh Vãn nhéo nhéo thịt trên gò má Bạc Tinh Tinh, phát hiện xúc cảm cũng không tệ lắm: "Đừng nói mát, được rồi, đừng lo lắng, mẹ sẽ đứng nhất cho xem."

Ruộng lúa nước có chút lầy lội, ủng lún sâu vào bùn. Vừa mới bắt đầu Mạnh Vãn còn có chút ngượng tay, sau khi cấy được vài cây cô mới tìm lại được cảm giác vẫn hơi chậm, nhưng so với những người khác mà nói đã coi như thần tốc rồi.

Người nhanh nhất còn lại cũng còn đến một phần ba.

"Có mẹ sắp cấy xong rồi," Người chủ trì cười nhắc nhở: "Chỉ có tốc độ là không có tác dụng, cần chất lượng đi đôi nữa, Mạnh Vãn có muốn sửa một chút hay không."

Mạnh Vãn lại lắc đầu: "Cám ơn, nhưng tôi cấy xong rồi."

Giữa trưa mặt trời đang lên cao, đầu Mạnh Vãn đầy mồ hôi, cô vừa đi đến chỗ nghỉ ngơi thì thấy một Bạc Tinh Tinh cầm một gói khăn giấy đi về phía mình.

Mạnh Vãn nhướng mày, chấp nhận ý tốt của Bạc Tinh Tinh, thuận tay nhéo nhéo gò má của đối phương.

Sau đó Mạnh Vãn lập tức lấy kem chống nắng trong túi ra bôi một lớp thật dày lên người mình, lại lấy ra kem chống nắng chuyên dụng dành cho trẻ em, bôi lại cho Bạc Tinh Tinh.

"Nhớ bôi kem chống nắng, mẹ cũng không hy vọng con đi tham gia show trở về lại biến thành cục than đen."

Bạc Tinh Tinh để mặc Mạnh Vãn chà tới chà lui trên mặt mình, trong lòng lại nổi lên vài phần vui mừng.

Mẹ kế đang quan tâm bé đúng không, còn sẽ để ý bé có thể biến thành đen hay không.

Mạnh Vãn không nghỉ ngơi bao lâu, các mẹ bên kia cũng nhao nhao cấy mạ xong.

Người chủ trì và giám khảo kiểm tra thành quả của mấy người, dựa theo trình tự, đầu tiên bọn họ nhìn ruộng lúa của Lâm Hà, có thể nhìn ra được Lâm Hà rất dụng tâm, nhưng trong mắt nông dân chuyên nghiệp vẫn không hài lòng lắm, bọn họ kiểm tra theo thứ tự, biểu cảm càng nghiêm trọng, cho đến khi nhìn thấy mảnh tiếp theo.

"Cái này nhìn cũng được." Ban giám khảo hơi hài lòng.

Dù sao Mạnh Vãn cũng đã rất nhiều năm chưa cấy, chỉ có thể nói là không tính là quá kém, nhưng trong mắt người nông dân nửa đời úp mặt vào đất mà nói cũng chỉ là tay mơ.

Vẻ hài lòng trên mặt mấy vị giám khảo khi nhìn thấy mảnh ruộng tiếp theo đều ngưng đọng lại.

"Ai cấy chỗ này, mạ chết quá nhiều."

Mấy vị giám khảo lộ ra biểu tình đau lòng, thậm chí có người chân trần bước vào ruộng cúi người cứu vớt những mầm non ủ rũ kia.