Chương 3: Biến thân

Sở Trí Viễn nghĩ rằng bản thân sẽ có thể lập tức thấy được vợ mình xuất hiện, thế nhưng chờ một lúc mà vẫn không có gì thay đổi….

Mèo trắng lúc này bởi vì chủ nhân làm ra biểu cảm khác lạ lại giống như đau đớn lại lẫn sung sướиɠ làm cho nó cảm thấy sợ hãi, trên bộ lông xinh đẹp bông mềm của nó có nhiều chỗ dính chất lỏng trắng đυ.c. Vốn tập tính của loài mèo rất thích bộ lông của mình khô ráo sạch sẽ, cho nên khi thấy trên lông dính thứ chất lỏng lạ thì nó lập tức chuyển từ sợ hãi sang tức giận.

Mèo nhỏ bày ra biểu cảm ghét bỏ mà liếʍ đi chất lỏng kia, muốn thật nhanh trả lại bộ lông xinh đẹp của mình…

Sở Trí viễn vẫn đang chìm trong thất vọng bởi vì không thấy Tô Uyển Ngưng biến thân giống như nguyên tác, thay vào đó là mèo nhỏ đang tức giận nhìn hắn, nhưng ngay khi nó cúi xuống liếʍ lông thì điều kỳ diệu lại xảy ra…

Trên giường chỉ thấy một luồng ánh sáng trắng lóe lên, mèo nhỏ ngay lập tức biến thành một thân thể của thiếu nữ.

Thiếu nữ mèo này ngoại hình có chút lạ, thân thể trắng hồng mịn màng không nói, nhưng mái tóc rất khác biệt, không giống như tóc đen hay nâu thông thường mà lại có màu bạch kim gần giống với màu lông của mèo con, nhưng lại càng giống như của một cô gái phương Tây.

Tiểu nữ nhân nhỏ nhắn giống như chỉ mới 14, 15 tuổi, mặc dù khuôn mặt trẻ con mũm mĩm xinh xắn nhưng những đường nét khuôn mặt không có gì thay đổi, vẫn hoàn toàn nhận ra được đó là Tô Uyển Ngưng. Nàng so với thế giới thứ năm, khi mà hắn xuyên vào nhân vật thợ săn trong rừng sâu mua nàng về làm vợ, hay ở thế giới thứ hai, khi hắn cùng Tô Uyển Ngưng là thanh mai trúc mã, thì có vẻ thế giới này nàng còn trông nhỏ tuổi hơn một chút kia.

Tô Uyển Ngưng lần đầu biến thân cho nên có cảm giác thật đau đớn bỏng rát, thật sự rất không thoải mái, cho nên thật lâu vẫn co lại một khối trên giường, hơn nữa còn nhỏ giọng khóc nhè.

Sở Trí Viễn trước tiếng khóc của tiểu cô nương thì lập tức bối rối dỗ dành, anh như cũ vuốt nhẹ mái tóc mềm mại như khi cô còn là bé mèo, được một lúc thì cô gái cũng nín khóc, ngước khuôn mặt xinh đẹp đẫm nước lên nhìn anh. Môi dưới còn bĩu ra một chút bày tỏ bản thân rất tủi thân.

Ngay sau đó cô gái nhỏ bỗng nhào vào lòng anh như mọi khi hai tay nhỏ ôm lấy cổ Sở Trí Viễn.

“Uyển Ngưng?” Anh vừa thử gọi tên cô liền thấy cô lại ngẩng mặt lên nhìn mình, vẫn là đường nét gương mặt quen thuộc, vẫn là ánh mắt đã khắc sâu trong tâm trí anh, Sở Trí Viễn có thể nhìn một cái liền biết chắc chắn đây chính là người vợ của mình, anh liền không kìm lòng được mà chậm rãi ôm lấy cô.

Lại lần nữa gặp được cô ở thế giới tiếp theo, Sở Trí Viễn vô cùng yêu thương nâng lên khuôn mặt của cô, muốn hỏi cô nhiều hơn.

Nhưng có vẻ cô ở thế giới này không biết nói hoặc không thích nói chuyện, cho dù anh có hỏi thế nào, cô chỉ gật hoặc lắc đầu.

Sau đó anh liền nói sẽ đặt cho cô cái tên Uyển Ngưng, tiểu cô nương liền vui vẻ cười một cái rồi gật đầu.

Tiểu Uyển Ngưng vừa biến thân thành người, giống như cảm thấy không an toàn cho nên vẫn luôn bám dính trên cơ thể nam nhân không chịu rời đi, mà lúc này Sở Trí Viễn mới để ý phía sau cái mông nhỏ của cô vẫn còn cái đuôi lông xù vẫn chưa biến mất đi….