Chương 10: Tên thật của mỹ nhân

Mà lúc này nam nhân đang ngâm mình trong thau nước tắm sau khi phát tiết xong lại có loại cảm giác nói không nên lời, lúc nhắm mắt ngưng thần, Thẩm Quân Càn vẫn cảm thấy hương thơm của tiểu nha đầu kia vẫn còn lượn lờ bên người mình như cũ —— bản thân mình thế mà đã phá lệ, còn bị nàng câu dẫn đến xuất tinh… Thật sự là quá cổ quái, rõ ràng từ trước đến nay hắn luôn có thể thong dong đối phó rồi tống cổ nữ nhân mà mẹ kế hắn đưa tới, hôm nay, thật sự quá thất thố… A Mị… A Mị… Thấp giọng nỉ non nhũ danh của mỹ nhân, trong đầu nam nhân không ngừng nhớ lại mới vừa rồi ở dưới thân mình, tiểu cô nương kia nhút nhát sợ sệt, bộ dáng nũng nịu, tâm trí nhất thời lại có chút rối loạn. Vì sao lần này, mẹ kế lại đưa một nha đầu như vậy đến đây? Nàng rõ ràng rất dại dột… Nhưng cũng là nàng khiến mình phá giới!

Tiết Mị nằm ở trên giường đã thay xong xiêm y, bởi vì Thẩm Quân Càn không gần nữ sắc, nàng vốn định theo Liễu Chi đi đến phòng nhỏ nghỉ tạm, nhưng sau đó bà tử lại đưa giường cùng chăn gối qua đây, nghĩ là đại thiếu gia muốn mình ngủ ở nơi này, chỉ là tiểu cô nương cũng hiểu mình có thân phận gì, cũng không dám đi quá giới hạn, mà chỉ ngoan ngoãn đắp chăn ngủ ở bên trong, lẳng lặng mà chờ đại thiếu gia —— nam nhân của nàng trở về. Tuy rằng thiếu gia thoạt nhìn lạnh lùng, nhưng hắn cũng là người duy nhất săn sóc nàng, nàng nhất định phải hầu hạ hắn thật tốt! Thế nhưng tưởng tượng đến bộ dáng cả người trần trụi vừa rồi của mình, mỹ nhân không khỏi xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng, lại giống như con rùa đen nhỏ rụt đầu vào mai.

Thế nhưng nàng cứ chờ mãi, Thẩm Quân Càn vẫn không có trở về, tiểu cô nương rốt cuộc còn nhỏ lại đang trong tuổi ăn tuổi lớn, trong ổ chăn ngáp hai cái liền mơ mơ màng màng mà nhìn cây nến đỏ mới vừa rồi Liễu Chi để lại rồi ngủ thϊếp đi, chỉ là ngủ mơ, trước mắt vẫn là một mảnh ánh sáng đỏ ửng. Cũng không biết qua bao lâu, trong ánh sáng xuất hiện một bóng dáng, nửa mơ nửa tỉnh, ngón tay mềm mại của mỹ nhân e thẹn chọc chọc, kiều kiều nhu nhu nói: “Kim Chi —— thiếu gia, tên trên hộ tịch của A Mị là Kim Chi…”

“Ưm…” Nam nhân ở trong phòng tắm bình tĩnh một hồi lâu mới mặc áo ngủ lỏng lẻo lên giường ngồi ở bên cạnh nàng, vốn dĩ nam nhân còn nghĩ bọn hạ nhân đã nghỉ ngơi muốn cho nàng đi lên gian ngoài ngủ, không nghĩ lại thấy nàng mơ mơ màng màng mà híp mắt giống như cực kỳ mệt mỏi mà ngủ thϊếp đi, đôi môi hơi hơi hé mở.