Chương 5

Thẩm Tễ Dung sững sờ.

Hắn ta chưa kịp trả lời thì một tia nước bất ngờ từ bắn mạnh lên người hắn. Có ai đó đã ném một vài viên đá lớn xuống hồ và thật trùng hợp, tất cả nước chỉ bắn tung tóe lên người Thẩm Tễ Dung.

Hắn vắt vạt áo ướt sũng, tay lau nước trên mặt, vẻ mặt có chút ngượng ngùng nói: "Sư tỷ, hay chúng ta vào trong nói chuyện đi."

Lời vừa dứt, lại có thêm mấy tảng đá lớn bay ta. Lần này thì khỏi nói, hắn trực tiếp ướt từ đầu đến chân.

Ta tránh sang một bên, vuốt trán và thở dài một hơi. Thật đáng tiếc a ~!

Hai chúng ta đành tuyệt vọng mà bơi vào bờ. Nhìn Thẩm Tễ Dung bây giờ bèo nhèo tơi tả vô cùng, ta đành bảo hắn quay về thu dọn trước.

Ta chán nản lang thang khắp hồ, thề trong lòng sẽ đánh cho cái tên xấu xa nào dám phá đám chuyện tốt của ta.

Lúc đi đến đình nhỏ bên hồ, ta nhìn thấy một bóng đen, nhìn quen lắm nha! Ta dụi dụi mắt, nhìn kỹ hơn thì ngạc nhiên.

Là Cố Thanh Thư.

Dưới ánh chiều tà của hoàng hôn, đôi mắt của Cố Thanh Thư đẹp một cách lạ thường.

Mặt mày hắn u ám như bị ai cướp sổ gạo, tay cầm trường kiếm, bên chân vẫn còn một vài viên đá nằm rải rác.

Nháy mắt, ta hiểu rồi!

Ta tức giận xông ra trước mặt hắn, nghiến răng nghiến lợi: “Thật trùng hợp, sư huynh cũng tới đây du hồ sao?”

Cố Thanh Thư né tránh ánh mắt ta, ngón tay đặt ở bên môi ho khan vài tiếng, nói: "Ta tới đây là để luyện công."

"Cố sư huynh thật cao hứng ha, còn rảnh rỗi đến bên hồ luyện công nữa. Vậy sư huynh cố gắng luyện tập, cẩn thận kẻo rơi xuống nước ướt như con gà nhúng nước nha!”

Ta nhìn hắn cười lạnh.

Ta vừa dứt lời hắn liền đá mạnh những viên đá trên mặt đất, xoay người bỏ đi một nước.

Một bên đã công lược không thành, một bên vừa nhen nhóm bắt đầu thì đã thất bại.

Ta ủ rũ cụp đuôi đi bộ trên đường nhỏ đầy đá xanh, trong lòng điên cuồng mắng chửi cái tên khốn Cố Thanh Thư kia hàng trăm lần.

Khi đi ngang qua một hàng hiên, đột nhiên eo ta bị một bàn tay to lớn siết chặt, lập tức ta bị đẩy mạnh vào tường.

Cánh tay của nam nhân lạnh cóng, phảng phất mùi gỗ tuyết tùng. Ta nhìn lên.

Cố Thanh Thư híp mắt, thanh âm khàn khàn lạnh lùng: "Chơi đùa với ta rồi lại còn dám liếc mắt đưa tình với nam nhân khác?”

Hơi thở ấm nóng phả vào mặt khiến ta có chút ngứa ngáy, ta cố đẩy hắn ra.

Bất ngờ, hai mắt hắn căng ra, hắn dùng tay phải ấn vào sau đầu ta, hắn cúi xuống, một nụ hôn rơi lên môi ta.