Chương 15

Tôi nhận lấy cái bọc được bọc bằng vải đen mà Xa Dục đưa

Mở cái bọc ra liếc mắt thấy ngay,một quyển sách chữ phồn thế cũ nát,còn có một quyển sổ tiết kiệm.

Tôi mở lá thư ra ,nhìn vào “ Tiểu Xuyên ,nếu như con còn thấy lá thư này,thì chứng tỏ quỹ đạo của vận mệnh vẫn tiến hành như thế,từ lúc con thấy lá thư này,con sắp phải tạm biệt con của trước đây,những lời ta nói sau đây,có thể làm con khó chấp nhận,nhưng tất cả đều là sự thật.”

“. Chung gia chúng ta là hậu duệ chính thống của Chung Quy, Chung Quy lão tổ là tổ sư gia bắt ma

Ta để lại cho con quyển “ Liệt quỷ ký ( nhật ký bắt ma)” này là một quyển cổ kỳ thư,nếu như con có thể học được,cuộc sống của con sẽ không có vấn đề gì.Nếu như ta có thể học hết quyển” liệt quỷ ký” này thì đã có thể có uy thế như Chung Quy lão tổ năm đó.

“ ông tôi và cha ngu dốt cả một đời cũng chỉ học được qua loa,cuối cùng cũng không bảo vệ được các con,sở dĩ ta không muốn con và cha con học quyển “ liệt quỷ ký” này là bởi vì người luyện cái này thường là “ ngũ tệ tam khuyết” ,mà tư chất của các con cũng rất bình thường, vì vậy vụ mua bán này cũng không hợp lý”

“ Nhưng nếu như con đã nhìn thấy được bức thư này,vậy thì còn đã chiến thắng được quỷ hoạ,con chỉ cần cố gắng tự luyện “ liệt quỷ ký” thì có thể khống chế được âm độc trong cơ thể mình,không còn gì để nói nữa,tất cả chuyện này đều là mạng sống của con…có lẽ còn chính là số mệnh của Chung gia chúng ta.cố gắng tu luyện “ liêt quỷ ký”, có thể ông cháu ta vẫn có thể gặp lại.Còn nữa,con nên rời xa Vương Gia thôn đi ,đàn ông tốt là phải biết xông pha bốn phương.”

Đọc xong thư,tôi cầm quyển “ liệt quỷ ký” lên bắt đầu xem,quyển sách này tuy đều là chữ phồn thể,nhưng tôi vẫn có thể hiểu,nhìn sơ qua vài trang bên trong thực sự là đầy đủ mọi thứ : bùa bắt ma,thần chú, bí thuật còn có một loại những tạp kỹ ,viết chi chít nhau.

“ quyển sách này hôm khác cậu xem đi,thế nào,nghĩ kỹ chưa…có đi với tôi không ?” Xa Dục nhìn tôi một cái hỏi.

Tôi nhìn Xa Dục một cái đành gật đầu,tiện thể ngó cái sổ tiết kiệm,phát hiện bên trong có mấy vạn

Thu dọn một chút hành lý,rồi tôi khoá cửa lại,bước đến cổng vương gia thôn,nhìn một lượt,tôi cũng không còn lưu luyến gì nữa,bởi vì xảy ra hàng loạt việc này,mọi người đều cảm thấy tôi đã đắc tội với tam cô nương,nên mới hại chết nhiều người như vậy, vì thế mọi người trốn tôi như trốn tà.

Đợi trước cổng thôn một lát,Xa Dục gọi một chiếc xe điện ba bánh đến đón chung tôi ,sau khi xe nổ máy tôi phát hiện một bóng dáng rất quen thuộc đứng ở cổng thôn,bởi vì khoảng cách quá xa,tôi nhìn không ẽo,nhưng bóng dáng này vô cùng quen thuộc…

Tôi bảo dừng xe ,sau đó liên tục chạy về phía cổng thôn,nhìn thấy tôi chạy như ma đuổi, Xa Dục cũng đuổi theo,nhưng đợi đến lúc tôi chạy đến cổng thôn,bóng dáng đấy đã biến mất.

Xa Dục hỏi tôi chạy cái gì,tôi nói với hắn ta bóng người mà tôi thấy. Xa Dục nói với tôi có thể có người muốn tiễn tôi nhưng không dám…thấy tôi chạy lại nên đã trốn rồi.

Nghe Xa Dục nói vậy tôi cảm thấy cũng rất có lý nên quay trở lại xe.quả nhiên sau khi tôi lên xe bóng dáng ấy lại một lần nữa xuất hiện ở cổng thôn…tôi nghĩ trong lòng có lẽ như là Xa Dục nói…nhưng tôi thực sự nghĩ không ra đó là ai

Bởi vì thân hình nhỏ bé này tôi rất quen thuộc,tôi rất chắc chắn,thân hình này không phải là họ

Ngồi xe điện đến thị trấn , xa dục nói với tôi ăn cơm trưa đã sau đó ngồi xe ba gác đi thành phố Tần An tìm người tên Cung trưởng quầy, Xa dục nói người đó là bạn của sư phụ hắn,có thể sẽ thu nạp hai bọn tôi ,sau khi ăn một bát mì đơn giản thì chúng tôi ngồi xe ba gác đi thành phố Tần An

Trên xe thấy tâm trạng của tôi không tốt, xa Dục liên tục trêu tôi cười,tôi cũng không muốn cứ bày cái mặt thối ra đấy.

“ Xem cái dáng vẻ này của cậu,vậy thì tôi kể cho cậu một chuyện,đảm bảo cậu sẽ có tinh thần hơn” Xa Dục hạ thấp giọng thần thần bí bí nói với tôi.

Thấy dáng vẻ của hắn,tôi liền hỏi “ rốt cuộc là có chuyện gì “ hắn hạ giọng “ thực ra cô gái Tề Linh đó chưa chết…”

Tôi nhìn Xa Dục,trợn tròng trắng lên,bảo hắn đừng lôi người chết ra đùa,thấy tôi không tin,hắn nóng lòng,bảo tôi lôi miếng ngọc bội kia ra.

Nghe Xa Dục nhắc đến chuyện ngọc bội ,tôi có chút bất ngờ,bởi vì lúc đó Tề Linh dặn dò tôi không được nói với bất kỳ ai chuyện ngọc bội,nên tôi luôn im lặng

Xa Dục nói với tôi sau khi Tề Linh cứu tôi,hồn bay phách tán,nhưng mà sư phụ hắn phát hiện có một linh hồn chui vào cơ thể tôi

Sư phụ của Xa Dục sợ tôi có chuyện gì vội vàng kiểm tra,vừa kiểm tra thì phát hiện miếng ngọc bội trong túi áo tôi,sau khi kiểm tra,thì nói hồn của Tề Linh đã trốn vào trong miếng ngọc bội,hơn nữa sư phụ hắn còn nói miếng ngọc bội này không đúng,nhưng chỗ nào không đúng thì ông ta không nói

Sư phụ hắn sau đó nói có một khả năng,chính là nếu như sau này dùng âm khí nuôi miếng ngọc bội này,nói không chừng có thể giúp Tề Linh tỉnh lại . Đương nhiên đây đều là suy đoán của sư phụ hắn.

“ vì vậy cậu phải phấn chấn lên,học cho tốt quyển liệt quỷ ký đó. Đừng nói một Tề Linh ngay cả cha mẹ cậu cũng có thể làm sống lại” xa dục nói

Nghe hắn nói đến đây,tôi loé lên tia hy vọng,bởi vì trưosc đây lúc xem qua liệt quỷ ký nhìn thấy một pháp thuật gọi là “ mượn xác trả hồn”

Nghĩ đến đây tôi liền mở liệt quỷ ký ra.

Sau đó tôi trực tiếp tìm kiếm, sau nửa tiếng quả thực tôi đã tra rõ ràng quỷ thuật “ hoàn hồn thuật”

Nhìn thấy những gì bên trong miêu tả,tôi vô cùng hưng phấn,cho dù tôi không tính là nhập môn “ liệt quỷ ký” nhưng cũng vô cùng kí©h thí©ɧ,muốn tu luyện liệt quỷ ký trước tiên phải hội tụ âm khí trong cơ thể,trên sách nói là ngồi thiền suy ngầm,nhưng nếu như có thể trực tiếp bắt ma,âm khí càng nhiều..

Tôi thấy rất mơ hồ,dựa vào cách hiểu của tôi,vậy thì có hai cách để có được âm khí,cách thứ nhất là ban đêm ngồi thiền,bởi vì buổi tôi không có mặt trời,âm khí sẽ càng nặng. Cách thứ hai đó là bắt ma,nghe nói nếu siêu độ được hồn ma,sát khí trên người hồn ma sẽ hoá thành âm khí đi vào trong cơ thể

Với năng lực bây giờ của tôi,chỉ có thể ngồi thiền,lời của Xa Dục thực sự thức tỉnh tôi,chán chường không có tác dụng gì,chi bằng tự mình cố gắng học hỏi

Xe chạy 11 giờ đêm mới đến thành phố Tần An,sau khi xuống xe, xương cốt toàn thân như rụng rời…sau khi xuống xe có rất nhiều “xe cò” bao vây chúng tôi hỏi chúng tôi muốn đi đâu.

Xa Dục nói với lái xe địa chỉ,nghe thấy địa chỉ mà xa dục nói ,mấy lái xe phút chốc đã rời đi

Xa Dục hỏi sao vậy,một lái xe thấp và mập trả lời ,địa chỉ mà chúng tôi nói là một con phố quàn linh cữu và mái táng ,ban ngày không đi được,ban đêm càng không thể đi,âm khí quá nặng.

Lái xe này cũng muốn đi, xa Dục nắm chặt lái xe nói,chúng tôi sẽ trả thêm tiền

Nghe nói thêm tiền lái xe dường như bị dao động,nói với chúng tôi “ 200 tệ,hơn nữa chỉ đưa đến ngoài con phố đó,chúng tôi phải tự đi vào ,đồng ý thì đi,không đồng ý thì tìm người khác”

“200… Đắt thế…chú xem tôi là người nước ngoài à…tôi đến tìm nhị thúc” xa dục vừa nói vừa nghịch cái trán hắn,như kiều đang dùng mĩ nam kế

“ Đừng nói tìm nhị thúc cho dù tìm nhị đại gia cũng thế,200 còn đắt?,tôi còn trên cơ thể mỹ nữ……thôi không tính nữa” lái xe vừa nói vừa muốn quay đầu đi

Lái xe vừa nói xong chúng tôi ngơ ra,sau đó phì cười tôi nhìn xa dục nói “ mắt của lái xe đó thật tệ…mỹ nữ…cậu…haha”

Xa Dục tự nói với bản thân : tôi biết tôi ngũ quan xinh đẹp,chí ít cũng là soái ca…tôi rất ẻo lả sao?”

Nói xong tôi liền đuổi theo “ đại ca 200 thì 200”

Lái xe lúc này mới dừng lại,bảo chúng tôi đi theo,xe của ông ấy đậu trong con hẻm cách bến xe không xa ,là một chiếc xe vô cùng cũ nát

Sau khi chúnng tôi lên xe ,lái xe nhìn qua gương chiếu hậu hỏi chúng tôi” các cậu ngồi thế không chật à?”

Tôi bối rồi nhìn Xa y, xa dục nhìn tôi một cái,hai chúng tôi dài như đôi đũa sao có thể chật chứ,mắt của lái xe này thật sự là không tốt

Trên đường lái xe nói chuyện với chúng tôi,cũng không biết ông lái xe này có vấn đề về não không,hay là có ý đồ gì khác,bởi vì ông ta thỉnh thoảng lại nhìn chúng tôi từ kính chiếu hậu.

Lúc này Xa Dục cũng cảm thấy có gì đó không đúng ,sau đó hắn lôi điện thoại ra viết cho tôi một đoạn tin nhắn “ không sao,chúng ta không sợ hắn,cho dù hắn có ý đồ gì,hai chúng ta mà còn phải sợ một mình hắn à”

Sự thực đã chứng minh là chúng tôi đã nghĩ quá nhiều,lái xe đưa chúng tôi đên ngoài phố bán đồ khâm lượm cho chúng tôi xuống rồi nói “ ba vị đi nhé”

Nói xong tài xế lên xe đi mất,da đầu tôi tê dại nói với Xa Dục “ Đây…ở đây…đâu ra mà ba….ba vị chứ?”