Chương 29.2: Phải thêm tiền

Nhiệt độ của chương trình càng ngày càng cao.

Hai đoạn nhắng nhít này của Hứa Diệp khiến cho fan mừng như điên.

Người qua đường cũng bị chọc cười.

Chỉ có fan của những thí sinh khác là sịu mặt xuống.

“Hắn thế này thì có thể diễn ra cái gì chứ? Ca ca nhà tôi có kinh nghiệm diễn xuất đó!”

“Có được hay không còn phải xem biểu diễn, cũng không phải là xem bình luận!”

“Kỹ năng diễn xuất của Hứa Diệp chắc chắn là không được!”

Trong lúc đám người này đang cà khịa Hứa Diệp.

Một bệnh nhân của Viện Hỏa Hoa đăng một bình luận.

“Khi cô so sánh thần tượng của mình với một bệnh nhân tâm thần, liệu có khi nào là thần tượng của cô đã thua rồi hay không?”

Sau khi bình luận này được đăng tải, khu bình luận xuất hiện tình trạng ngừng lại trong thời gian ngắn ngủi.

Bình luận này diệt lòng người quá rồi.

Fan của những người khác trực tiếp câm lặng.

Cuối cùng, nửa phần trên của chương trình đã kết thúc.

Tổ chương trình không đăng video luyện tập thật sự, chỉ là một vài hình ảnh luyện tâọ bình thường, có hiệu quả chương trình.

Ống kính cũng đã thay đổi thành cảnh trên sân khấu.

Ban giám khảo của ngày hôm nay đều là người trong giới Điện ảnh và Truyền hình.

Có một người ngoại lệ, đó chính là thiếu nữ Nguyên Khí, Từ Nam Gia!

Từ Nam Gia mặc một chiếc váy trắng xanh, tất màu trắng, cùng với một đôi giày mài trắng.

Nghiêm Mật vẫn là kiểu ngự tỷ lạnh lùng kia.

Sau khi hai người họ ra sân, chính là phân biệt giới thiệu các vị hướng dẫn của các nhóm nhỏ, Chu Viễn cũng ở trong đó.

Sáu người họ đều là diễn viên chuyên nghiệp, sau khi ra sân đã dẫn đến một trận hoan hô.

21 giờ.

Buổi biểu diễn chính thức bắt đầu.

Từng nhóm nhỏ liên tục ra sân, sau đó ban giám khảo tiến hành đánh giá.

Thứ tự ra sân được quyết định bởi rút thăm, nhóm Hứa Diệp ra sân thứ 4, không sớm cũng không muộn.

Đợi đến sau khi ban giám khảo đánh giá nhóm thứ 3 xong, MC bước ra sân khấu nói: “Tiếp theo xin mời nhòm 5 ra sân, sẽ mang đến đoạn diễn ‘Đại chiến Lâm Viên- Giang hồ Yên Vũ’ cho mọi người, diễn viên là…”

Lúc MC đang giới thiệu, trên sân khẩu đen kịt một màu.

Bối cảnh đã được hoàn thành lúc ban giám khảo đang đánh giá nhóm trước.

Nghiêm Mật nhẹ nhàng di chuyển chiếc mông đầy đặn được bao quanh bởi bộ sườn xám, hôm nay cô mặc một chiếc sườn xám màu đỏ thẫm, khiến cả người càng quyến rũ hơn.

Sườn xám ôm sát dáng người, mà dáng người của Nghiêm Mật thì không cần phải nói nhiều.

Sườn xám tôn lên chiếc eo tinh tế của cô, kéo xuống phía dưới sau đó khuếch trương ra, bao quanh chiếc mông đầy đặn của cô.

Đôi chân thon dài thì lại được giấu kín dưới làn váy, lúc thì để lộ ra vẻ trắng nõn khi cô di chuyển, dụ dỗ người ta mơ mộng.

Cô rất mong đợi màn biểu diễn của Hứa Diệp.

Hứa Diệp đã thể hiện năng lực của anh trên phương diện ca hát, cô còn muốn xem thử những năng lực khác của anh.

Ban giáo khảo như cô, sẽ đánh giá năng lực của Hứa Diệp một cách xứng đáng với chức vụ.

Quan trọng nhất là, cô cũng diễn một nhân vật nữ ở trong bộ phim ‘Giang hồ Yên Vũ’.

Mà đoạn phim của ngày hôm nay, thực ra là có một vài cảnh diễn của nhân vật mà cô đóng.

Thế nhưng tổ chương trình đã gọi nhân vật quần chúng đến diễn.

Còn Từ Nam Gia thì cười hì hì nhìn lên sân khấu.

“Chị Mật, chị cảm thấy Hứa Diệp sẽ có đột phá không?” Cô nghiêng đầu hỏi.

Nghiêm Mật bình tĩnh mà nói: “Rất khó.”

Nhân vật Vương Giáp này, trước đó đã được diễn rất tốt.

Một người mới như Hứa Diệp, còn có thể biểu hiện như thế nào?

Từ Nam Gia mỉm cười, nói: “Tôi cảm thấy cậu ấy sẽ tạo ra một thứ không bình thường.”

“’Đại chiến Lâm Viên- Giang hồ Yên Vũ’, bắt đầu!”

Theo giọng nói của MC vang lên.

Ánh đènn chiếu sáng toàn bộ sân khấu.

Một bên sân khấu, bố trí một cảnh tượng đơn giản, khiến cho người ta cảm thấy giống như là đang ở trên một con đường của thành trấn cổ đại.

Hứa Diệp mặc một bộ áo gai vải thô, anh không búi tóc, mà là buộc một cái đuôi ngựa đơn giản ở phía sau, trong tay cầm một thanh đao ngắn.

Trong khoảnh khắc anh xuất hiện, dưới sân khấu vang lên một trận hoan hô.

Đẹp trai quá rồi!

Mặc dù Hứa Diệp ở trên sân khấu đã được hóa trang theo phong cách tục tằng, nhưng vẫn khó có thể che mất vẻ đẹp trai.

Bên kia, Lý Tinh Thần chậm rãi từ trong bóng tối đi ra.

Anh ta mặc cẩm bào, đối lập với tạo hình của Hứa Diệp.

Lý Tinh Thần ăn mặc rất chính phái, chính là kiểu cách ăn mặc của các nhân vật chính trong phim cổ trang.

Lý Tinh Thần dừng bước lại, hai mắt chăm chú nhìn về phía Hứa Diệp, nhàn nhạt nói: “Võ công của ngươi không tệ, giúp ta giiết người.”

Hứa Diệp nói: “Hai trăm lượng.”

Hai người yên lặng chốc lát, tất cả đều là dùng thần thái và động tác để biểu diễn.

Rất rõ ràng, ở đoạn này, diễn xuất của Hứa Diệp càng xuất sắc hơn.

Dù cho sân khấu này chỉ là được xây dựng ra, nhưng cũng khiến cho người ta có một loại cảm giác như là đang ở trong hoàn cảnh chân thực.

Lý Tinh Thần móc một túi tiền từ trong ngực ra, ném cho Hứa Diệp.

Hứa Diệp nhận lấy.

“Một trăm lượng này là tiền đặt cọc.” Lý Tinh Thần nói.

Hứa Diệp nhìn qua túi tiền để ước lượng một chút, hỏi ngược lại: “Khách quan muốn gϊếŧ ai?”

Lý Tinh Thần nói: “Cẩm y vệ Tây Hán, Ngô Bính!”

Ánh mắt của Hứa Diệp thay đổi, hỏi ngược lại: “Ai? Khách quan không biết hắn chính là sư đệ của ta sao?”

Lý Tinh Thần khinh miệt nói: “Loại người như ngươi, vẫn còn đang nói những chuyện này sao?”

Lúc này, sắc mặt Hứa Diệp khôi phục lại sự bình tĩnh, hắn chậm rãi nói: “Khách quan, ngươi hiểu lầm rồi, người này là người thân thiết với ta, huynh đệ như chân tay đó.”

Sau khi Hứa Diệp nói câu này ra, biểu cảm của ban giám khảo đều đã thay đổi.

Đây vốn không phải là lời thoại ở trong kịch bản.

Hơn nữa, cậu nói lời thoại như thế, tiếp theo nên trả lời lại như thế nào?

Cậu phải đi gϊếŧ người cơ mà!

Thế nhưng, giây tiếp theo.

Trên mặt Hứa Diệp lộ ra vẻ độc ác, hung hăng nói: “Phải thêm tiền!”