Chương 30.2: Bây giờ tôi chỉ muốn làm một người tốt

Lý Tinh Thần một đao chém chết Ngô Bính.

Mà bên kia, Trần Ất cũng đã chém Đại thám giám nằm sấp trên mặt đất.

Lý Tinh Thần cất cao giọng mà nói: “Vương Giáp, ngươi từng gϊếŧ hại 36 người dân vô tội…”

Đây là khúc anh ta bắt đầu quở trách tội của Vương Giáp, chuyện chính nghĩa mà nhân vật chính chắc chắn sẽ làm.

Anh ta nói xong lời cuối cùng, hỏi: “Ngươi còn có di ngôn gì?”

Hứa Diệp lại nhàn nhạt nói: “Bây giờ ta chỉ muốn gϊếŧ chết hai vị, hoặc là bị hai vị gϊếŧ chết.”

“Tìm chết!”

Tạ Uyên và Trần Ất xuất thủ, cùng nhau đánh Vương Giáp.

Hứa Diệp cũng không dám làm quá mức, nếu như anh ra tay thật, hai người này không phải là đối thủ của anh, diễn xuất chính là lừa chiêu, lúc trước cũng đã từng diễn luyện.

Đinh đinh đinh!

Đao ở trong tay của mấy người đυ.ng vào nhau.

Bỗng nhiên, Lý Tinh Thần chém một đao xuống, thanh đao ở trong tay của Hứa Diệp trực tiếp bị trượt ra khỏi tay.

Lúc này, Hứa Diệp hô to: “Thái giám chết tiệt, ta biết ngươi chưa chết, tiếp đao!”

Anh đá một cước lên chuôi đao, thanh đao này xoay tròn trên không trung, bay về phía Đại thái giám.

Đại thái giám đang nằm trên đất lập tức đứng dậy, cậu ta lộn một cái thật ngầu ở trên đất, sau đó bay lên tiếp đao.

Các khán giả nhất thời sửng sốt một chút.

Trong nguyên tác không có đoạn này.

Thoáng chốc, lòng của mọi người liền nổi lên, xem dáng vẻ của Đại thái giám này, thực lực rất mạnh.

Nhưng Đại thái giám vừa mới bay lên, ùm một tiếng, nằm trên mặt đất.

Thanh đao này vừa vặn rơi xuống người của cậu ta.

Đại thái giám giơ tay lên, bấm cuống họng mà lẩm bẩm nói: “Dậy… dậy sớm rồi.”

Dưới khán đài, nhất thời vang lên một trận cười.

Các giám khảo cũng không kiềm được.

Đoạn này thêm hay ghê.

Thế nhưng bây giờ trong tay của Hứa Diệp đã không còn đao!

Sự chú ý của các khán giả lại tập trung lên trên người của Hứa Diệp.

Vẻ mặt Hứa Diệp ngạc nhiên, sau đó lui lại mấy bước, một cước đá vào thanh đao ở dưới đất.

Trên đất cũng có đao của các diễn viên quần chúng trước đó.

Một cước này của anh vô cùng linh hoạt, móc thanh đao vào mũi chân, sau đó nâng lên, thanh đao này liền bay thẳng lên người của anh.

Hứa Diệp nắm chặt lấy thanh đao, lại bắt đầu đánh nhau cùng với hai người Lý Tinh Thần.

“Động tác này thật là lợi hại!” Chu Viễn kinh ngạc nói.

Động tác đá đao vừa rồi của Hứa Diệp rất thường gặp ở trong phim Võ hiệp.

Nhưng trên thực tế, khi quay chụp, đã dùng rất nhiều đạo cụ giúp đỡ, rất ít diễn viên có thể làm được thoải mái như thế.

Đây chính là phát trực tiếp đó, lỡ như Hứa Diệp không đá đao lên được, vậy thì sụp đổ rồi.

Thế nhưng Hứa Diệp dám làm như thế ở trên sân khấu, vậy thì chính là có tự tin đó.

Lý Tinh Thần và Giang Thịnh suýt chút nữa đã trợn tròn mắt.

Tiểu tử cậu khi dễ người khác đúng không?

Thế nhưng hai người vẫn tiếp tục diễn tiếp, chém Hứa Diệp ngã nhào xuống đất.

Hứa Diệp lộn một vòng trên đất, đến bên cạnh Đại thái giám.

Lúc này, ống kính lại giành cho hai người họ.

Chỗ này có một đoạn đối thoại giữa Đại thái giám và Vương Giáp.

Vương Giáp có thể đi, nhưng hắn không đi, mà là ở lại, bởi vì có lí do.

Đổng Ngọc Khôn đóng vai Đại thái giám hỏi: “Tại sao ngươi lại giúp bọn ta?”

Hứa Diệp trợn mắt lên, nhìn lên bầu trời, trong ánh mắt rất có hồn.

“Lúc trước ta không có lựa chọn khác, bây giờ ta chỉ muốn làm một người tốt.”

Toàn bộ phân cảnh đến đây là chấm dứt.

Đoạn phim này, biểu diễn ở trên sân khấu là không đủ hoàn mỹ.

Dù sao thì biểu diễn trên sân khấu và biểu diễn trong phim ảnh đều có sự khác biệt.

Màn biểu diễn của mấy thí sinh này cùng với vai quần chúng đều mỗi người một vẻ.

Nhưng khiến cho người ta không ngờ đến nhất, chính là Hứa Diệp.

Kỹ năng diễn xuất của anh thoạt nhìn rất tốt, một vài lời thoại còn rất thú vị, nhất là động tác đá đao kia.

Chu Viễn trực tiếp đứng lên, bắt đầu vỗ tay.

Lời thoại cuối cùng này của Hứa Diệp đã thể hiện ra tính phức tạp của nhân vật Vương Giáp này.

Con người Vương Giáp tham tiền háo sắc, nhưng trên thực tế là hắn đang bảo vệ Ngô Bính.

Cho dù là làm sát thủ để kiếm tiền, hay là bắt chẹt tiền từ chỗ Ngô Bính cũng đều tồn tại, chính là vì cho Tam sư đệ này của hắn có một tương lai sáng lạn.

Thực ra hắn cũng không làm gì người nương tử kia của Ngô Bính cả.

Nhưng sau khi hắn nhìn thấy Ngô Bính chết, tâm trạng đã sụp đổ rồi.

Trên thế gian này, không còn người thân của hắn nữa.

Vậy nên hắn mới không chạy.

Tiếng vỗ tay như sấm vang.

Rất nhiều người đã từng xem bộ phim này, bắt đầu so sánh bản nguyên tác cùng với màn biểu diễn trên sân khấu.

Mấy người Hứa Diệp đều diễn rất tốt.

Sau khi màn diễn xuất kết thúc, năm người Hứa Diệp đứng trên sân khấu, các giám khảo bắt đầu đánh giá.

Chu Viễn dẫn đầu nói: “Màn biểu diễn này rất tốt, nhất là Hứa Diệp, cậu còn biết đao pháp sao? Động tác đá đao lúc nãy của cậu có thể làm lại một lần nữa hay không?”

Dứt tiếng nói, Nghiêm Mật và Từ Nam Gia cũng lấy lại tinh thần.

Phụ nữ nào mà không thích soái ca chứ?

Huống hồ là một soái ca đang thực hiện động tác cool ngầu này.

Từ Nam Gia lập tức hô lên: “Làm một lần, làm một lần!”

Trên sân khấu, Hứa Diệp cười một tiếng, anh dừng lại mấy giây, sau đó chậm rãi nói: “Muốn làm cũng được, nhưng phải thêm tiền.”