Chương 80

Nào hay từ hai chưởng tay của Mộ Dung Bạch lại bật phát ra cả hai vầng Thanh Quang dù mờ nhạt nhưng vẫn nhìn được khá rõ.

Hai vầng Thanh Quang vừa chạm vừa ngăn cản đạo uy kình tập kích của Tuệ Không.

“ Ầm! Ầm!!”

Vừa lúc đó có tiếng Công Tôn Nữ chợt hân hoan bật rú lên:

- Ba mụ này cũng bị nghịch hành chân khí?! Ngã này, ngã này. Chư muội, đây là cơ hội thật hãn hữu, mau gϊếŧ! Ha ha..

“Bung! Bung! Bung!”

Chẳng thể biết sinh mạng của ba mụ ấy thế nào, chỉ biết rằng lần kích ứng nội lực của Mộ Dung Bạch vừa rồi đang khiến Tuệ Không bật dội, vừa lảo đảo lùi vừa liên tiếp thổ huyết lai láng:

- Tiên Thiên Cang Khí.. Ọe. Đây mới chính là Cang Khí Tiên Thiên. Mục gia, kể cả Độc Cô Tử ta vậy là hết mộng phục hận rửa nhục. Ọe..

Sầm Khiêm chợt quát vang:

- Tất cả mau dừng tay. Lũ Mộ Dung gia các ngươi cũng thế nếu như không muốn ta tận diệt lũ võ lâm Thất phái và sư đồ lão họ Bạch. Dừng mau!

Mộ Dung Bạch thở dài và đành gọi các phu nhân quay về:

- Ta đã đoán biết trước như thế. Sầm Khiêm ngươi thật vô sỉ

Sầm Khiêm cười lạt, nhìn Mộ Dung Bạch lại được các phu nhân đứng bảo vệ xung quanh:

- Nhưng ta không vô sỉ đến đội chỉ biết núp sau váy phu nhân như ngươi. Hãy ra đây, nếu ngươi thật sự là đại trượng phu nam tử hán, ta cho ngươi một cơ hội cùng ta công bằng quyết đấu. Hay không dám? Ha ha..

Mộ Dung Bạch cũng cười lạt:

- Ngươi dụng mưu tuy khá, thủ đoạn cũng cao minh, chỉ tiếc mỗi một điều, nếu thật sự muốn cùng ta công bằng quyết đấu há không biết dù ngươi dùng bao nhiêu sinh mạng của võ lâm Thất phái, hoặc tính mạng của sư đồ Bạch lão ca ca uy hϊếp ta lập tức trở thành vô ích sao? Được, ta chấp thuận. Chỉ mong ngươi lần này thật sự tỏ ra nam tử hán đại trượng phu, chớ nuốt lời, hoặc đột ngột thay đổi, không dám cùng ta một phen quyết tử.

Sầm Khiêm biến sắc, dường như đã hiểu ngụ ý của Mộ Dung Bạch là thế nào.

Tương tự, có lẽ vì cũng hiểu Độc Cô Tú chợt lao đến cạnh Sầm Khiêm:

- Thân huynh đã đoán được chăng? y toan mạo hiểm, cùng thân huynh liều mạng, sau đó y dù chết, Mộ Dung gia vẫn thắng vì đã tiêu diệt dầu hết Mục gia chúng ta. Sẽ tốt hơn nếu chúng ta cứ một phen nhất võng đã tận. Nghịch ngã giả vong, thuận ngã giả tồn. Thà một phen tận diệt, hơn là để đêm dài lắm mộng.

Sầm Khiêm dù phật ý vẫn tán đồng.

- Chỉ tiếc là ta kể như mất cơ hội, một mình tận diệt lũ Mộ Dung gia. Nhưng thôi, xin cứ tuân theo ý Cung chủ.

Độ̣c Cô Tú đắc ý, chợt gọi nàng Hương:

- Bổn cung chủ rất cao hứng, muốn được cùng xú nha đầu ngươi tỷ đấu vài cao chiêu. Vì đối với ai khác thì không biết. Nhưng đối với riêng ngươi, bổn Cung chủ cảm thấy thật đáng ngờ.

Nàng Hương vụt lạnh giọng:

- Nghe ngươi tự xưng, ta mới biết ngươi đang có thân phận cực cao ở Vạn Quỷ Cung. Nhưng điều này liệu có đúng với thật chăng, một khi chẳng phải chỉ riêng ta, trái lại mọi người ở đây hầu như đầu thấy có những chuyển dịch ngấm ngầm nào đấy thì phải đang diễn khai đâu đó trong hàng ngũ môn nhân Vạn Quỷ Cung của ngươi? Hãy quay đầu nhìn lại xem nào.

Thật lạ, nàng Hương vừa dứt tiếng, quả nhiên ai ai cũng nghe có tiếng xôn xao thoạt đầu nhỏ, sau lớn dần ở hàng ngũ môn nhân Vạn Quỷ Cung. Không chỉ có thế, những môn nhân Vạn Quỷ Cung đang cầm đuốc cuối cùng dịch chuyển, làm cho những đuốc sáng cứ thi nhau chạy loạn, sau cùng thì phân khai, tạo thành hai hàng đuốc dài, xuất phát từ giữa cục trường đang diễn khai khẩn trương sinh tử của hai nhóm nhân vật Mục gia và Mộ Dung gia, được nối dài đến mãi tận xa xa, với khoảng cách giữa mỗi nhân vật cầm đuốc là độ hai trượng.

Mục kích cảnh này, Độc Cô Tú thất sắc:

- Lão quỷ Cung chủ?!

Dù thế, hai hàng đuốc từ khi định hình bất động, vẫn không thấy có thêm nhân vật nào xuất hiện, để hợp với cảnh quang là hai hàng đuốc cố ý tiếp nghinh một nhân vật phải có bối phận cực cao thế nào cũng đại giá quang lâm.

Độc Cô Tý sinh nghi:

- Thân hộ pháp. Chuyện này là thế nào? Tại sao tự ý dịch chuyển, nhất là khi chưa có lệnh của ta đã được tất cả chư vị đồng tình, tôn xưng là Cung chủ bổn Cung?

Hộ pháp họ Thân vẫn đứng lẫn đâu đó trong nhóm môn nhân Vạn Quỷ Cung và oang oang lên tiếng:

- Tôn xưng Thiếu cung chủ làm Cung chủ vì bọ ta vẫn ngỡ người thực hiện theo mệnh lệnh của lão Cung chủ. Nhưng gần đây được biết, lão Cung chủ tuy cũng quyết thoái vị vẫn kịp ấn định phó trao trọng trách cho Bách Lý tiểu thư và còn nghe Bách Lý tiểu thư đã bị trúng độc thủ của gian nhân nên uổng mạng. Thế nên lão Cung chủ có lệnh tất cả đều triệt thoái. Trước là để tuân thủ ước thúc đã có với võ lâm Trung Nguyên suốt hai mươi năm qua, sau là án binh bất động. chờ truy nguyên hung thủ sát hại Bách Lý tiểu thư, cũng là chờ hạn kỳ đến. Khi đó tự thân lão Cung chủ sẽ đại giá quang lâm, cùng võ lâm Trung Nguyên ước hội. Thượng lệnh bất khả bất tuân. Mong Thiếu cung chủ lượng xét.

Độc Cô Tú chấn động:

- Ý chư vị đang tiến hành nghi lễ, cung thỉnh ta quy hồi tổng đàn?

Họ Thân quả quyết:

- Vì thanh danh bổn cung mong Thiếu Cung chủ tuân thủ đúng ước thúc đã do đích thân lão Cung chủ hai mươi năm trước cùng võ lâm Trung Nguyên thỏa thuận.

Độc Cô Tú xoay chuyển ý nghĩ:

- Vậy những nhân vật võ lâm Trung Nguyên bổn Cung đã bắt giữ thì sao? Buông tha tất cả ư?

Họ Thân truyền đạt ý lệnh của lão Cung chủ Vạn Quỷ Cung:

- Bổn Cung vẫn có thể sinh cầm, chờ sau khi hội ước, nếu đã phân thắng phụ, tất cả sẽ do lão Cung chủ định đoạt. Nhưng không chỉ riêng những nhân vật đã bị bắt mà tất cả những ai đang hiện diện phàm là nhân vật võ lâm Trung Nguyên cũng đều chung số phận. Y lệnh này của lão Cung chủ. Thiếu Cung chủ nên mau mau thi hành?

Sầm Khiêm chấn động:

- Dám sinh cầm cả Sầm Khiêm này ư?

Họ Thân bật cười:

- Trừ phi các hạ không là nhân vật Trung Nguyên thì được miễn xá. Kỳ dư tất cả đều chung số phận. Ha ha..

Hàn Mai Thuyết phẫn nộ:

- Bọn Vạn Quỷ Cung các người đều là một lũ vô dụng. Kẻ nào đủ tư cách đối phó và sinh cầm Hàn Mai Thuyết ta?

Họ Thân vẫn cười:

- Vị tất bọn ta đều vô dụng như Hàn thất phu ngươi nghĩ. Hãy hỏi Thiếu Cung chủ xem. Bản lãnh thật của Thất Long Đông Hải Hộ pháp bọn ta là thế nào? Chỉ e ngươi đến cả một ý nghĩ ngay lúc này đào tẩu cũng không thể. Nếu chẳng tin cứ thử một lần xem sao? Ha ha..

Trầm Bích Quân chấn động, chợt lẳng lặng tung người lao bỏ đi thật nhanh.

“Vυ"t..!”

Nhưng lập tức từ nhóm môn nhân Vạn Quỷ Cung xuất hiện một bóng nhân ảnh lao vυ"t theo với khinh thân pháp cực kỳ vô thượng. Bóng nhân ảnh này còn khẽ nạt:

- Đã bảo không thể thoát thì đừng mong chạy.

Và một nhu kình chợt xuất phát, kéo toàn thân Trầm Bích Quân khựng lại:

- Ối ..!

Mục kích bản lãnh này, kể cả Sầm Khiêm cũng chấn động và phẫn nộ:

- Sao Thiếu Cung chủ để xảy ra cơ sự này? Chúng ta làm sao vì Mục gia tận diệt Mộ Dung gia?

Độc Cô Tú thoáng thất vọng vì bất lực, chưa kịp nghĩ ra phương cách gì thì chợt nghe họ Sầm gầm vang:

- Hàn Môn chủ, chư vị lão huynh đệ bằng hữu, đã thế này thì vì vận mệnh mỗi chúng ta. Hãy hợp lực nhau động thủ. Mau.

Độc Cô Tú hốt hoảng kêu ngăn lại:

- Thân huynh đừng hồ đồ. Ôi.. muộn rồi !!

Sự thật quả là muộn. Vì từ những môn nhân Vạn Quỷ Cung chợt xuất hiện những xáo trộn đáng kể, cơ hồ tất cả đều chuyển dịch và hễ phát hiện nhân vật võ lâm Trung Nguyên nào có dấu hiệu xuất thủ thì họ nhờ bản lãnh thật sự cao minh hơn nên chỉ thoáng chốc đã có thể chế ngự ngay nhân vật đó.

Và chỉ thoáng chốc, thật lợi hại, ngoài Độc Cô Tú và nhóm người Mộ Dung Bạch vì không có dấu hiệu động thủ nên tạm thời vô sự, kỳ dư mọi nhân vật võ lâm Trung Nguyên đều bị những môn nhân Vạn Quỷ Cung khống chế sinh cầm. Chẳng ai thoát, kể cả Sầm Khiêm.

Những huyên náo vừa tạm lắng thì thanh âm của họ Thân vang lên:

- Mộ Dung Bạch thiếu hiệp thì sao? Vì cam thúc thủ nên quyết chẳng phản kháng ư?

Mộ Dung Bạch cười lạnh:

- Ở quý Cung, có phải Thân tôn giá hiện đủ tư cách nhất để định đoạt cục diện?

Độc Cô Tú bất bình:

- Ngươi có ý gì? Người có thân phận cao nhất hôm nay và ở đây đối với Vạn Quỷ Cung chính là ta.

Mộ Dung Bạch bình thản tiếp nhận:

- Nếu vậy. Xin cho thỉnh giáo Quý Cung tuân thủ ước thúc đã có với võ lâm Trung Nguyên là như thế này sao? Dám hỏi, hạn kỳ đã đến chưa?

Độc Cô Tú hậm hực:

- Dù hạn kỳ chưa đến nhưng đó là ý lệnh của lão Cung chủ. Ta không thể không tuân, kể cả bọn ngươi, tốt nhất hãy mau ngoan ngoãn đi theo bổn Cung.

Mộ Dung Bạch cười cao ngạo:

- Đi đâu? Nếu là đi để ước hội thì hạn kỳ vì chưa đến nên xin lượng thứ, tại hạ khó thể tuân theo.

Độc Cô Tú gắt:

- Ngươi dám ư? Và chỉ với ngần này bọn ngươi?

Mộ Dung Bạch bĩu môi:

- Dựa vào nhân số thì đương nhiên tại hạ không dám. Nhưng để thay mặt cho toàn thể võ lâm Trung Nguyên, ngay tại đây, tại hạ vẫn dám cùng Thiếu Cung chủ, nhân vật thân phận cao nhất quý Cung ở đây. Xin được cùng nhau phó hội tam chiêu, định phần thắng phụ giữa Trung Nguyên và Đông Hải. Xin mời.

Mộ Dung Bạch chực tiến ra thì nghe Độc Cô Tú cười ngạo nghễ:

- Ngươi đủ tư cách ư? Huống hồ lão Cung chủ đã có lệnh. Tội gì ta bẩn tay đối phó với ngươi vào lúc này. Thân hộ pháp! Hãy thay ta thực hiện mệnh lệnh lão Cung chủ. Bắt giữ tất cả và đưa về tổng đàn chờ lệnh.

Nhưng họ Thân vẫn không lộ diện, cứ từ chỗ đứng oang oang lên tiếng:

- Hai mươi năm trước, thay mặt võ lâm Trung Nguyên là Mộ Dung Khuê lão anh hùng. Nếu Mộ Dung Bạch thiếu hiệp thật sự tự cho cũng có tư cách tương tự lệnh tôn. Đề xuất này Thiếu Cung chủ lẽ ra nên đáp ứng. Đừng để người cười chê bổn cung Vạn Quỷ.

Mộ Dung Bạch lần này mới thật sự tiến ra, sau khi đã ra hiệu cho các phu nhân cứ lưu lại phía sau:

- Một lần nữa, dù chưa đến hạn kỳ. Mộ Dung Bạch cũng xin thay võ lâm Trung Nguyên, phó hội tam chiêu. Mong được Thiếu Cung chủ chỉ giáo. Và khi đã định phân thắng phụ. Vạn nhất tại hạ thắng, xin cho tại hạ được nhận lại toàn bộ các nhân vật võ lâm Trung Nguyên hiện do quý Cung sinh cầm. Mời!

Độc Cô Tú lần này dù chực tiến ra nhưng chợt nghe họ Thân nói:

- Thiếu Cung chủ nên cân nhắc. Nếu cảm thấy bất khả, nhất là sau một hiện trạng kỳ quái đã khiến lão trọc Tuệ Không phải thảm tử. Chứng tỏ bản lãnh của Mộ Dung thiếu hiệp có thể đã đạt mức tối thượng thừa, luyện được Cang Khí Tiên Thiên, thì nên tạm đình hoãn, chờ đến hạn kỳ sẽ do lão Cung chủ đích thân pháo hội. Hơn là Thiếu Cung chủ vì bất cẩn, chẳng những làm nhơ danh bổn Cung mà bao nhiêu nhân vật võ lâm Trung Nguyên đây, bổn cung vì nhục bại buộc phải tuân thủ và giao tất cả cho Mộ Dung thiếu hiệp. Thiển ngôn nhưng đã tận ý, mong Thiếu cung chủ cạn suy.

Độc Cô Tú chấn động và dường như mãi lúc này mới phát hiện Tuệ Không đang lẳng lặng ngồi bất động một chỗ, đã chết và chẳng được ai đoái hoài quan tâm.

Nàng Hương đợi đúng lúc này chợt lên tiếng:

- Xem ra ngươi chưa đủ bản lãnh lẫn tư cách thay Vạn Quỷ Cung phó hội. Còn như cố miễn cưỡng, ngươi bại là điều chắc chắn. Vì Cang Khí Tiên Thiên đâu dễ xem thường, và cùng với ngươi là gã họ Sầm kia cũng phải mất mạng. Cuối cùng Mục gia vẫn mãi mãi nhục bại với Mộ Dung gia.

Độc Cô Tú giật thót người. Đành thở dài:

- Thân hộ pháp như có ý dung tha cho bọn Mộ Dung gia?

Họ Thân cả cười:

- Tuy ta chẳng muốn dung tha nhưng vạn nhất hạn kỳ đến, lão Cung chủ liệu sẽ cùng ai phó hội đây? Huống hồ dù muốn bắt giữ sinh cầm, e ta cũng khó thể đối phó nổi Cang Khí Tiên Thiên? Đó là sự thật, đúng chăng, Thiếu Cung chủ? Ha ha..

Độc Cô Tú hậm hực lùi về, long mắt sòng sọc nhìn nàng Hương và Mộ Dung Bạch:

- Bọn ngươi chớ đắc ý. Vì chỉ mười ngày nữa thôi sinh mạng bọn ngươi cũng do chính tay ta định đoạt. Hừ.

Và vừa lùi đến ngang chỗ họ Sầm. Độc Cô Tú bất ngờ hành sự:

- Thân huynh hãy chạy mau!!

Độ Cô Tú giải huyệt cho họ Sần, nhân đó cả hai cùng chạy.

“ Vυ"t! Vυ"t!