Chương 30: Năm Năm

Nhoáng một cái đã năm năm trôi qua, Ninh Hinh năm nay đã mười chín tuổi, nàng đã là Luyện khí đại viên mãn, hầu hết các đệ tử tiến vào tông môn bái sư cùng nàng cũng đã Trúc Cơ, năm trước Ninh Ý đã tấn cấp Trúc Cơ thành công,

Người nổi bật nhất trong số họ chính là Mục Ninh Nguyệt, hiện tại là đệ tử thứ năm của Chưởng môn, sau năm đầu tiên nhập môn đã thành công tấn cấp Trúc Cơ, là đệ tử giỏi nhất cùng lứa... Bây giờ nàng xếp trong hàng đệ tử nổi bật, có tiếng trong Nhạc Thiên giới.

La Sinh của La gia, Hàn Thừa Đào của Hàn gia cũng thành công lên Trúc Cơ, chỉ có người bái sư tốt nhất là Ninh Hinh vẫn đang ở Luyện khí.

Đã có người bắt đầu so sánh, Ninh Hinh trong lòng rất sốt ruột, nàng sợ làm sư phụ mất mặt. Bất quá sư phụ nhà nàng cũng thật bình tĩnh, hắn không nói gì, còn an ủi nàng chẫm rãi sẽ chắc chắn, tu luyện không nên đâm đầu tăng tu vi.

Hai năm trước, Ninh Hinh mới đem toàn bộ linh thực bên trong Vân Hải phong nhận thức xong, bỏ ra trọn vẹn ba năm a.

Nàng thấu hiểu linh thực khác với đệ tử bình thường, bọn họ phần lớn chỉ biết rõ đại khái năm, dài ngắn, hình dạng gì là thôi. Còn Ninh Hinh cần phải biết tập tính sinh sống, hoàn cảnh sinh trưởng, dược tính, phối với loại khác sẽ có tác dụng gì, đây đúng là một hệ thống cần học, rất giống với Trung y kiếp trước.

Những điều nàng học được phần lớn là phương diện lý thuyết, không thực tế, Ninh Hinh chưa Trúc Cơ nên chưa thể rời môn phái. Không được thực hành, tất cả chỉ là bộ xương khô.

Trong khoảng thời gian này Đạo quân Thanh Mộc cũng không hề hỏi thăm tiến độ tu luyện của nàng, chỉ để nàng tự tìm đường đi, không biết hắn có đặc biệt tin tưởng nàng hay không, hay chỉ là chăn dê đi ăn cỏ?

Vì không thể xuống núi tu luyện cho dù nơi đó có đẹp đến mấy cũng chán, nên nàng thường xuyên biến hóa diện mạo, nàng lang thang khắp môn phái, trong khoảng năm năm thời gian, nàng đã đi hết một vòng Thiên Nhất tông, này còn phải đa tạ Lâm Lạc, hắn đã cho nàng ngự thú phi hành, không thì với tu vi của nàng đoán chừng một phần ba Thiên Nhất tông cũng không đi nổi.

"Ninh Hinh, hôm nay chúng ta mở quán dưới chân núi à?" Mục Thủy Lam hỏi.

Nàng vẫn thích nhất là đến Vân Hải phong tìm Ninh Hinh. Có rất nhiều Linh quả trên đỉnh Vân Hải, mỗi lần nàng đến Ninh hinh luôn chiêu đãi, có khi nàng còn đóng gói mang đi.

Những linh quả này ở bên ngoài khó có thể tìm được, khi còn ở Mục gia, gia gia thường cho nàng một ít để đỡ thèm, nhưng khi đến Thiên Nhất tông, không bái được sư phụ, cái gì cũng phải tự lực cánh sinh, điều này khiến Mục Thủy Lam có chút muốn rớt nước mắt.

"Được rồi, không phải ngươi nói ngươi có thể chết tác Linh phù tam phẩm sao? Ta còn chưa chúc mừng ngươi!”

"Ha ha, ta chỉ mới làm được một hai loại, những thứ khác không quen." Thủy Lam có chút xấu hổ nói



"Có là cái gì đâu, nương ta nói rồi, mặc kệ học cái gì ai cũng có thể thành tài, bây giờ ngươi mới Luyện khí tầng mười một đã chế được linh phù của Trúc Cơ sử dụng, điều này chứng minh cái gì, chính là phương diện chế phù ngươi có thiên phú."

"Được rồi, ngươi yên tâm, ta sẽ cố gắng."

"Tiểu thư Thủy Lam trước kia tu luyện lười nhác giừo cũng biết cố gắng rồi? "

"Đừng cười ta, mặc dù có tài nguyên gia tộc cung cấp, nhưng phần lớn vẫn là tự mình.”

Để tăng thêm kinh nghiệm, có thêm kiến thức, Ninh Hinh và Mục Thủy Lam thường dựng một quán ven đường dưới chân núi Thiên Nhất tông.

Vì là đệ tử duy nhất của Đạo quân Thanh Mộc nên Ninh Hinh tương đối nổi tiếng ở nội đỉnh Thiên Nhất tông. Đầu tiên là vì sư phụ nàng cường đại, về sau là tốc độ tu luyện của nàng.

Hiện tại trong tông môn có một hiện tượng, ví như nếu có một đệ tử nào đó ở nội Phong thành công tấn cấp Trúc Cơ, trong lòng hắn sẽ rất vui mừng, nghĩ đến chính mình so với đồ đệ của Hóa Thần tu luyện nhanh hơn. Một đệ tử không có cách nào đột phá, trong lòng phiền muộn thì cũng sẽ nghĩ đến Ninh Hinh, đệ tử trưởng lão Hóa Thần còn chưa Trúc Cơ thì bọn hắn không cần vội vàng.

Có thể nói, Ninh Hinh đã khích lệ vô số đệ tử trong môn phái.

Để giảm bớt sự tiếp xúc, Ninh Hinh thường xuyên biến thânh thành người khác, sau đó mới bày hàng dưới chân núi.

Đây là nơi nhất định phải đi qua khi ra vào môn phái, mỗi ngày đều có người đến đi. Cho nên ở đây có rất nhiều đệ tử nội môn buôn bán, trao đổi đồ vật, mọi người thường thành tổ đội để làm nhiệm vụ.

Các đệ tử nguyện ý đến đây mua sắm dị vật chủ yếu là do nó rẻ hơn so với trong tông môn, những thứ này đại đa số là do đệ tử tự mình làm.

Cũng như Mục Thủy Lam thường xuyên đem phù nàng chết tác đến đây bán.

“Ninh Hinh, sao ngươi còn bán trận pháp? Ngươi tự làm à?”

"Ừ, tất cả đều là trận pháp cấp thấp, đợi lát nữa ngươi cầm hai cái về đi, không cần tốn linh thạch mua nữa.”

“Người học trận pháp như nào vậy? Ta nói tốc độ tu luyện của ngươi không bằng mấy đệ tử Đơn linh căn kia, hóa ra ngươi đem thời gian đặt lên trận pháp với luyện đan.”



“Không có tốn bảo nhiêu thời gian, do tu luyện nhàm chán nên ta mới nghiên cứu chút.”

“Ngươi vẫn là chăm chỉ tu luyện đi, ngươi không thấy Mục ninh Nguyệt và mục Ninh Hạo rất nổi bật kia sao? Sư phụ không nói gì ngươi à?”

“Sư phụ không nói gì ta cả, hắn để ta tự mò đường.”

Linh dược, Linh đan hiện tại Ninh Hinh bán ra đều là cấp thấp, thích hợp với đại bộ phận đệ tử Luyện khí.

Nàng mượn nhờ địa hỏa, có thể luyện được đan dược tam phẩm, cơ bản tám phần mười sẽ ra thượng phẩm, hầu như không xuất hiện đan dược trung phẩm và hạ phẩm. Toàn bộ đều là thượng phẩm hoặc cực phẩm.

Bất quá đây cũng là kết quả của vô số lần gây họa trên Vân Hải phong, số linh dược mất đi khiến Lâm Lạc cực kỳ đau lòng.

Bây giừo tinh lực của nàng đều dồn vào luyện đan, chẳng qua ngẫu nhiên sẽ nghiên cứu vài trận pháp, lục phù. Cho nên trong chăn đệm hay dưới đất cũng xuất hiện trận pháp, lục phù cấp thấp.

Thời điểm bày hàng bán, nàng cũng có thể nghe được vài tin bát quái, hoặc là trưởng lão trong tông môn, hoặc là con cưng của trời kia, hoặc là hắc mã ngoại môn,....

“Bí cảnh Linh Lung sắp mở, cũng không biết lần này sẽ phân bao nhiêu danh ngạch.” Một đệ tử nói.

“May măn đệ tử nội môn tuyển chọn lần trước Trúc Cơ gần hết rồi, nếu không thì danh ngạch cho bên ngoài càng ít.” Đệ tử khác liền nói.

“Chính là đệ tử tu luyện trong môn phái sẽ tốt hơn so với bên ngoài, mỗi lần bí cảnh mở ra luôn muốn tranh giành với bên ngoài.”

“Ừ, ai nói bọn họ có bối cảnh hơn ta chứ!”

Bí cảnh mở ra, chỉ có đệ tử Luyện khí mới có thể nhập bí cảnh, biết rõ tin tức này Ninh Hinh vô cùng cao hứng, nàng cuối cùng cũng có thể ra ngoài học hỏi rồi.

Tại mục Phủ hay tại Thiên Nhất tông, Ninh Hinh chưa từng được thử nghiệm qua. Điều này làm cho lòng nàng có chút rục rịch, hôm nay đóng quán sớm chút, đi về hỏi Lâm Lạc trong bí cảnh Linh Lung nãy sẽ xảy ra chuyện gì.