Chương 1-2: Văn nam tần tu chân hiện đại

Ngày 26/01/2024

Edit: Dandan

=========

Nội dung văn kiện đại khái chia làm ba phần.

Phần đầu tiên là phần tự giới thiệu của hệ thống.

Hệ thống có số hiệu là 8102, làm việc tại bộ phận vai ác trong công ty xuyên nhanh. Lúc còn là hệ thống tiểu pháo hôi, 8102 đã dẫn dắt qua 6 vị ký chủ.

Bởi vì năng lực làm việc giỏi giang, nó được thăng cấp trở thành hệ thống làm người tốt, Du Đồng là ký chủ đầu tiên sau khi thăng cấp của nó.

Phần thứ hai là giới thiệu về nhiệm vụ.

Du Đồng với tư cách là ký chủ, sẽ được truyền tống đến các thế giới nhỏ.

Cậu cần phải nghĩ cách tiếp cận nhân vật mục tiêu, đạt được tín nhiệm của họ. Cũng đem đối tượng nhiệm vụ vốn sẽ trở thành đại vai ác ở trong nguyên văn, giáo dục thành tiểu thái dương chính trực thiện lương.

Phần thứ ba là đại cương tổng quát về thế giới tiểu thuyết mà Du Đồng đi lần này, cùng tóm tắt tiểu sử về nhân vật mục tiêu.

Tiểu thuyết theo thể loại nam tần, sảng văn, tu tiên đô thị, nghịch tập vả mặt.

Nam chủ ban đầu chỉ là một người bình thường, lại ngoài ý muốn trói định với một hệ thống tiên vương, hắn liền mở rộng bàn tay vàng. Thu đàn em thu hồng nhan, một đường nghiền áp vả mặt toàn bộ các thiên tài, cuối cùng trở thành một thế hệ truyền kỳ.

Đối tượng nhiệm vụ của Du Đồng, chính là một trong những thiên tài bị hắn lặp lại vả mặt, người thừa kế của tu tiên thế gia Vân gia, Vân Minh Thần.

————

Khi hệ thống trở về, Du Đồng đã thoát ra khỏi tâm trạng hốt hoảng khó hiểu, đang cúi đầu giận dỗi.

Chuyển phát nhanh của cậu vừa đến, còn chưa kịp mở ra xem. Gà rán mới mua cũng chưa kịp ăn, là vị mù tạc mật ong mà cậu thích nhất.

Mẹ nó, mắc công cậu còn đặc biệt mang cho anh một phần gà rán.

Du - người bị hại - Đồng tức đến run lên, hệ thống tưởng cậu khóc, đưa qua tờ khăn giấy cho cậu.

【 Tiểu đáng thương, nghĩ thoáng chút. Chỉ là thân thể đã chết mà thôi, người không phải còn sống sao, lại không phải chuyện lớn gì. Cậu nhìn tôi này, tôi đến hình người còn không có, vừa sinh ra chính là một viên cầu, tôi cũng chịu được đó thôi? 】

Du Đồng:……?

Hệ thống ngậm thuốc lá, vừa dùng tay nhỏ như tay người que diêm vỗ lưng cậu, vừa giảng giải những điều cần biết khi làm nhiệm vụ cho cậu.

【 Tôi sẽ thả cậu xuống thế giới nhỏ trước thời điểm đối tượng nhiệm vụ làm việc ác, sẽ thả xuống bên người vai ác. Khi đó mục tiêu nhiệm vụ chỉ là tồn tại khuyết tật trên tính cách, còn không phải là người xấu. 】

【 Cậu có thể ở chỗ tôi kiểm tra giá trị lệch khỏi quỹ đạo nhân thiết ban đầu của mục tiêu. Giá trị lệch khỏi quỹ đạo càng cao, vai ác cùng nhân thiết trong nguyên văn chênh lệch càng lớn, khả năng tương lai đi lên cốt truyện trong nguyên văn sẽ càng thấp. 】

【 Tôi không hiểu, cụ thể thì giá trị lệch khỏi quỹ đạo chịu ảnh hưởng bởi điều gì? 】

【 Tính cách, giá trị quan, cách nhìn nhận đối với thiện ác vân vân, những điều này đều sẽ tạo thành ảnh hưởng. Trị số thuật toán đặc biệt phức tạp, trong chốc lát tôi cũng không giải thích được cho cậu, về sau cậu sẽ hiểu thôi. 】

【 Tôi biết cậu về mới chết trong lòng còn khó chịu, nhưng cậu cũng đừng quá đau khổ, trên thế giới không có gì là không vượt qua được. Cậu nghĩ đến việc tốt đi, ví dụ như sau khi cậu sống lại, thì cậu muốn làm gì. 】

【 Thọc anh Thần. 】

Hệ thống:???

A?

————

Trong học viện tu tiên đệ nhất của đế quốc, Vân Minh Thần cầm dù, bước nhanh về phía khu dạy học.

Hôm nay trời đổ mưa to, giữa tầng tầng mây đen còn thường thường có tia chớp xẹt qua.

Nếu không phải trường học quy định cấm ngự kiếm phi hành vào ngày mưa, Vân Minh Thần thật sự muốn trực tiếp bay qua.

Gần đây trong học viện có một học sinh mới họ Tô, vẫn luôn đối đầu với anh.

Rõ ràng trước khi vào học chỉ là người thường chưa từng tiếp xúc với việc tu tiên, vậy mà nhập học chưa đến một năm, lại có thể áp anh một đầu trên đại hội luận kiếm.

Vân Minh Thần từ người đứng đầu học viện biến thành người đứng thứ hai học viện, đến nỗi bạn tốt vẫn luôn sùng bái anh, đều tự nguyện chạy đi làm đàn em cho họ Tô kia.

Sau đại hội anh dốc lòng tu luyện, muốn hòa nhau một ván.

Sáng nay anh vừa mới kết thúc tu luyện, thực lực tăng lên một khoảng lớn, trạng thái hiện tại đặc biệt tốt. Vừa lúc muội muội cùng bạn tốt của anh, đều cùng họ Tô ở bên nhau tại khu dạy học, cũng không biết là đang làm cái gì.

Vân Minh Thần chuẩn bị đi qua hạ chiến thư với họ Tô, chỉ cần anh bày ra thực lực đủ cường đại, muội muội cùng bạn tốt đều sẽ trở lại bên người anh.

Nghĩ đến bản thân còn không nhớ kỹ tên của đối thủ, nhiều ít có chút không lễ phép. Vân Minh Thần dừng lại, mở điện thoại dùng nick phụ lên diễn đàn trường.

Ở trong các thiệp cũ có liên quan đến đại hội luận kiếm, anh cuối cùng cũng tìm ra được tên họ đầy đủ của họ Tô.

Nga, kêu Tô Phụng.

Anh đang chuẩn bị tắt điện thoại, một tiêu đề thiệp khiến cho anh chú ý.

⟨⟨ Bản thân chỉ đơn thuần là người qua đường, lý trí phân tích một hồi, Tô Phụng cùng Vân Minh Thần ai mới là học viện thiên tài đệ nhất. ⟩⟩

Vân Minh Thần nhìn xung quanh, xác định bốn bề yên lặng không người, anh kéo thấp dù trộm click mở thiệp. Đối với toàn bộ bình luận duy trì anh, đều nhấn thích.

Buông điện thoại, Vân Minh Thần quay đầu nhìn về phía bồn hoa cách đó không xa.

Từ lúc bước vào con đường nhỏ này, anh liền cảm giác được có người đang nhìn mình.

Khẽ đảo mắt nhìn máy theo dõi trên đường, Vân Minh Thần điều chỉnh tốt góc độ, lộ ra một nụ cười ôn nhuận nhu hòa.

“ Hôm nay mưa rất to, bồn hoa thì lầy lội, cũng không thích hợp trốn tránh. Cậu đã nhìn tôi suốt một đường, cũng nên xuất hiện rồi chứ. ”

Bụi cỏ trong bồn hoa bắt đầu run động, sau một lúc lâu, một viên cầu cả người đầy bùn ló đầu ra khỏi bụi cỏ.

Vân Minh Thần nheo mắt lại nhìn kỹ, cũng không nhìn ra đó là mèo con, chó con vẫn là chuột lớn.

Vào lúc Vân Minh Thần cúi người quan sát viên cầu đầy bùn này, thì viên bùn cầu Du Đồng cũng ngửa đầu quan sát anh.

Cậu mờ mịt mà chớp chớp mắt,【 Hệ thống, vai ác đẹp trai thì đẹp trai đó, nhưng anh ta lớn lên cũng quá cao a. 】

Hệ thống chột dạ mà hút mạnh điếu thuốc.

【 Cây cối hoa cỏ ở nơi này cũng thật lớn, là bởi vì đây là thế giới tu tiên, linh khí dư thừa sao? 】

【 Ai, tốt xấu là vật còn sống, dùng đỡ đi. 】

Hệ thống lầm bầm lầu bầu không phản ứng cậu, Du Đồng quay đầu thử chào hỏi vai ác, “ Meo? ”

Cậu meo đến quá đột nhiên, không chỉ có làm Vân Minh Thần sửng sốt, còn dọa bản thân nhảy dựng.

Du Đồng vội vàng cọ cọ bùn trên người vào bồn hoa bên cạnh, cúi đầu nhìn về phía đôi tay mình.

Đôi tay đã từng thon dài trắng nõn, hiện giờ lại biến thành trảo mèo đen tuyền.

Trong đầu Du Đồng hiện lên rất nhiều câu hỏi.

Cậu ở đâu, cậu là ai, cậu vẫn là con người sao?

Hệ thống mới vừa trốn tránh hiện thực xong, đang vội vàng báo cáo sai lầm lên cấp trên, không có thời gian nói chuyện với Du Đồng.

Trên đường đến đây, 8102 đã cùng cậu nói qua, nó sẽ truyền tống cậu đến tiết điểm quan trọng nhất trong giai đoạn trước của cốt truyện.

Hôm qua vai ác Vân Minh Thần sẽ đi gây chuyện với nam chủ, sau đó bị nam chủ hung hăng vả mặt.

Anh cảm thấy bản thân bị nam chủ nhục nhã trước mặt mọi người, mất hết thể diện, tính cách hoàn toàn vặn vẹo, từ đây đi lên con đường tìm chết không quay đầu.

8102 vẫn cứ luôn mãi cường điệu, cốt truyện này rất quan trọng, nhất định phải ngăn cản vai ác tìm nam chủ.

Mắt thấy Vân Minh Thần đã mất đi hứng thú đối với cậu, chuẩn bị xoay người rời đi.

Du Đồng cũng bất chấp việc rối rắm bản thân là người vẫn mèo, cậu meo một tiếng lao ra ngoài, một đầu đυ.ng vào giày vai ác, chặt chẽ nằm nhoài trên giày anh.

Vân Minh Thần nghi hoặc cúi đầu, tầm mắt đối diện với một đôi mắt mèo vàng kim.

Mèo nhỏ dơ hề hề nhìn không ra màu lông, hình như rất thích anh. Vừa kêu meo meo với anh, vừa điên cuồng dẫm nãi.

Nụ cười trên mặt Vân Minh Thần cứng đờ.

Giày trắng của anh……

Hơn nữa không biết có phải là ảo giác của anh hay không, mà anh phảng phất có thể từ trong ánh mắt của mèo nhỏ đọc ra bốn chữ.

« Nam nhân, ôm tôi. »