Thế giới 1 - Chương 2: Bạn trai cũ lừa gạt của ảnh đế

Editor: sukiee

Tống Tu vừa mở mắt liền thấy được tủ quần áo quen thuộc trước mặt, bên trong nam trang bày biện chỉnh tề, mỗi một kiện đều có giá trị không nhỏ.

Cậu lấy điện thoại di động từ trong túi ra, sau khi lật xem danh sách liên lạc của điện thoại di động một chút, đã xác định đây là thế giới nào.

Trong thế giới này, cậu là nghệ sĩ dưới trướng Tụ Tinh Điện Ảnh, diễn xuất hạng chín, vị trí già vị hạng ba, tính tình hạng nhất. Tiết tấu cuộc sống thường ngày chính là dỗi anti-fan, chơi đại bài, ôm đùi ba bước đi, một bước cũng không kém.

Mà mục tiêu công lược của cậu là Hạ Tông, cũng là nghệ sĩ dưới trướng Tụ Tinh Điện Ảnh, bất quá hắn là ảnh đế, thân phận địa vị ở hạng nhất siêu.

Thân phận hai người giống như bùn đất chênh lệch, nhưng là ai cũng chưa từng nghĩ tới, sau lưng hai người này lại từng làʍ t̠ìиɦ nhân, sở dĩ nói là đã từng, là bởi vì sau này Tống Tu phản bội Hạ Tông, quan hệ yêu đương của hai người tuyên bố chấm dứt.

Tống Tu nhớ rõ, ở thế giới này, mình bị 666 cưỡng chế đi theo cốt truyện, kéo đầy giá trị cừu hận của Hạ Tông, cậu phải làm ba việc lớn: Thứ nhất, đội "mũ xanh" cho Hạ Tông. Thứ hai, đem tư liệu của Hạ Tông tiết lộ ra ngoài. Thứ ba, ở đạo cụ biểu diễn của Hạ Tông động tay động chân, hại Hạ Tông suýt nữa bị thương.

Cuối cùng, khi giá trị thù hận là 99, Tống Tu dưới sự khống chế mạnh mẽ của 666, nói với Hạ Tông: "Tôi thích anh? Đừng có nằm mơ nữa, nếu anh không phải là ảnh đế, tôi thậm chí còn không muốn liếc mắt nhìn anh một cái.”

Tống Tu dựa vào tủ quần áo, trán co rút đau, trong đầu cậu hiện lên gương mặt lãnh khốc của Hạ Tông, thật sâu cảm thấy vận mệnh của mình đáng lo ngại, làm không tốt sẽ ngã ở chỗ này.

【Tống Tu: Bây giờ đi tới cốt truyện gì rồi? Còn có thể cứu vãn được không?】

【666: Chuyện cậu đội mũ xanh cho Hạ Tông đã bị Hạ Tông biết được, tư liệu cũng đã bị tiết lộ】

【Tống Tu: Nhắc lại một lần nữa, không phải thật sự bị cắm sừng, chỉ là diễn xuất, hơn nữa tôi cũng không có hành động gì quá đáng】

【666: Nhưng cậu đã thừa nhận với Hạ Tông là cậu nɠɵạı ŧìиɧ】

【Tống Tu:... Đau đầu...】

"Ai nha, Tống Tu, chọn xong quần áo chưa? Lễ trao giải sắp bắt đầu, chúng ta không thể đến trễ." Người đại diện với quầng thâm thật lớn, từ ngoài cửa thò đầu vào, thúc giục nói: "Tuy rằng lần này chúng ta không đoạt giải, nhưng chúng ta phải áp chế người khác về khí thế! Tôi đã bảo công ty cho cậu liên lạc với người khác, đợi lát nữa cậu vừa xuống xe, sẽ có truyền thông cùng fan đón, mặt ngoài nhất định đủ!”

Tống Tu tiện tay chọn một bộ âu phục màu xám bạc, nghe vậy vén mí mắt lên nói: "Để cho công ty đem những fan giả kia lui đi.”

"A?" Người đại diện có chút kinh ngạc nhìn về phía Tống Tu, hỏi: "Vì sao? Mấy ngày trước không phải cậu còn nói cho dù ở trên giải thưởng không sánh bằng người khác, nhưng ở mặt ngoài cũng phải vứt bỏ người khác mấy con phố?”

Tống Tu mặt không chút thay đổi nghe, nhớ tới loại lời thoại ngu xuẩn này, liền cảm thấy lòng mệt mỏi.

Nếu như nhớ không lầm, lễ trao giải lần này, cậu đích xác như nguyện lên hot search, bởi vì công ty bọn họ thuê người căn bản không đáng tin cậy, tất cả đều là diễn viên quần chúng, nhỏ thì 11-12 tuổi, lớn thì 40-50 tuổi, một đám đủ mọi lứa tuổi, ở dưới đài điên cuồng hò hét tên của cậu, suýt nữa phá âm, điều này cũng làm cho Tống Tu trở thành điểm cười lớn nhất của lễ trao giải lần này.

Nghĩ tới đây, Tống Tu mặt không chút thay đổi suýt nữa nứt ra.

Người đại diện thấy sắc mặt Tống Tu không dễ nhìn, vội vàng cười nói: "Được được được, tôi lập tức gọi điện thoại cho công ty, để cho bọn họ loại bỏ những fan giả này.”

Tống Tu gật đầu, hỏi một câu: "Hạ Tông đâu?"

Chuyện của cậu và Hạ Tông, người đại diện hai bên đều biết, chỉ là người đại diện của cậu thập phần vui vẻ, nhưng người đại diện của Hạ Tông kiên quyết phản đối.

Đáng tiếc khi đó Hạ Tông yêu thảm cậu, căn bản không nghe người đại diện nhà mình khuyên bảo, một lòng một dạ không có cậu không được.

Người đại diện của cậu lộ ra một nụ cười hiểu rõ, lại gần nói: "Hạ Tông à, anh ấy đang ở dưới lầu chờ cậu.”

Quả nhiên còn giống như trước kia, Tống Tu ở trong nội tâm cảm khái một tiếng.

Người đại diện của cậu lộ ra vẻ mặt bát quái, nhỏ giọng hỏi: "Cậu cùng Hạ Tông đã đến bước nào? Anh ta thế nào với cậu?”

Tống Tu mặt không chút thay đổi trả lời: "Anh ấy biểu tình trên mặt thiếu sót, cả năm biểu tình cũng không theo đổi, anh cảm thấy có thể như thế nào? ”

Người đại diện của cậu chậc chậc hai tiếng, cảm khái nói: "Cậu thật tổn hại, tôi thế nhưng cần nói cho cậu, cậu cũng đừng nói điều này trước mặt Hạ Tông, Hạ ảnh đế tính tình cũng không tốt lắm, fan cũng rất điên cuồng, cậu nếu bị anh ta ghi hận, phỏng chừng cái vòng này cậu cũng không lăn lộn được.”

Tống tu chọn một chiếc cúc áo ngắn gọn, nói: "Đã muộn.”

"A?" Người đại diện vốn định rời khỏi, chợt nghe những lời này, sắc mặt cứng đờ, vội vàng truy hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì? Tổ tông nhỏ bé của tôi, cậu đừng làm tôi sợ.”

Tống Tu cân nhắc một chút, nếu như trực tiếp nói cho người đại diện biết, cậu đội mũ xanh cho ảnh đế, còn bị ảnh đế nhìn thấy... Phỏng chừng người đại diện sẽ giống như kiếp trước, trực tiếp ngất xỉu.

Lần này Hạ Tông sẽ ở dưới lầu chờ cậu, không giống như trước kia, trước kia là mang theo cậu cùng tham gia lễ trao giải, lần này là tới hưng sư hỏi tội.

Tống Tu có chút hoảng hốt, người đại diện nhìn cậu phát sầu, trong lòng càng ngày càng không yên, thật cẩn thận cầu chứng nói: "Cậu lừa gạt tôi có phải hay không? Cậu không đắc tội Hạ ảnh đế đi.”

Tống Tu tiếc nuối lắc đầu, nói: "Đợi lát nữa anh sẽ biết, Hạ Tông phỏng chừng muốn gϊếŧ chết tôi cũng có.”

Nếu Tống Tu nhớ không lầm, lúc trước khi cốt truyện này xảy ra, giá trị thù hận của Hạ Tông là sáu mươi, hơn nữa ngay sau khi lễ trao giải này kết thúc, Hạ Tông sẽ biết chuyện cậu bán tài liệu.

Đây thực sự là một cốt truyện cẩu huyết.