Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mọi Người Đều Cho Rằng Tôi Là Thế Thân

Chương 1

Chương Tiếp »
Tháng 5/2031, Thành Phố A

Mùa hè năm nay phá lệ đặc biệt nóng bức, dù mới chỉ là đầu hè mà nhiệt độ đã cao ngất ngưởng rồi.

Con đường nhựa bốc hơi và bóp méo không khí dưới ánh nắng, toàn bộ con phố giống như một cái l*иg hấp.

Chú chó Samoyed trắng nằm dưới đất trước cửa quán nhỏ lè lưỡi.

Quán rất đông, ai cũng muốn có một chiếc kem que mát lạnh trong ngày hè nóng nực như thế này.

"Ông chủ, thanh toán."

Tần Chi Ngộ chen ra khỏi đám đông, trong tay cầm một cây kem màu xanh lục, đi về phía chủ quán .

"Năm tệ, quét mã." Ông chủ nhướng mi liếc nhìn đồ vật trong tay Tần Chi Ngộ, cằm chỉ về phía cậu sau đó cúi đầu tiếp tục nghịch điện thoại di động.

Tần Chi Ngộ quét mã, cúi đầu nhìn màn hình điện thoại di động của ông chủ.

Thì ra đang đánh đoàn chiến, Hậu Nghệ đứng bất động tại chỗ như thể mỗi bước đi đều không tin tưởng vào con dao hấp huyết của mình.

Tần Chi Ngộ mở túi màu xanh lục ra, cắn cây kem vị đậu xanh và hạ quyết tâm ở lại đây xem.

Chủ quán rất tự tin nhưng đội hình của đối phương lại khống chế rất nhiều, loại đội hình này rất khó để sống sót, một lúc sau màn hình điện thoại liền tối đen.

Đội bạn nhanh chóng áp sát tới bên cạnh.

"Lão đại, có con rồng vị socola nào không?" Trong đám người có người lớn tiếng hỏi.

"Có!" Chủ quán vừa mới sống lại phải thủ nhà, tâm tình không tốt còn phải chăm sóc khách hàng.

"Nó ở đâu? Tôi không tìm thấy!" Người đàn ông tiếp tục hỏi.

"Cậu đợi một chút!"

Chủ quán đang vội nhưng có lẽ cuối cùng hắn cũng cảm thấy việc bán hàng là quan trọng, hắn ngẩng đầu lên và nhìn thấy một chàng trai trẻ đang cầm que kem trước mặt.

"Biết chơi vương giả không? Cậu giúp tôi một đánh một chút thắng thua không quan trọng."

Tần Chi Ngộ liếc nhìn chiếc điện thoại bị nhét vào tay, miệng cắn nhanh chiếc kem màu xanh, bất đắc dĩ lắc đầu.

Vương giả vinh diệu là một game MOBA cạnh tranh công bằng 5v5, trong mấy năm nay đã trở nên phổ biến trên toàn thế giới, những người trẻ tuổi như Tần Chi Ngộ về cơ bản đều ít nhiều cũng chơi qua rồi.

"Sao, tìm không thấy?" Ông chủ chen vào đám người đang ở cạnh tủ lạnh lục lọi các loại kem.

"Nào, nào, lùi lại một chút để tôi tìm cho." Chủ quán hét lên đuổi những người xung quanh, dựa vào tủ lạnh tìm.

"Đảo lộn xộn hết rồi làm sao mà tìm được... à, ở đây."

Hắn lấy ra loại kem rồng mà khách hàng muốn và đặt nó lên trên.

"Ông chủ, thanh niên ở quầy đi ra ngoài rồi!" Trong đám người có người kêu lên.

Ông chủ lo lắng đến mức nhanh chóng rời khỏi đám đông vội vã quay lại quầy nhìn thấy chiếc điện thoại di động trên quầy rồi thở phào nhẹ nhõm.

Điện thoại vẫn còn là tốt rồi.

Hắn nhấc điện thoại lên xem, tặc lưỡi ngạc nhiên - thế mà vẫn thắng.

——

Đối diện cửa hàng là một tòa nhà không cao lắm, trên đỉnh tòa nhà là một biểu tượng hình tròn giống như hành tinh, bên trong hành tinh là hình dạng giống như ngọn núi, phía trên có viết dòng chữ căn cứ huấn luyện Mars.

Logo chiến đội Mars dù có biến thành tro Tần Chi Ngộ cũng nhớ rõ.

Tần Chi Ngộ nắm lấy tay nắm cửa căn cứ, đối mặt với câu lạc bộ cũ trước đây của mình có chút bất an.

Cậu hít một hơi thật sâu rồi đẩy cửa vào.

Máy điều hòa trong căn cứ hoạt động hết công suất, Tần Chi Ngộ vừa thoát khỏi đợt nắng nóng bên ngoài lại bị hơi lạnh máy điều hòa ập vào.

Cậu rụt cổ lại, phải mất một lúc mới quen được.

"Xin chào, anh là..." Cô gái ở quầy lễ tân nhìn Tần Chi Ngộ vừa bước vào, ngập ngừng hỏi.

Người thanh niên bước vào trông rất trẻ mới 18 tuổi, giống như là học sinh cao trung trốn học ở trường.

Cậu chỉ mặc một chiếc áo thun cotton lam thuần khiết sau khi giặt đã hơi trắng, tóc thiên dài che đi tầm mắt, kiểu tóc này vốn dĩ sẽ khiến người ta có cảm giác lạnh lùng nhưng người trước mặt lại không hề mang lại cho cô cảm giác này mà thay vào đó nam sinh trung học này lại có khí chất giống như là ánh sáng mặt trời.

Là fan boys của ai vậy, đặc biệt đến căn cứ Mars để đu idol?

Tần Chí Ngộ nhìn lễ tân, cảm thấy xa lạ, trước đây cậu chưa chưa từng nhìn thấy người này bao giờ.

Chuyện đó cũng hiển nhiên thôi, đã một năm trôi qua nên việc thay đổi nhân viên cũng là chuyện bình thường.

"Xin chào, tôi tìm huấn luyện viên Hình Thiên." Tần Chi Ngộ bước đến lễ phép nói.

"Bây giờ là trận chung kết mùa xuân, huấn luyện viên và các tuyển thủ đều đang xem trận đấu trên tầng hai." Cô lễ tân đưa cho Tần Chi Ngộ một cốc nước rồi nói: "Hay là cậu đi đến phòng khách đợi một lát nhé?"
Chương Tiếp »