Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mọi Người Đều Cho Rằng Tôi Là Thế Thân

Chương 19

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tuy rằng Tần Chi Ngộ rất muốn ngay lập tức nằm trong danh sách đội hình xuất phát, nhưng với tình hình hiện tại của cậu, rất khó có thể thuyết phục được ai. Cậu càng thiên về việc từ từ chứng minh bản thân mình, và dùng thực lực nói chuyện cùng Tam Nhi, cạnh tranh vị suất phát.

"Tôi không thể nói cụ thể." Tam Nhi ngập ngừng, sau đó giọng điệu trở nên kiên quyết : "Dù sao thì tôi cũng nghe được một tin đồn nhỏ, năm ngoái ASH.Q chỉ ký với HJK hợp đồng nửa năm, bây giờ là người chơi tự do, hơn nữa không có ý định gia hạn. Tôi biết tôi không phù hợp với Mars, nên tôi muốn thử. Hơn nữa ông chủ, anh không phải đã tìm được người bổ sung ở vị trí đường giữa rồi sao?"

Tuy rằng quyết định của Tam Nhi không liên quan nhiều đến bản thân mình, nhưng hiện tại đứng trong nhà vệ sinh, Tần Chi Ngộ vẫn cảm thấy có chút xấu hổ, nhất là khi Tam Nhi nhắc đến cậu.

Quả nhiên là không nên nghe lén những chuyện bát quái.

"Đã thay xong quần áo chưa? Bên này thiết bị đã điều chỉnh xong rồi!"

Bên ngoài truyền đến tiếng gọi của trợ lý, Tần Chi Ngộ cả người nhẹ nhõm, như được giải thoát vậy, hướng Tam Nhi vẫy tay, vội vàng cầm quần áo của mình nhanh chóng bước ra ngoài.

Tam Nhi được Thời Thâm cho nghỉ phép, nhìn theo bóng lưng của Tần Chi Ngộ rời đi, vội vàng cúp máy, háo hức mở điện thoại nhắn tin vào nhóm "Hoan Hoan Lệ Khuynh Thành ký lục": "Chúa ơi, tao ở nhà vệ sinh của trụ sở thấy Hoan Hoan* mặc áo đội của boss!"

* 秦( Tần) với 莞 (Hoan) đọc giống nhau thì phải.

Tần Chi Ngộ đối với chuyện mình bị gọi là "Hoan Hoan" hoàn toàn không biết gì cả.

Cậu ra khỏi nhà vệ sinh, chậm rãi đi tới gửi quần áo của mình ở quầy lễ tân, rồi đi thẳng đến chỗ nhϊếp ảnh gia, ánh mắt lướt qua vị trí của mình ngồi lúc nãy, phát hiện Thời Thâm vẫn đứng yên ở đó.

Nơi đó không sáng như nơi cậu đứng, nhưng Tần Chi Ngộ lại cảm thấy vị trí của Thời Thâm giống như còn sáng hơn.

——Có lẽ là do mái tóc vàng óng ấy.

Tần Chi Ngộ thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn vào camera.

Cậu đã lén lút tìm kiếm thông tin Thời Tâm trên siêu thoại, dù sao trước đây cũng chỉ chơi ở giải hạng hai, độ chú không cao như những người chơi ở đội hình xuất phát, một vài bài đăng liên quan đều là hình ảnh do fan hâm mộ đăng tải.

Giống như những gì Tần Chi Ngộ chính mình nhìn thấy, thật sự không photoshop, còn rất đẹp trai.

Aii, sao lại có người vừa đẹp trai vừa giàu thế nhỉ? Tần Chi Ngộ u uất nghĩ.

Có một chút khác biệt giữa chụp ảnh công bố chính thức và chụp ảnh thời trang.

Chụp ảnh thời trang cần phải cố gắng nghĩ ra động tác, để tránh việc vô tình giành được MVP mà khi bức ảnh được chiếu lên màn hình lớn trông như một tên ngốc, thì việc giành được MVP cũng không đủ đẹp trai.

Bạn không cần phải suy nghĩ về bất cứ động tác gì trong bức ảnh thông báo chính thức, chỉ cần đủ trang trọng là được.

Cả người chỉ cần đứng ở đó như một cây gậy, phía sau treo lên một tấm vải, và thêm một máy sấy tóc là có thể cosplay thành lá cờ.

Tần Chi Ngộ nghĩ chính là như vậy, cậu đứng ở đó, mắt nhìn vào ống kính, trong đầu cậu nghĩ lại ván game hôm qua.

Nhưng rõ ràng người chụp hình này là một người kiên trì tìm kiếm sự hoàn hảo, có một chút trình độ chuyên nghiệp, có lẽ là không chịu được việc có người không chụp ảnh một cách nghiêm túc như vậy, hắn thẳng lưng lên nói: "Cậu bao nhiêu tuổi rồi?"

Tần Chi Ngộ sửng sốt, theo bản năng muốn báo tuổi trước đây của mình, vừa nói ra một chữ, liền vòng vo sửa lại lời nói: "Mười tám."

"Ồ, mười tám à, ta còn tưởng rằng cậu đã tám mươi tuổi!" Nhϊếp ảnh gia cởi chiếc mũ đen trên đầu ra, vỗ vỗ rồi tức giận hét lên: "Đứng thẳng lên, sao ngươi còn trẻ như vậy, một chút thinh thần cũng không có?"

"......" Tần Chi Ngộ đành phải thu lại những hình ảnh đang nghĩ trong đầu mình, tập trung toàn bộ sự chú ý, thành thật chỉ dẫn của người chụp hình.

May mắn là việc chụp không kéo dài, không bao lâu liền kết thúc viên mãn. Thời gian còn ngắn hơn thời gian người chụp hình điều chỉnh thiết bị.

Tần Chi Ngộ nhẹ nhàng bước xuống từ cái bục chữ T giống như sàn diễn thời trang. Thời Thâm cúi người tựa vào ghế của trợ lý đang xử lý hình ảnh, chăm chú nhìn vào bức ảnh vừa chụp.

Không nói gì khác, thái độ của ông chủ quả thật rất tốt.
« Chương TrướcChương Tiếp »