Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mọi Người Đều Cho Rằng Tôi Là Thế Thân

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hình Thiên vuốt cằm, cảm thấy ê răng.

Chủ yếu là không rõ vị bên cạnh này rốt cuộc nghĩ gì, người trẻ tuổi có quyết đoán có ước mơ đương nhiên là tốt, nhưng không thể mơ mộng hão huyền.

Từ khi Mars giành chức vô địch mùa hè 2029, đường giữa General xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đi rừng Trường Tinh lại chuyển nhượng sang YSG, ông chủ* câu lạc bộ xuất hiện vấn đề về tài chính, không có cách tuyển thành viên mới trong kỳ chuyển nhượng, liên tiếp đả kích làm cho cả Mars đều lâm vào tình trạng sắp tan rã.

Liên minh quy định 18 tuổi mới có thể ra sân, đội thanh huấn đang trong quá trình huấn luyện hiện tại toàn là trẻ em, căn bản không dùng được, trận thi đấu mùa xuân này Mars mới chỉ lọt vào vòng đầu tiên của vòng loại trực tiếp.

Nhưng người thanh niên trước mắt này nói mình có thể mang theo Mars trở lại giải đấu thế giới, nếu General vẫn còn, nói không chừng còn có khả năng này, nhưng General đã...

Đương nhiên quan trọng nhất là người bên cạnh nghĩ như thế nào.

Theo lý thuyết, Mars có nghèo đến đâu cũng không cần phải tin lời của một đứa trẻ mới đỉnh cao 1800.

Hình Thiên thở dài, nhìn thoáng qua căn cước công dân trên bàn.

"Kia...... Tiêu Khải Ngộ phải không, mang Du Giới không? Nếu không trước đánh một ván cho chúng nhìn xem."

Tần Chi Ngộ cúi đầu, hô hấp cứng lại, ngón tay đặt dưới bàn cuộn lại.

Không ổn, tới quá gấp, quên mất chuyện này!

Nguyên chủ có thể dựa vào trò chơi nuôi sống bản thân cũng đã rất tốt rồi, kiếm đâu ra tiền mua Du Giới? Nhưng trên đấu trường chuyên nghiệp, tất cả mọi người để nhanh nhẹn hơn thường dùng Du Giới.

Trên thực tế quá trình chuyển đổi từ điện thoại di động sang Du Giới cũng phải qua mài giũa một thời gian, cậu mạnh miệng như vậy, lại quên mất chuyện này, một người trước giờ chưa từng tiếp xúc với Du Giới muốn đánh chuyên nghiệp?

Nói ra sẽ làm cho người ta cười đến rụng răng.

Xác thật là cậu thiếu suy xét.

Cậu do dự nói: "Tôi, nhà tôi rất nghèo, mua không nổi Du Giới...... Nhưng mà tôi có mượn bạn, tôi biết sử dụng!"

Lúc nói lời này, bản thân Tần Chi Ngộ cũng rất thấp thỏm, hắn tới nơi này xuy xét đường lui gì, không phải tự phụ năng lực, chỉ là theo bản năng không suy nghĩ đến chuyện này.

Bất quá còn được, điều tệ nhất là bị cự tuyệt rồi tiếp tục công việc trước đây nguyên chủ từng làm, hoặc tìm cách khác.

"Ngẩng đầu."

Không giống với thanh âm thô kệch của Hình Thiên, thanh âm này trầm thấp có từ tính, làm cho người ta nghe xong liền rất thoải mái, Tần Chi Ngộ theo bản năng ngẩng đầu nhìn qua.

"Đem tóc mái cậu vén lên đi." Người nọ dời tầm mắt khỏi điện thoại của mình, ánh mắt sáng nhìn về phía mặt Tần Chi Ngộ.

Tần Chi Ngộ làm theo.

Thanh niên lấy tay vén mái tóc trên trán lên, lộ ra cái trán trơn bóng, nốt ruồi chu sa dưới mắt trái bởi vì không có tóc che khuất, bại lộ trong mắt mọi người.

Ngay cả Hình Thiên cũng chú ý tới một điểm nho nhỏ lại quen thuộc này, hắn nghiêng đầu nhìn về phía người bên cạnh .

Tần Chi Ngộ nhìn thẳng hai người đối diện, chỉ thấy người tóc vàng kia hơi gật đầu, giống như rất hài lòng: "Lưu lại đi."

Hình Thiên có chút một lời khó nói hết, hắn do dự một chút, cẩn thận hỏi: "Đội thanh huấn hay là......" đội 2?

Lời nói còn chưa nói xong, đã bị chém đinh chặt đánh gãy.

"Đội một dự bị, phòng an bài ở cách vách phòng tôi."

"?" Lần này đến phiên Tần Chi Ngộ giật mình, không chỉ vì kết quả này.

Người này thậm chí dùng giọng điệu ra lệnh.

Đây sao có thể là đội viên đội thanh huấn mà hắn suy đoán ban đầu? Đừng nói đội thanh huấn hay đội 2, cho dù là lúc trước hắn làm đội trưởng ở Mars, cũng không dám tùy tiện tìm một người vào đội dự bị như vậy.

Giống như nhìn ra nghi hoặc của Tần Chi Ngộ, người đối diện hướng Tần Chi Ngộ tự giới thiệu: "Làm quen chút đi, ta là Thời Thâm. Ở KPL vẫn chưa có trận ra mắt ở đội hình chính thức với tư cách là người đi rừng của Mars."

Tần Chi Ngộ ngây ngẩn cả người.

Chưa từng chơi chính thức ở KPL hay ra mắt. Hai cái từ này cứ quẩn quanh trong đầu cậu.

Cậu vốn còn nghĩ: Tại sao Hình Thiên không gọi an ninh kéo anh ta ra ngoài?

Xem ra ở đây còn có người so với cậu còn có năng lực hơn, thậm chí còn được xếp vào đội xuất phát.

Tần Chi Ngộ ít nhiều có ý tưởng muốn xem trong đầu Hình Thiên cùng ông chủ*, bên trong rốt cuộc là chứa cái gì, cư nhiên lại cho phép một người không rõ danh tính như vậy tiến vào Mars, ngay cả Hình Thiên cũng đối với hắn rất tôn trọng --

Cậu theo bản năng nhìn về phía Hình Thiên, Hình Thiên cũng nhận thấy được ánh mắt của anh: "Còn thất thần làm gì, hắn là ông chủ mới của Mars."

--

Thì ra là thế "Cảm ơn ông chủ." Tần Chi Ngộ dứt khoát lưu loát mà sửa lại lời nói, hướng về phía ông chủ cười.

Tần Chi Ngộ buông tay xuống, tóc mái lại che đi nốt ruồi đỏ dưới mắt, cậu lấy lại bình tĩnh. Cậu rời đi lâu như vậy Mars còn có thể tồn tại đã là tốt rồi, thay đổi ông chủ cũng không có gì lạ.

Chẳng qua --
« Chương TrướcChương Tiếp »