Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 58: Nhân viên tốt

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Đúng là nhân viên tốt của ta, tận tâm tận trung bảo vệ linh điền như vậy..."

Lục Huyền cảm nhận được câu nói lặp lại y hệt nhau cứ vang vọng trong đầu mình, nhìn lại Thảo Khôi Lỗi vẫn giữ vững tiết tấu tuần tra thì không khỏi cảm thán.

"Nhất định phải thưởng hậu hĩnh!”

Hắn quyết định, gọi Thảo Khôi Lỗi tới rồi lục từ trong ngực ra một viên toái linh, hơi do dự một chút lại lấy thêm một viên, cùng nhét chúng vào trên đầu cỏ xám lạnh khổng lồ của Thảo Khôi Lỗi.

Ngay lập tức, tâm trí hắn tập trung trên cơ thể Thảo Khôi Lỗi.

"Bảo vệ linh điền!"

"Bảo vệ linh điền!"

Vẫn là những câu nói lặp lại, nhưng so với trước khi cho ăn toái linh thì Lục Huyền láng máng cảm giác được trong lòng Thảo Khôi Lỗi nhiều hơn một chút vui sướиɠ.

Hai ngày tiếp theo, Lục Huyền vẫn duy trì cảnh giác, gần như Liệt Ngân Nhận và Kiếm Khí Vạn Thiên phù không rời tay tí nào, nhưng vẫn không có chuyện gì xảy ra cả, mọi thứ vẫn như bình thường.

Cứ như hai ngày trước đi tố cáo chưa từng xuất hiện vậy.

Linh Huỳnh Thảo trong linh điền bắt đầu trưởng thành với số lượng lớn, Lục Huyền hái thêm được mười hai gốc.

Trong mười hai bụi thì có hai cây phẩm chất hoàn mỹ, sáu cây phẩm chất thượng đẳng còn lại bốn cây phẩm chất tốt đẹp.

"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được sáu tháng tu vi *2"

"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được chín tháng tu vi *2"

Mười sau quang đoàn màu trắng, có bốn cái thưởng tu vi, tổng cộng mang đến cho Lục Huyền hai năm rưỡi tu vi.

Bốn ý nghĩ lóe lên trong đầu Lục Huyền, từng đợt linh lực dâng trào trong cơ thể, sục sôi mãnh liệt đánh thẳng vào đan điền kinh mạch trong người.

Phải mất hồi lâu, linh lực đang hoành hành tứ tung mới dần dần bình tĩnh lại.

Lục Huyền khẽ vận chuyển, cảm nhận được linh lực hùng hậu tràn ngập bên trong tứ chi bách hài, trong lòng sinh cảm giác an tâm không hề nhẹ.

Tu vi tiến thêm một bước, ngộ nhỡ đối đầu với tà ma sau lưng Vương Sơn, cũng nắm chắc một phần.

"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được nhất phẩm phù lục Kiếm Khí phù *2"

"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được nhất phẩm phù lục Băng Thứ phù."

"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được nhất phẩm phù lục Khử Tà phù."

Tiếp tục thêm ý niệm hiện lên, bốn tấm phù lục khác nhau lần lượt xuất hiện trong tay Lục Huyền.

Mặc dù chỉ là nhất phẩm phù lục, gây sát thương cho tu sĩ Luyện Khí trung cấp thôi nhưng chỉ cần số lượng nhiều, toàn bộ phù lục cũng phát huy tác dụng tốt.

Cái lần Tần Minh tập kích đã tiêu hao hầu hết phù lục, trong khoảng thời gian gần đây Lục Huyền lại góp nhặt thêm hàng chục tấm nhất phẩm phù lục.

"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được nhất phẩm thuật pháp Canh Kim Kiếm Quyết."

"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được thuật pháp Mộc Sinh Thuật *2"

Thừa ra bốn quang đoàn, có ba cái mở ra kinh nghiệm thuật pháp, giúp Lục Huyền càng hiểu biết sâu sắc thấu triệt hơn về Canh Kim Kiếm Quyết cùng Mộc Sinh Thuật.

Canh Kim Kiếm Quyết đã mơ hồ chạm đến ngưỡng cửa cảnh giới tông sư, tốc độ thi tiển, lực sát thương, khả năng khống chế đều tiến thêm một bước.

Mộc Sinh Thuật thì đạt cảnh giới tinh thông, lúc thi triển có thể nhìn thấy linh lực màu xanh lục nhàn nhạt hội tụ trên cành lá linh thực, tiến bộ nhanh chóng so với lúc đầu.

Lục Huyền nhẹ nhàng nhặt ánh sáng trắng cuối cùng lên.

Quang đoàn hóa thành vô số điểm sáng, ẩn vào trong thân thể Lục Huyền, trong đầu hắn chợt lóe lên một ý niệm.

"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được nhị phẩm phù lục Kiếm Khí Vạn Thiên phù."

Một tấm phù khắc vô số vết kiếm li ti nổi lên trên tay Lục Huyền, kiếm ý sắc bén, như thể nó sẽ xuyên qua bất cứ lúc nào.

"Hai gốc Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ, một gốc mở ra nhị phẩm Kiếm Khí Vạn Thiên phù, gốc khác thì mở ra Canh Kim Kiếm Quyết, cũng xem như không tệ."

Lục Huyền cất phù lục đi, rồi đặt Linh Huỳnh Thảo vào hộp ngọc.

Bây giờ đã thu được hai mươi ba bụi Linh Huỳnh Thảo trưởng thành, phòng ngừa sinh cơ xói mòn thì vẫn nên đi Bách Thảo Đường xử lý.

Lục Huyền mở trận pháp trong viện, rồi dặn dò Thảo Khôi Lỗi chú ý hơn, sau đó mang theo Bích Tình Đạp Vân Linh Miêu ra khỏi cửa.

Bây giờ bên ngoài thỉnh thoảng xuất hiện tu sĩ dị hóa, bên cạnh có ấu thú linh miêu cũng an toàn hơn phần nào.

Tại Bách Thảo Đường, mùi thuốc nồng nặc trong đại sảnh, không nhìn thấy bóng dáng Hà quản sự đâu, chỉ gặp mấy dược đồng đang xử lý thảo dược.

"Lục đại ca qua đây sao, Hà quản sự đang có chút việc ở bên trong, đại ca ngồi trước đi, ta đi pha cho ca một bình trà nóng."

Môt dược đồng mắt sắc hơn mười tuổi, thấy Lục Huyền tiến vào thì nhanh chóng hô, lấy một cái ghế gỗ đỏ đặt xuống bên cạnh Lục Huyền, còn nhanh tay nhanh mắt đi pha linh trà ấm áp.

"Được."

Lục Huyền ngồi xuống, nhận linh trà.

Hắn có thể cảm giác được, so với trước kia mình tới Bách Thảo Đường thì bây giờ thái độ của dược đồng ở nội đường đã thay đổi rất nhiều.

Lúc hắn mới vào, chỉ là một tiểu tán tu Luyện Khí tầng hai cầm theo vài cọng Linh Huỳnh Thảo phẩm chất phổ thông, mặt dày mày dạn thỉnh cầu Hà quản sự thu mua, thậm chí con mắt của những dược đồng trong đại sảnh còn không thèm nhìn hắn.

Dần dà, số lần hắn bước vào Bách Thảo Đường tăng lên, cũng chỉ có một, hai dược đồng gật đầu chào hỏi lúc hắn đi vào.

Sau khi hắn thiết lập quan hệ hợp tác với Bách Thảo Đường, mấy vị dược đồng đột nhiên trở nên nhiệt tình, chủ động ân cần thăm hỏi, giống như bạn bè thân thiết nhiều năm.

Lúc liên tục bán ra Linh Huỳnh Thảo phẩm cấp hoàn mỹ, họ càng nhiệt tình như lửa, tỉ mỉ bưng trà rót nước.

Lục Huyền hiểu, sở dĩ thay đổi rõ ràng như vậy là do mình liên tục không ngừng trồng linh thực phẩm chất cao với số lượng ổn định.

Trong lòng hắn cũng thông suốt, càng thêm hiểu giá trị đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi của Hà quản sự và Trương Hồng.
« Chương TrướcChương Tiếp »