Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mối Quan Hệ Bất Chính

Chương 62

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Ba mươi người?!”

“Bà mẹ nó… Đây là trực tiếp đào thải một trăm người à?”

“Tỷ lệ bốn chọi một, sao vòng này khắc nghiệt thế!”

Tiếng bàn tán nổ tung, ồn ào đến mức lấn át cả âm thanh của nhân viên công tác.

Giang Lạc tặc lưỡi: “Thỏa thuận miễn truy cứu, nghiêm trọng thế?”

Trác Trọng Thu rất bình tĩnh an ủi mọi người: “Đừng lo lắng, năm nay cha tôi được bầu làm ban giám khảo. Trước đó tôi có gọi điện nhờ ông đặc biệt quan tâm tới chúng ta. Cứ cho là vòng này nguy hiểm thì chúng ta chắc chắn vẫn an toàn.”

Cát Chúc cảm thán: “Đi theo chị Trác an tâm quá đi.”

Trác Trọng Thu đẹp trai nhếch môi: “Chuyện.”

Nghe lời cô, học sinh lớp Một của đại học Bạch Hoa vốn đã chuẩn bị tốt lại càng thêm yên tâm, thẳng thắn ký tên lên thỏa thuận miễn truy cứu tử vong rồi cùng nhân viên công tác đi về ký túc xá.

Ký túc xá khu cũ là phòng bốn người, kê hai cái giường tầng cộng thêm bốn cái bàn học, căn phòng rộng chừng mười mét vuông trông cực kì chật chội. Vừa mới bước vào ký túc xá, một mùi hôi thối ẩm ướt phả vào mặt.

Mùi hôi này giống như mùi đống rác để lâu ngày, lại gần giống như mùi cống thoát nước. Văn Nhân Liên che mũi, thở dài: “Xem ra đây chính là ký túc xá của con trai.”

“Đương nhiên là ký túc xá nam rồi.” Nhân viên công tác đứng trước mặt cười ha hả nói: “Ở khu cũ, cống thoát nước thường xuyên bị hỏng, mong mọi người thông cảm bỏ qua cho.”

“Thông cảm tất nhiên có thể.” Lục Hữu Nhất nghi ngờ chỉ chỉ Trác Trọng Thu: “Nhưng tại sao cậu ấy là nữ mà cũng ở ký túc xá nam?”

Nụ cười của nhân viên công tác không thay đổi: “Có lẽ là sai sót lúc sắp xếp ký túc xá nhưng không sao đâu, nam sinh nữ sinh cũng không khác nhau lắm. Bạn học Trác có thể xuống phòng vệ sinh của công nhân viên ở lầu một để tắm rửa.”

Có một nam sinh đứng đằng sau lớn tiếng hỏi: “Vậy bọn em có được ở trần đi lại không ạ?”

“Cậu muốn làm thế nào thì tùy, cậu cởi sạch cũng được nốt.” Trác Trọng Thu lười biếng kéo dài giọng: “Người anh em, tôi chỉ thích em gái mềm mại xinh đẹp thôi. Cậu vừa không có ngực vừa dư ra hai lạng thịt, không cần nghĩ quá nhiều.”

Tràng cười vang lên ầm ĩ.

Mỗi lần đến phòng nào thì nhân viên công tác sẽ điểm danh theo danh sách. Đến căn phòng cuối cùng trên lầu sáu, nhân viên công tác đọc tên: “Giang Lạc, Trác Trọng Thu, Bạch Diệp Phong, Từ Nham.”

Giang Lạc nghiêng người nhìn, tình cờ trông thấy Bạch Diệp Phong đang tươi cười đi đến trước mặt cậu.

“Trùng hợp ghê.” Bạch Diệp Phong vừa cười vừa nhìn thanh niên tóc đen: “Chúng ta lại ở cùng ký túc xá.”

Cảm giác kỳ lạ kia lại xuất hiện.

Giang Lạc hơi nheo mắt: “Đúng thế, tôi cũng không ngờ sẽ trùng hợp tới vậy.”

Phòng ký túc xá có hai người của đại học Bạch Hoa, hai người của đại học Sơn Hải, thật sự không thể dùng từ “trùng hợp” để hình dung.

Nhân viên công tác dẫn họ đến ký túc xá rồi rời đi. Bốn người đứng ở cửa một hồi, anh bạn tên Từ Nham được Bạch Diệp Phong dẫn theo cảnh giác căm thù nhìn Giang Lạc. Xem ra trong lòng tùy tùng của Bạch Diệp Phong, người ta đã xem Giang Lạc là kẻ thù hàng đầu rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »