Chương 31

#MốiTìnhĐầu – Chương 31- Kết thúc.

#ThanhThanh.

Thời tiết ở vùng biên giới về đêm và sáng mát mẻ và dễ chịu, nhưng bây giờ vẫn là mùa hè nên 7h sáng mặt trời đã lên rất cao, cái nắng chói chang. Bữa sáng em không ăn cùng bố mẹ anh, ban ngày bố anh bận chuyện làm ăn, mẹ anh cũng có việc cần làm nên cả hai đã ăn trước và ra ngoài từ sớm. Em và anh đủng đỉnh ăn sau rồi đưa nhau đi chơi khu phố vùng biên giới. Với Cường, tất cả những con đường, những phố bản nơi đây anh đều đã quen, thậm chí còn biết rất nhiều người nữa. Còn em, cái gì cũng thấy tò mò và lạ lẫm, hôm nay không phải ở Mộc Châu nên anh không có xe máy. Hơn cả là sợ đi dưới trời nắng lâu em sẽ bị đen đi nên anh quyết định đi ô tô của mẹ.

Mục đích chuyến đi lần này lên biên giới của anh và em là, thứ nhất bố mẹ anh biết chuyện hai đứa yêu nhau và nghiêm túc muốn tiến đến hôn nhân nên bố mẹ muốn gặp mặt em để biết thứ hai , anh cũng muốn để em biết gia đình anh như thế nào, bố mẹ ra sao để em yên tâm hơn về anh, cả em cũng nghĩ như vậy. Vì anh đã đến nhà em rồi, mọi thứ về nhau cần được hiểu rõ. Chơi ở đây 2 ngày anh đưa em trở lại Mộc Châu, vì công việc ở đó cần anh quản lý và lo liệu, không chơi lâu được.

Bố mẹ anh có vẻ cũng quý mến em, trước khi hai đứa về Mộc Châu, hai bác còn đặc biệt chuẩn bị quà gửi về xuôi cho bố mẹ em, còn hẹn sang năm em năm cuối rồi, nếu không có gì thay đổi, dịp Tết nguyên đán hai bác sẽ xuống nhà thăm bố mẹ và đặt vấn đề cho hai đứa. Khỏi nói chúng em mừng vui đến thế nào, cả đoạn đường về Mộc Châu anh hát du dương không nghỉ.

Lúc trước khi lên đây em nói dối đi 1 tuần nên khi về Mộc Châu em ở lại 2 ngày nữa với Cường. Bố mẹ anh mới nói thế mà hai đứa đã tính xa xôi chuyện cưới xin, chụp ảnh cưới rồi tổ chức hôn lễ như thế nào cho phù hợp. Còn tận 1 năm nữa mà đã cảm thấy sốt sắng lắm rồi…

Em trở về nhà đem theo quà của bố mẹ anh gửi cho bố mẹ em, đương nhiên là em lại tiếp tục màn nói dối kinh điển của mình rồi. Nói là anh gửi xuống Hà Nội cho em, nếu không chuyến đi vừa rồi coi như xong. Tâm tư người lớn thật khó hiểu, mẹ em thì vô tư, kiểu như em vậy, chả nghĩ gì nhiều, thấy có quà tặng thì vui, còn khen ngợi Cường hết lời. Riêng bố em lại mang 1 tâm trạng khác, bố em có suy nghĩ riêng của bản thân mình. Bố nói :

Trị giá của món quà này không nhỏ , với 1 gia đình điều kiện bình thường chắc chắn sẽ không chu đáo được như thế !

Hơn nữa, theo bố thấy thì dường như họ đang ngỏ ý với gia đình nhà mình, có lẽ họ muốn kết giao cho con trai họ và con qua lại với nhau.

Dù sao thì hai đứa cũng đến tuổi cập kê rồi, chuyện này không tránh khỏi !

Nghe bố em nói xong mẹ em bĩu môi :

Tưởng bố mày nói thế nào, chứ suy nghĩ vậy ai chả biết. Đương nhiên họ yêu quý con gái mình thì mới có ý nhòm ngó rồi. Còn lấy lòng nữa, đúng không con ?

Em chỉ cười, chả biết nói gì dẫu sao chuyện hôn nhân cả đời vẫn cần sự quan tâm, lo lắng và sự chỉ bảo của bố mẹ. Em không thể tự quyết được. Còn chờ đợi ý kiến của bố mẹ em, mẹ thì không vấn đề nhưng bố em thì có vẻ hơi “Rắn”. Còn riêng em thì đã yêu rồi, có sống chết cũng muốn được ở bên anh ấy, chỉ mong bố mẹ hai bên đồng ý thôi. Từ nhỏ, gia đình em điều kiện cũng không tồi. Hơn nữa lại có mình em là con gái nên bố mẹ chăm chút chiều chuộng hết mực, hoàn cảnh gia đình anh khá giả em có chút ngưỡng mộ nhưng không quá chú ý vấn đề đó. Chỉ một lòng muốn hướng về anh, muốn được bên nhau theo danh nghĩa vợ chồng hợp pháp, sớm tối có nhau thôi.

Bà chả biết cái gì, người ta gửi lễ , gửi quà thế này coi như là ra mắt cũng là thăm dò ý nhà mình chứ còn gì nữa ?

Trước đây tôi biết hai đứa nó bạn bè qua lại với nhau tôi không ý kiến gì cả.

Nhưng bây giờ mọi chuyện phải tính theo hướng khác ??

Ông tự nhiên lại quan trọng hóa vấn đề thế !!!

Không phải. Tôi chỉ có 1 đứa con gái, bà nghĩ xem, nó còn chưa học xong, mà ở nhà bà chiêu chuộng nó quen rồi. Cái gì cũng không biết làm, ỷ lại vào bố mẹ và cô giúp việc…

Ở nhà bố mẹ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa …. gả sớm vậy con gái mình khổ !!

Em vội cắt ngang :

Con học 1 năm nữa cơ mà bố …

Để yên bố nói tiếp .

Công việc con chưa ổn định, nhà họ lại xa. Bố không cấm chuyện yêu đương nam nữ , nhưng mà nhà họ xa quá bố không nỡ gả con gái đi xa.

Con cái giống như khúc ruột của bố mẹ vậy, gả con đi xa bố mẹ không đành lòng. Mà con còn trẻ dại nữa …

Ôi giời ơi, ngày xưa tôi mới 18, 19 tuổi đầu ông tấn công đòi lấy cho bằng được. Giờ con gái ông cũng 2 chục năm có lẻ rồi còn lo trẻ dại cái gì. Vợ chồng nó mà yêu thương nhau thì bảo ban nhau mà sống, cái gì cũng phải lăn sả vào đời mới biết đc, chứ cứ ngồi nói suông thì 10 năm nữa con ông chưa gả chồng vẫn chỉ là 1 đứa con gái chả biết gì đâu.

Có chồng có con tự khắc biết quan tâm và vun vén cho gia đình, cơm nước nội trợ rồi mọi thứ mới khôn lên được ông ạ …

Tôi biết… nhưng ý tôi là xa quá tôi không muốn gả. Tôi có 1 đứa con gái thôi, bà không hiểu ý tôi à ?

Thôi thôi… người ta mới chỉ tặng quà thôi, chưa gì ông đã lo xa vậy rồi… chuyện này để sau hãy nói đi …

—–

Em trở lại đi học năm cuối, năm cuối phải thực hành nhiều hơn , học ít hơn những năm đầu. Và em càng mong cho thời gian trôi thật nhanh nữa … Đúng như đã hẹn, Tết nguyên đán năm đó, em cũng coi như sắp ra trường, bố mẹ anh và anh đi xe ô tô từ Mộc Châu xuống chơi nhà em. Phong thái của hai bác thì đúng không chê vào đâu được, ăn mặc sang trọng, vẻ ngoài ưu tú, vẻ mặt của anh thì hớn hở, lăm lăm xách túi đồ to nhỏ vào nhà em.

Chuyện nhà có khách em đã thông báo trước cho bố mẹ biết, mẹ em thì không ý kiến gì. Chỉ vì mẹ ưng bụng con rể tương lai yêu thương và quan tâm con gái mình thật lòng, hơn nữa ngoại hình và gia cảnh cũng tốt, chả có gì tuyệt vời hơn thế nữa. Nhưng mà bố em thì vẫn vậy, vẫn thái độ như lúc đầu không muốn gả con gái đi xa, nên lúc khách vào nhà mặt bố em lạnh tanh, cả buổi không hé nổi 1 nụ cười, khiến em và anh cả mọi người đều thấy ngượng ngùng.

Em thấy ngại với bố mẹ anh vì thái độ của bố em, hai bác lặn lội đường xa đến đây mà bố em lại đón khách kiểu như vậy. Người ta thiện chí mới đến, vậy mà … Đã mất công đến đây rồi, hai bác ấy cũng không ngại đề cập đến vấn đề hôn nhân cả đời của hai đứa, vì thời gian em học cũng sắp xong rồi, tính dần đi là hợp lý. Mẹ em không dám ý kiến gì. Bố em thì nói chuyện này để bố em suy nghĩ, bố không chê trách bất cứ cái gì. Chỉ lăn tăn chuyện gả con xa nên không vui vẻ được, mong hai bác bên nhà thông cảm.

Phía nhà trai cũng chẳng còn cách nào khác, chuyện to chuyện nhỏ cũng đã đề cập đến cả. Đồng ý hay không đồng ý tất nhiên vẫn phải tôn trọng quyền lựa chọn ở phía nhà gái, và hai bác ấy cũng mong trong thời gian em học tập còn lại sẽ đc bố mẹ em chấp thuận cho chuyện hôn nhân đại sự này. Phải dùng từ 2 bác ấy cũng rất mong nhận đc tin tốt từ bố mẹ em, bởi vì anh muốn thế nên họ nhất mực nghe theo lời con trai.

Chẳng mấy khi về xuôi, nhưng vì đây là nhà thông gia tương lai nên hai bác ấy không tiện ở lại. Chỉ ở chơi 1 ngày , chiều tối xin phép rời đi. Em và anh lâu ngày mới có dịp gặp lại nhưng vướng phụ huynh hai bên nên đành vậy, biết làm thế nào bây giờ. Phải qua đc cửa ải này thì mọi thứ mới suôn sẻ được. Nói vậy chứ tranh thủ giờ nghỉ trưa, hai đứa đã cuốn lấy nhau ở 1 góc cho thỏa nỗi nhớ rồi. Ngoan thì ko đc ngoan lắm mà chỉ giỏi ăn vụng thôi.😝😝

Để bù lại dịp Tết chưa được bên nhau bao lâu, khi em trở lại trường học Cường xuống thăm lần nữa. Thời gian này em học ít. Cũng sắp ra trường rồi, chuyện cưới xin Cường càng lo hơn, luôn nghĩ xem làm thế nào để được bố chấp thuận và tác thành. Em thì hay rồi, đã hư thì cho hư luôn. Dù gì cũng dại dai rồi, thôi thì con cái đặt đâu cha mẹ ngồi đấy vậy … hihi. Trong khi Cường vò đầu bứt tai tìm cách lấy lòng phụ huynh thì em lại thản nhiên với kế hoạch trong đầu của mình.

Nếu bố không đồng ý thì “Gạo nấu thành cơm” luôn đi, chẳng lẽ có con rồi bố lại bảo lấy người khác à … Thế là mấy ngày liền ở bên nhau, em và anh quan hệ quá trời, ngày cũng như đêm hôm nào cũng phải chào buổi sáng 1 trận, chúc ngủ ngon 1 giờ nữa mới chịu đi ngủ. Em kí©h thí©ɧ rồi gợϊ ȶìиᏂ anh hết mực, để anh sung mãn nhất, cả em cũng thế. Tư tưởng cả hai thoải mái, em đọc trên mạng họ bảo thế, càng thoải mái càng dễ lêи đỉиɦ, mà sướиɠ nhiều càng dễ đậu thai.

Đặc biệt hơn là em không bắt anh dùng ba con sói, nói dối em sẽ uống thuốc sau. Nhưng kỳ thực em đâu có uống, nói vậy để anh yên tâm mà ngã dập dụi lên em cho em phê mờ mắt đi. :))) Mấy ngày liền em chiều chuộng , nói chung là xõa hết mình, đủ mọi trò, kết hợp cả ăn uống nữa, anh phê đứ đừ, cảm giác còn yêu em hơn ấy. Cứ quấn lấy nhau không rời được, anh bảo bị nghiện em lắm, em cứ xõa thế này anh chẳng muốn về trên nhà nữa. Vì mấy ngày qua em làm anh thoải mái quá…

Nói vậy nhưng công việc anh không bỏ được, vẫn phải thu xếp và về trên nhà. Anh cứ đinh ninh là mấy ngày qua em đã uống thuốc phòng ngừa rồi, vì không nghĩ em lại vì muốn cưới anh mà dùng kế hiểm này. Em mong mỏi từng ngày từng ngày, chỉ chờ cho hơn chục ngày trôi qua rồi thử kết quả thôi. Đúng như em dự định, que hiện lên 2 vạch căng đét, hihi hạnh phúc quá, con lại trở về với em và anh rồi. Buổi sáng em thử xong vui quá liền chụp ảnh kết quả ấy lại rồi gửi cho anh xem. Lát sau anh gọi lại :

Em vừa gửi cho anh cái gì thế ?

Anh không biết xem hình à ?

1 vạch thì sao mà 2 vạch thì sao ?

Anh lên mạng xem đi.

Ok chờ anh tí.

2 phút sau anh lại gọi đến :

My! Em có thai rồi à !

Theo anh thì thế nào ?

Em hỏi lấp lửng.

Anh vui lắm, nhưng mà làm sao có thai được nhỉ. Hôm trước em có uống thuốc rồi mà … không lẽ thuốc ko có tác dụng …

Em giả vờ dỗi :

Anh nói vậy là ý gì … em có thai anh không vui hay sao lại còn nghi ngờ thuốc ?

Không phải. Không phải ý đó. Em có con anh vui lắm, chỉ bất ngờ chuyện đó thôi … anh còn mong con hơn em. Chỉ sợ em đi học không dám mang thai thôi …

Mấy ngày liền anh đè em quá trời không có thai mới lạ đấy !

Nhưng em uống thuốc rồi còn gì.

Em không uống.

Thật à .

Vâng. Hihi anh có vui không, em chủ để có con nên mới cho anh thoải mái như vậy …

Em có sợ bố mẹ em mắng không… chuyện 2 đứa mình đang căng thẳng quá … liệu em có thai có chịu đc suy nghĩ không. Anh lo lắm …

Em không sao. Em chấp nhận đc hết. Bố cấm đoán nhưng dẫu sao em là con của bố bố vẫn thương và lo cho em , không sao đâu anh ạ.

Giờ mình có con rồi thì nhất định bố sẽ đồng ý …

Anh yêu em … em vì anh mà hy sinh nhiều quá !

Em không vì anh, mà vì cả em nữa.

Anh vui quá, để anh gọi điện cho bố mẹ anh đã. Chắc ông bà vui lắm, sắp có cháu nội rồi..

Anh sắp làm bố rồi.

Chờ anh nhé.

Cường tắt điện thoại đi, em vui vẻ chờ tin tức của anh. Lát sau anh gọi lại ngay, nói bố mẹ anh biết tin thì mừng lắm, bảo anh mấy ngày nữa sẽ xuống và đưa em về xin phép bố mẹ em. Mong bố mẹ tha thứ và đồng ý. Tối hôm đó em nhắn tin về cho mẹ :

Mẹ ơi. Con có chuyện này muốn nói với mẹ.

Chuyện gì thế con. Sao hôm nay bỗng nhiên lịch sự thế ?

Con đang nghiêm túc đấy, mẹ hứa không được giận cơ !

Nói đi xem nào .

Con có thai với anh CƯỜNG rồi mẹ ạ.

Cái gì … Sao đã có thai rồi con, bố mày đang cấm đoán đấy, giờ mà biết thì ông ấy cho 2 mẹ con mình ra đường mất … Mắng mày một mà mắng mẹ 10 vì không dạy dc con.. sao lại dại thế con, từ từ xem bố có thay đổi ý định ko đã chứ …

Nhưng mà … con sợ bố nhất định ko đồng ý thì sao ạ ?

Mấy tuần rồi ?

Chắc nửa tháng thôi ạ. Hnay con thử lên 2 vạch !

Vậy mai kia đi khám xem thế nào. Giời ơi là giời, từ từ mẹ thuyết phục bố cho, chứ đùng cái chúng mày đã “Ăn cơm trước kẻng” thế này thì có khổ mẹ không ?

Con xin lỗi. Là tại con, không phải anh ấy cố ý đâu ..

Dại trai quá rồi con ạ.

Nhưng mà con yêu anh ấy, xa con cũng chịu. Thời bây giờ có như ngày xưa nữa đâu hả mẹ. Đi lại có phương tiện hiện đại …

Được rồi. Mẹ hiểu hết cả, thôi nghỉ ngơi và ăn uống cẩn thận, có thai thì phải chú ý, mà thằng Cường nó biết chuyện chưa ?

Anh biết rồi mẹ ạ. Anh hẹn mấy ngày nữa sẽ xuống HN và đưa con về nhà thưa chuyện với bố mẹ …

Mấy đứa chúng mày to gan quá rồi !

Mẹ.. mẹ đã bảo không giận mà …

Bà ngoại mà cáu gắt thì cháu không yêu đâu ạ …

Ờ … đúng nhỉ. Mẹ sắp làm bà ngoại rồi. 🤪🤪

Thôi. Để mẹ nói với bố mày, chẳng lẽ ông ấy khó tính mãi đc à … có cháu đến nơi rồi … thôi nhá …

Không ngờ mẹ lại không giận hay mắng chửi gì cả, đúng là chiều con gái quá rồi. Hihi cũng may có mẹ hậu thuẫn, chờ tin tốt của mẹ mới đc. Mấy ngày sau Cường đúng hẹn xuống thăm em và con. Mang theo bao nhiêu đồ đạc, lần này anh tự lái xe ô tô xuống, hình như là xe mới, không phải xe của bố mẹ anh dạo trước. Khi gần đến nơi còn đặc biệt gọi em ra đón để tạo sự bất ngờ.

1 chiếc xe 4 chỗ mới toe, bóng loáng, Anh ngồi trong xe ung dung chờ em đến. Thấy bóng em, anh vội vã mở cửa xe rồi kéo em vào ngồi :

Thế nào. Em thấy thích không ?

À con bố có thích không ?

Đừng nói là xe anh mới mua nhé !

Chứ gì. 1 nửa là của ông bà nội, 1 nửa của bố. Biết mẹ My mang bầu, bố phải sắm ngay để tiện đưa đón hai mẹ con. Ảnh hưởng đến con thì không tốt.

Con còn bé tí mà, anh có phô trương quá không ?

Anh bảo cần thiết là cần thiết !

Em đi lại bây giờ phải nghe anh, không đc tùy hứng nữa. Chiều bố đưa hai mẹ con về ông bà ngoại. Ko đi xe khách nữa , không tốt …

À mẹ chuẩn bị ít đồ mang xuống cho em tẩm bổ đây này … mẹ dặn em đừng suy nghĩ gì nhiều. Mọi chuyện cứ để anh và bố mẹ lo, em cứ vui vẻ sau này con đẻ ra mới xinh xắn được…

Em hạnh phúc quá.. giống như đang mơ vậy !

Không phải mơ, mà em xứng đáng đc như thế !

Đâu, đưa bố xem em bé của bố đã lớn chưa nào ?

Vừa nói anh vừa cúi xuống hôn lên bụng em. Bụng còn bé tí chưa có sự thay đổi gì cả.

Anh này. Con chưa biết gì đâu.

Kệ anh. Con anh nên chắc chắn sẽ hiểu được bố đang quan tâm đến con thế nào…

Tối hôm ấy anh lái xe đưa em về nhà. Bố em đã được mẹ thông tin cho từ trước nên hôm nay em về, bố vẫn còn tỏ vẻ lạnh lùng nhưng quan tâm em hơn. Hỏi han em có mệt hay gì không, không 1 câu trách móc nào cả. Biết con gái mình dại dột rồi nên không làm khác đc, bố em cũng vui vẻ hơn với Cường. Thoải mái nói chuyện hơn, ko cau có như dạo trước mà còn chủ động bàn chuyện cưới xin cho hai đứa.

Mẹ em thì kể từ khi biết em có thai đã coi anh ấy như con rể, cười nói niềm nở. Và rồi chuyện kết hôn của em và anh được định đoạt nhanh chóng. Vì nhà trai ở xa nên mọi chuyện bố mẹ em bàn bạc với anh, bố mẹ anh nghe rồi đồng ý. Nhưng bố em có 1 điều kiện, đó là em đã mang thai rồi, nếu gả về Mộc Châu thì còn tạm chấp nhận đc, nhưng nếu về tận biên giới thì bố em quyết không đồng ý. Vì xa quá đi lại ko tiện cho phụ nữ mang thai, mà bố mẹ muốn lên thăm em cũng khó. Điều này anh cũng tán thành và hứa sẽ chăm sóc cho em chu đáo. Nhìn cách anh quan tâm và lo lắng cho em, biết em có thai thì càng chủ động và nhiệt tình nên bố em đã thay đổi cách nhìn và hoàn toàn yên tâm.

Em còn mấy tháng nữa mới học xong, nên quyết định khi cưới xong em vẫn ở HN hoàn thành nốt. Và rồi ngày ăn hỏi, ngày cưới cũng đến. Nhà trai vì lo cô dâu mang bầu ko tiện đi xa nên đã tổ chức tiệc cưới tại 1 khách sạn ở Hà Nội, cô dâu chú dể cũng nghỉ trăng mật tại đây luôn. Đúng là ngoài mong đợi của em, em mới có bầu nên bụng vẫn bé, mặc váy cưới các kiểu vẫn ok, không ảnh hưởng gì nhiều.

Bố mẹ anh thì rất quý cháu nên mọi thủ tục rườm rà quá đều thống nhất cắt giảm để đôi bạn trẻ đc nghỉ ngơi. Chính vì cả hai bên gia đình đều nhất trí đồng lòng nên tâm trạng em rất thoải mái. Gần như không thấy mệt mỏi hay kiệt sức gì về hôn lễ. Đêm trăng mật đầu tiên, cơ thể vẫn còn gợi cảm nên em diện đồ lót thật khêu gợi.

Hôm nay em đẹp lắm !

Lúc này á ? Hay ban ngày hả anh !

Cả hai. Đúng là phải cảm ơn em bé con trọng bụng của mẹ, nhờ con mà ông bà ngoại mới dễ dàng đồng ý cho bố mẹ lấy nhau như vậy.

Anh vui quá !

Vậy bố phải thường xuyên xuống thăm mẹ và em bé thì em bé mới ngoan đc.

Em vừa nói vừa đặt tay lên bụng.

Anh thấy thế liền bế em vào lòng, ngồi xuống giường thủ thỉ :

Bố hứa sẽ xuống thăm hai mẹ con thường xuyên!

Nói xong anh kéo cái áo khoác mỏng của em ra, cả bộ nội y phô bày trước mắt, ánh sáng lung linh của khách sạn lại khiến cho du͙© vọиɠ anh trỗi dậy. Tay anh bắt đầu mân mê cơ thể em.

Nay anh có uống rượu không mà đã thế này rồi.

Nhìn em thế này ko cần rượu anh cũng sayyyy …

Ưm…

Anh cởi mắc cài áσ ɭóŧ ra và từ từ ngậm lấy bầu ngực em mυ"ŧ nhẹ …

Ưhh ưhh …

Phía dưới tay anh lại nghịch ngợm phía bên ngoài chiếc quần lọt khe, khẽ kéo kéo hai bên khiến cho chiếc quần cọ vào chỗ ấy làm em kí©h thí©ɧ …

Ưmm…

Anh này … em đang có bầu mà …

Bố xin lỗi, hôm nay là ngày vui của bố. Em bé ngủ sớm nhé, cho bố mẹ gần nhau 1 chút thôi !

Nói xong anh đè ngửa em xuống giường, chiếc áo ngủ của anh buông bỏ, cả cơ thể trần trụi trước mắt em. Thứ của nợ đang hiên ngang sừng sững, anh lao vào em điên dại, từng chiếc quần áo bé nhất trên người em cũng không còn. Cả hai ôm nhau, lăn lộn trên chiếc giường trải ga trắng tinh, từng nhịp đập con tim hòa làm một.

Ngày hôm nay cả anh và em đều hưng phấn, là ngày vui, ngày hạnh phúc trăm năm của hai đứa. Đám cưới đẹp như trong mơ, hơn cả, lúc này anh cũng rất phong độ nữa. Tay và lưỡi anh kí©h thí©ɧ vào chỗ nhạy cảm làm em tê tái … những lần anh đưa lưỡi vào sâu trong em, hai bàn tay mân mê bầu ngực, tóc anh rủ xuống hai đùi nọ làl em nhột nhột …

Ưm… ưmm .. ưhh ưhhh …

Anh muốn em..

Rất muốn…

Ahh ahhh ưmmm….

Lưỡi anh cọ xát không ngừng vào hai mép lớn, thỉnh thoảng lại hôn vào hai bắp đùi và lên bụng em. Em say mê hưởng thụ màn dạo đầu kí©h thí©ɧ ấy … Và rồi anh đưa cái đó vào trong, từng nhịp ra vào chắc chắn, những cú nắc mạnh và chặt chẽ, trơn tru, ấm áp ở bên trong … Tiếng rêи ɾỉ, thở dốc, tiếng da thịt tiếp xúc với nhau tạo ra âm thanh vô cùng gợϊ ɖụ©. Đôi vợ chồng trẻ chìm đắm trong hoan lạc mê say quên đi thời gian và mọi thứ xung quanh … mong rằng họ có thể hạnh phúc được bên nhau mãi mãi.

❤❤. END.