Chương 6

Xa nhau mấy tuần em tập trung học hành vì sắp tốt nghiệp, không lơ là được. Q thì năm cuối ĐH chỉ nhởn nhơ chờ ra trường nên có vẻ rảnh rỗi lắm, thỉnh thoảng nhắn tin mà em chưa trả lời được ngay là anh ấy giận với dỗi. Nhiều lúc học hành mệt ơi là mệt, chỉ muốn nghỉ một chút thì anh ấy lại bày trò dỗi hờn, đổ lỗi là em không thích anh ấy nữa, không yêu nên không muốn nói chuyện… rồi này khác, em thực sự rất áp lực. Cãi nhau cũng không được , giải thích cũng chẳng xong, thôi thì 1 điều nhịn 9 điều lành, em không muốn nói chuyện nên coi như là em sai, em nhận lỗi về mình cho qua chuyện.

Chịu thiệt thòi 1 tý, mấy nữa gặp nhau bắt hắn cᏂị©Ꮒ cho chừa cái tội ghen tuông đi. Nghĩ vậy em lại thấy vui vui , xuôi xuôi cái vụ ghen tuông vớ vẩn. Thời gian trôi nhanh chóng mặt, mới đây mà đã 30/4 rồi, do biểu hiện học hành của em khá tốt nên bố mẹ suy nghĩ mãi cũng đồng ý cho đi chơi xa. Chỉ có điều, bố em vẫn hơi e ngại, vì em đi một mình mà ở đó lại không có người quen. Em đành nói dối nhà đứa bạn cùng lớp ở ngoài đó, con đến nhà bạn chơi rồi hết nghỉ lễ hai đứa lại về.

Mẹ em chiều con nên cũng đồng ý cho đi, còn cho thêm tiền nữa, bảo em đi chơi có gì hay hay nhớ mua cho mẹ. Mai mẹ đi làm có cái khoe với mấy cô là quà con gái mua ở Thủ Đô mang về. Trời ạ … Mấy bà rách việc thật đấy . Hồi hộp đi chơi xa cả gặp người yêu nên đêm em chợp mắt được tí đã tỉnh giấc rồi. Sửa soạn đi từ 6h sáng, lên xe khách em gọi điện nói Q là em đang trên xe rồi, khi nào gần đến thì anh ra đón.

Đầu dây bên kia Q ậm ừ rồi tắt máy. Nghĩ là hãy còn sớm, vì nghỉ lễ nên anh ấy còn ngủ nướng, thôi thì cũng chấp nhận được. Vì em đi ô tô ồn ào lắm, không tiện nói chuyện, ảnh hưởng đến người khác. Xe đi được tầm 1 tiếng thì Q gọi lại cho em, nói anh ấy cũng đang trên xe về quê rồi, anh không còn ở Hà Nội nữa. Nên là em hãy xuống xe đi, chờ anh ở giữa đường, đi qua thì anh đón lên xe hai đứa về quê nhà anh chơi.

Em không khỏi ngỡ ngàng, rõ ràng kế hoạch lúc ban đầu là anh đón em về nhà trọ rồi cho em đi chơi các thứ. Đùng 1 cái anh bảo về quê nhà anh, em làm gì có chuẩn bị thứ gì ? Với cả em chưa sẵn sàng về nhà người yêu chơi kiểu vậy, em còn nhỏ chỉ muốn yêu, chuyện gặp phụ huynh người yêu em nghe nhiều rồi nên không thích chút nào. Nhưng thích hay không thích thì bây giờ cũng đâu giải quyết được việc gì, em đi thăm anh là chính, mà giờ anh không còn ở đó thì em lên còn có nghĩa lý gì ?

Hơi bực bội trong người, em miễn cưỡng xuống xe khách , ngồi quán nước ven đường chờ xe anh đến. Mua vé cả chặng dài, bây giờ vừa đi được 1 đoạn là xuống em mất oan cái vé xe. Tiếc tiền quá ! Ngồi 1 lúc em uống liền 3 ly trà đá, thời tiết oi bức, tâm trạng khó chịu , mặt em không thể cau có hơn được nữa. Chẳng biết làm gì để gϊếŧ thời gian, em mở điện thoại ra nghe nhạc, nghe được 5 6 bài thì anh gọi điện tới bảo en chuẩn bị lên xe, anh sắp qua chỗ đó rồi.

Em tính tiền nước rồi đi ra ven đường chờ xe, 1 lát xe qua, em bước lên thấy xe khá là đông, anh vẫy tay gọi em xuống phía gần cuối ngồi cùng. Nhưng làm gì còn chỗ mà ngồi. Anh nhường chỗ cho em rồi anh đứng dậy, mặt em lộ rõ vẻ không vui, vì anh tự nhiên thay đổi kế hoạch. Q có ý muốn nịnh bợ, dỗ dành em vì chuyện này, nhưng vì xe đông người nên anh ấy chỉ cười rồi nhìn em , ánh mắt van xin.

Xe chạy một đoạn , em để ý thấy Q có tin nhắn đến liên tục, tin nào đến Q cũng trả lời lại ngay, hai tay nhắn rất thuần thục. Máu ghen trỗi dậy, không nhịn được em bèn hỏi :

Anh nhắn tin cho ai mà nhắn nhiều thế ?

Q như chột dạ , lắp bắp :

À đứa bạn anh nó hỏi có về quê không thì chiều qua nhà nó chơi.

Có thật không ?

Anh nói dối em làm gì ?

Vậy anh cho em xem tin nhắn ?

Tí về anh cho xem.

Nói xong Q cất luôn điện thoại vào túi quần trong sự tò mò và bực bội của em. Cả đoạn đường em không nói với anh ấy thêm câu gì nữa, có vẻ như hôm nay em đang tự mua phiền phức vào bản thân thì phải. Công nhận là nhà Q xa thật, đi mãi đi mãi không thấy đến nơi, bụng em đói meo, lại còn buồn tè nữa. Trong lúc chờ xe em uống 3 cốc trà đá nên cảm giác bây giờ bụng căng tức lên , rất khó chịu, nhưng xe không dừng được, ban ngày ban mặt thế này bảo em ngồi bên đường tè bậy em thà nhịn còn hơn.

Để quên đi việc buồn tè, em lại mở nhạc rồi nhắm mắt vào nghe cho quên đi. Nào ngờ ngủ quên mất, đang mơ mơ thì Q đánh thức em bảo đến nơi rồi, Xuống xe thôi. Em theo anh đi ra ngoài bắt xe ôm về nhà. Lúc trước em không định về thăm nhà anh nên chưa chuẩn bị gì cả. Nhân tiện đứng đây em mua luôn mấy hộp bánh xịn về làm quà cho bố mẹ anh. Em còn nhỏ tuổi nên chẳng biết phải mua sắm cái gì, may mà mẹ cho em tiền đi chơi không thì toi.

Nhà anh ở quê, rất xa đường lớn, xe ôm chạy mấy km mới đến nơi, hai bên bao la cánh đồng lúa chín. Ngô, và rau xanh. Thoạt nhìn có vẻ mơ mộng nhưng không biết về nhà anh sẽ thế nào ?

Em mệt không ?

Q hỏi em.

Em hơi mệt một chút, mà nhà anh xa thế !

Ừ sắp đến rồi, em thấy quê anh có buồn không?

Em mới đến đã chơi tí nào đâu mà bảo buồn ?

Ừ. Hihi. Vậy nghỉ lễ chơi ở nhà anh mấy ngày xem thế nào nhé .

Đành vậy chứ bây giờ em biết đi đâu.

Thấy em nói như đang giận dỗi, Q đưa tay ra phía sau nắm tay em, xoa xoa mu bàn tay rồi khẽ đan tay lại. Chạy 1 quãng nữa cũng đến nhà anh ấy, đúng cảnh nhà thôn quê bình dị , thơ mộng. Từ đầu cổng đi vào là hai hàng cau , hoa cau trắng muốt, ngoài vườn trồng mấy luống cà, mấy luống mồng tơi và các loại rau khác. Căn nhà cấp 4 , 5 gian, 3 gian phòng khách và hai gian buồng. Phía sau có 1 căn nhà nhỏ hơn , có 1 cái ao rộng và 1 vườn cây ăn quả. Trong vườn bày 1 bộ bàn ghế dưới gốc cây cổ thụ, xung quanh treo mấy l*иg chim, nó hót rất vui tai.

Một khung cảnh lần đầu em thấy, vì em quen ở nhà lầu, phố phường rồi. Những cảnh vật, âm thanh, không khí trong lành thế này tự nhiên làm em thấy dễ chịu hẳn, quên đi cả việc nghi ngờ và ghen tuông khi còn ở trên xe khách. Ngồi nghỉ ngắm nghía 1 lúc thì bố mẹ anh đi làm về, bố anh là thợ xây, mẹ anh thợ hồ, hai bác đi làm trưa về ăn cơm nghỉ ngơi rồi chiều lại đi làm. Anh là con cả, hai đứa em nhỏ được nghỉ học đang đi chơi bên nhà hàng xóm chưa về.

Thấy có khách lạ bố mẹ anh niềm nở hỏi chuyện rất thân thiện , làm em có cảm giác như người nhà vậy. Bố mẹ anh cứ nghĩ em là bạn học Đại học của anh về nhà chơi, có thể người lớn họ cũng đoán ra được là bạn gái, vì đi xa xôi như vậy có mấy người bạn nào về ? Anh nháy mắt em, bảo em cứ nhận bừa đi, cứ bảo học chung lớp là được , giờ bảo là học sinh cấp 3 dẫn về bố mẹ anh lại nghĩ này nọ phiền lắm.

Chắc tại em yêu sớm nên nhìn hơi già dặn so với tuổi thì phải, nói là bạn cùng lớp hai bác cũng tin luôn. Bảo cuối cấp rồi tranh thủ đến nhà nhau chơi, sau này ra trường có dịp thì lại ghé đến.

Chẳng mấy khi con trai đi học xa nhà về, lại dẫn thêm cả bạn , nên bố anh mang lưới xuống ao bắt cá, mẹ anh lùa gà ngoài vườn về cắt tiết. Vừa lùa mẹ anh vừa hò to :

Mấy đứa nhỏ đâu rồi ? Đến bữa rồi đấy có biết về phụ mẹ nấu cơm không ? Anh Q về đây này.

Chẳng biết hai đứa nhỏ ở đâu xuất hiện nhanh như 1 cơn gió, bác gái vừa gọi 1 lúc đã thấy xuất hiện rồi. 1 trai 1 gái, đầu tóc lấm lem. Chắc vừa nghịch ngợm trèo cây cối gì đó, trên tóc còn vướng cả mạng nhện. Thấy người lạ , hai đứa lễ phép chào :

Em chào chị ạ !

Rồi nhanh thoăn thoắt thằng cu nhỏ chạy ra vườn phụ mẹ bắt gà. Bác gái lại bảo bé gái mang rổ ra vườn cắt quả đậu về cho mẹ. Q thì đứng phụ bố bắt cá, em theo bé gái ra vườn, phụ em ấy hái rau, ở nhà em chưa phải làm gì bao giờ cả , ngại quá , tí nữa vào bếp chẳng lẽ em lại đứng nhìn hai bác nấu cơm hầu đứa con gái lớn tướng như em nữa à ?

Em không biết nấu ăn nhưng sành ăn uống lắm, món này được nấu từ nguyên liệu gì cũng biết, hoặc nấu kèm với rau gì cũng biết được nên khi hái quả đậu ngoài vườn. Tiện tay em ngắt luôn rau thơm để làm món cá hấp, canh chua. Công nhận vườn nhà bác loại rau thơm gì cũng có, hái sướиɠ tay luôn. Bé gái lân la hỏi chuyện em :

Chị ơi chị là bạn anh Q à ?

Ừ em . Em học lớp mấy rồi ?

Em học lớp 3 chị ạ!

Thế hả. Em tên gì vậy ? Lớp 3 mà sao em sõi việc thế ?

Em tên Nhi ạ. Bố mẹ đi vắng nên ở nhà chúng em phải nấu cơm nước cho bố mẹ về ăn, ở quê em hầu như tuổi bọn em đứa nào cũng biết làm cả chị ạ.

Em giỏi lắm.

….

Bố anh bắt được 1 con cá trắm rất to, anh phụ bố mổ cá, thằng cu bé lúc nãy phụ mẹ lùa gà bây giờ đang giữ gà cho mẹ cắt tiết. Em lóng ngóng chẳng biết làm gì. Lon ton bưng rổ rau thơm đến gần anh ngồi nhặt và rửa sạch. Em thì thầm :

Anh hại em rồi, em có bao giờ nấu cơm đâu, em chẳng biết nấu gì cả. Lát nữa phải làm sao đây ?

Q cười bảo em :

Thì em cứ nhặt rau giúp anh , lát nữa anh nấu thì em đứng bên cạnh là được, em là khách bố mẹ không nói gì đâu.

Anh có biết làm không đấy ?

Em nghĩ xem. Cái Nhi còn biết nấu cơm , chẳng lẽ anh không làm được à ?

Cũng đúng.

Em còn ngại không ?

1 chút thôi !

Không phải ngại, bố mẹ anh cũng dễ tính thôi mà …

—-

Bữa trưa ăn uống no say, lâu lắm em mới được ăn bữa cơm đúng chuẩn “Cơm gà cá gỡ” ngon tuyệt, công nhận Q nấu ăn ngon. Anh phụ em rửa bát, hai bác đi nghỉ trước chiều còn đi làm, anh ngủ nhà ngoài, em và bé Nhi vào trong buồng nằm. Hai chị em nói chuyện 1 lúc , con bé ngủ lúc nào chẳng hay, em do đêm ngủ ít, sáng đi xe hơi mệt nên cũng làm 1 giấc đến 4h chiều mới giật mình dậy.

Cái Nhi đã dậy từ bao giờ đã chạy sang nhà hàng xóm chơi, em ra ngoài thấy anh dậy rồi ngồi ngắm mấy con chim hót.

Em ngủ dậy muộn quá !

Q quay lại nói :

Em mệt cứ ngủ đi, cũng có việc gì đâu.

Hai bác đi làm rồi à anh ?

Bố mẹ đi lúc 1h30 rồi.

Khϊếp nắng này mà đi sớm thế ạ ?

Không vậy ai người ta mướn ?

Em nóng không ? Đi tắm trước đi.

Thôi, để nấu cơm chiều xong rồi em mới tắm.

Để anh nấu cho, em không quen cứ ngồi chơi là được.

Nhưng em ngại lắm!

Không ngại. Anh nấu trước lúc bố mẹ về là được, em tắm đi lát cái Nhi thằng Đức nó còn tắm nữa.

Em vâng dạ rồi đi tắm. Em mang cả váy đi để mặc , nhưng về đây mọi người giản dị cả nên em ngại không dám mang ra. Với lúc trước em chủ mang váy đi để mặc cho anh ngắm, giờ thì đành mặc quần áo kín đáo vậy. Da dẻ em trắng nên mặc quần áo kín đáo cũng vẫn nổi bật, cái Nhi em gái anh cứ khen :

Chị ơi sao da chị trắng thế ạ ?

Chị có làm gì không mà sao lại trắng như vậy ?

Em buồn cười quá chả biết nói sao :

Tại chị không làm gì nên da mới trắng vậy, sau này em lớn em cũng thế mà !

Thật không ạ ?

Thật !

Buổi tối ăn cơm xong anh dắt em ra ngoài đầu làng chơi với đám thanh niên, trai làng thấy gái lạ thì cứ trêu ghẹo các thứ. Bảo Q dẫn bạn gái về không giới thiệu với anh em gì cả, anh cười bảo thì dắt đi giới thiệu còn gì nữa ? Em xấu hổ cứ nép vào vai anh, nghe mọi người nói chuyện.

Anh đi học bên ngoài nên ít nói tiếng địa phương, chứ đám thanh niên nói tiếng địa phương mà nói nhanh quá em nghe câu được câu chăng, chẳng hiểu gì cả. Cà kê đến 9h rồi hai đứa dắt nhau về đi ngủ. Hai bác ban ngày lao động chân tay mệt nên đã đi ngủ ở gian buồng phía tây. Buồng phía đông là bé Nhi ở, lúc chiều nay em mới ngủ ở đó. Thằng cu Đức và anh ngủ ở nhà ngoài, tối nay em lại vào ngủ với bé Nhi.

Lúc chiều em ngủ đến 4h mới dậy nên bây giờ ngủ hãy còn sớm quá , mà không đi ngủ thì ảnh hưởng đến mọi người. Nằm 1 lúc cái Nhi đã thở đều đều, con bé dễ ngủ thật. Anh hình như cũng chưa ngủ, 1 lát đt em báo rung có tin nhắn :

Em ngủ chưa ?

Q ở bên ngoài nhắn tin cho em.

Em chưa ngủ được. Chiều nay em dậy muộ quá nên thế !

Anh cũng chưa ngủ được. Em ra đây với anh đi.

Thôi. Em ngại lắm, đang ở nhà anh đấy. Nói chuyện bố mẹ anh mắng chết à ?

Nhưng mà anh nhớ em quá, cả ngày nay đã được ôm em tí nào đâu ?

Kệ anh. Em không biết đâu, nhỡ ai biết thì bẽ mặt lắm. Anh ngủ đi, em cũng cố ngủ đây.

Em không nhắn tin nữa ,cố gắng chìm vào giấc ngủ, nếu còn dây dưa nói chuyện em sợ bị anh ấy dụ dỗ ra ngoài lắm. Nghĩ vậy nên em tắt điện thoại đi cho xuống cuối giường. Nhưng nằm thế nào cũng không thể chợp mắt được, kỳ lạ thật, cái bệnh ngủ ngày nhiều quá đây mà. Hết quay bên này quay bên kia, mãi mãi mới tìm được cảm giác buồn ngủ thì tự nhiên em thấy có người đi vào buồng, rón rén rón rén mở màn ra.

Em không đoán được là ai vì đang buồn ngủ rồi , 1 bàn tay quen thuộc sờ mông sờ ngực em. Chắc chắn là Q rồi, đã bảo ngủ đi còn không chịu nữa. Nửa đêm còn mò mẫm vào đây, Q trèo hẳn lên giường. Cái Nhi vẫn ngủ ngon lành, anh bắt em nằm ngửa ra, anh trèo lên trên người em, bắt em khéo chặt chân lại, Q ngồi kiểu hơi cúi người xuống, luồn tay vào trong áo rồi nắn bóp ngực em.

Em tỉnh hẳn , hơi giãy giụa 1 chút nhưng không dám kêu, sợ bé Nhi tỉnh dậy. Q cúi xuống hôn má em thì thầm :

Anh không thể ngủ nổi. Sao em không ra với anh ?

Anh xấu tính. Xuống khỏi người em đi. Anh ra ngoài đi, cái Nhi nó dậy bây giờ đấy.

Em nói nhỏ hết sức có thể .

Con bé ngủ say có biết gì đâu ?

Nói xong anh lại hôn em, hai bàn tay thì bóp không ngừng hai bầu ngực, lưỡi anh tìm kiếm lưỡi em. Mυ"ŧ mát, cũng gần tháng rồi xa nhau, có lẽ anh đang thèm khát lắm . Giây phút này anh đè lên em em cũng vây , cũng bị anh chinh phục rồi.

Anh thích quá, bóp tí em thật là thích!

Cậu nhỏ của anh cứng rắn cứ chọc vào giữa hai chân em, em đầu hàng với hành động này. Bị anh làm tới đầu óc em cũng choáng váng quay cuồng vì được kí©h thí©ɧ. Trước khi vào đây anh đã cởi trần ra rồi, chỉ còn cái quần sóc mỏng đang mặc trên người, mà hình như quần sịp anh cũng đã bay đâu mất. Ghét thế ! Đã lên kế hoạch rồi.

Em chịu trận, nằm im không nhúc nhích để anb mặc sức dày vò, nắn bóp. Anh cởi áσ ɭóŧ em ra rồi lại vục mặt vào khe giữa hai bầu ngực dụi dụi mấy cái khiến em nhột nhột, thích thích, anh không cởi hẳn ra chỉ tháo mắc áo, kéo áo em lên trên cao và dày vò cho nhanh thôi. Chắc cũng sợ bé Nhi tỉnh giấc. Rồi đến quần e. Cũng bị kéo xuống mắt cá chân, qυầи ɭóŧ cũng thế, không cởi hẳn. Trong tư thế sẵn sàng nếu bị phát hiện còn che dấu vết 😂.

Khẽ nhích chân em dạng rộng ra rồi anh nhét cậu nhỏ vào, hai thứ gặp nhau sau bao nhung nhớ và thèm muốn. Ướt nhép ! Thật sự là ẩm ướt quá, mỗi lần anh ra vào nó lại nhóp nhép nhóp nhép, em như phát điên lên vì hành động của anh. Cảm giác vụиɠ ŧяộʍ này thích cực thích, anh sợ làm tới thì rung giường, bé Nhi tỉnh giấc nên cứ đâm cứ dụi vào trong mấy cái lại phải nghỉ 1 chút.

Nhưng lâu không gặp, cứ dụi ra dụi vào anh lại kêu không nhị được. Muốn xuất, em thì sướиɠ chẳng dám rên, cứ mỗi lần định rên thì anh lại khóa môi em, đắm đuối cho em quên đi và anh lại nhịp nhanh hơn. Đến khi đỉnh điểm, cả hai đều sướиɠ quá anh bất chấp cả sợ hãi, nút lưỡi em thật lâu , anh đẩy liên tiếp vào người em, tay em bấu lưng anh vì quá sướиɠ, mỗi lần dập mạnh giường lại rung lên cót két cót két rồi anh bắn hết vào trong người em đầy thỏa mãn.

Lạ thay, từ cái lúc hai đứa dày vò nhau xong thì anh ra ngoài không làm phiền em nữa , em đang khó ngủ mà bị anh dụi cho 1 hồi liên tục tự nhiên cũng thấy dễ ngủ hẳn. Chỉnh đốn quần áo nghiêm túc và em lại ngủ thật 1 giấc thật ngon lành !