Chương 31.2: Tẻ nhạt

Vu Tiêu Băng xuống lầu không lâu, liền nghe thấy trong phòng làm việc cũng loáng thoáng truyền ra tiếng nói chuyện.

Bùi Dịch đang đàm luận chính sự cùng bọn họ, nhưng Thạch tổng lại giống như là chung quy không nhịn được, bắt đầu bát quái.

“Tôi nói hai người vừa rồi tính toán cái gì đấy? Lén lút như vậy, tôi rất tò mò.”

Vi tổng “Phì” một tiếng bật cười, nghẹn đến mặt đỏ lên.

“Mẹ nó, thằng nhóc Bùi Dịch này thật sự làm tôi chết cười mà, tôi vừa mới hỏi cậu ta có phải rất thích tôi cầm đồ của cậu ta đưa cho bạn học của cậu ta hay không, cậu ta còn thẹn thùng.”

Bùi Dịch có chút không nói nên lời, anh trầm mặc trong chốc lát, lại cúi đầu đưa tay xoa xoa lỗ tai mình.

Vừa nói Thạch tổng này liền đến hứng thú, anh ta trêu ghẹo nói: “Được rồi Bùi tổng đừng dụi lỗ tai nữa, lại dụi lỗ tai mất giờ, ngay cả ký túc xá của mình cũng nhường, cậu còn thiếu cây bút này sao?”

“Chà, làm sao anh biết cậu ta nhường ký túc xá của mình?”

Vi tổng còn tưởng rằng chỉ có một mình anh ta biết, anh ta suốt ngày có việc việc gì làm liền lấy lời này trêu chọc đàn em, luôn ở bên ngoài há mồm liền nói mình ba mươi ly dị mang theo hai đứa em.

“Hê, tôi có tai mắt ở trong phòng tổng hợp, trong công ty có cái gì bát quái cũng không giấu được tôi. Không phải nói lão Hồ cách đây không lâu còn cho Quách Nghĩa Tường xem mắt sao? Chính là Tiểu Vu, họ còn đi ăn tối và xem phim cùng nhau nữa kìa.”

Hai người mỗi người một câu quạt gió thổi lửa, tầm nhìn khóe mắt đồng thời thấy Bùi Dịch giơ tay lên lật một trang văn kiện.

Sau khi xem xong, anh trực tiếp giương mắt nhìn lại, giọng nói nhàn nhạt nói: “Giả lập phiếu đặc biệt, thuế rủi ro rất lớn, cố gắng hết sức vẫn là đạt được thỏa thuận, tài chính bên này sổ sách có thể coi như là vay tiền xử lý trước, hai bên treo qua lại, chờ lắp ráp bên kia không thành vấn đề rồi mới lập hóa đơn trở thành giao dịch độc lập xử lý.”

Cứ như vậy bị người ta đột ngột chuyển đề tài, Thạch tổng mở to hai mắt chớp chớp, lông mày nhíu lại, cuối cùng vẫn gật gật đầu, đáp lời:

“Vậy tôi sẽ để người bên vật chất thiết bị đi liên lạc với nhà cung cấp, chờ thông báo mời thầu phát hành, để cho bọn họ tự mình vây quanh đấu thầu, dù sao tất cả đều làm theo chế độ.”

“Ừm, hiện trường thật sự không thể dừng lại, tiền thép lắp ráp cũng chỉ có thể đi theo hợp đồng từ bên trong công ty chúng ta trước, đối phương không hài lòng với điều kiện thanh toán thì liên hệ với tôi, tôi giải thích với cục một chút, trước tiên trả tiền rồi nói sau, tận lực phối hợp thi công.”

“Được, bên này của cậu không có vấn đề là tốt rồi, tôi lại đi tìm lão Hồ đàm phán.”

Vi tổng nghe xong cuộc đối thoại của bọn họ, “Chậc” một tiếng, anh ta ngược lại không đưa ra ý kiến gì với phương thức xử lý như vậy, chính là biểu tình trên mặt nhìn thật sự là có chút khó nói hết.

“Bùi Dịch à Bùi Dịch...”

“Cậu làm người thật sự tẻ nhạt, thật sự là quá tẻ nhạt.”

Bùi Dịch cầm văn kiện trong tay vuốt phẳng, yết hầu từ trên xuống dưới chậm rãi nhấc lên một chút.

“Không vội.”

Nốt ruồi nhỏ màu đen khóe mắt anh thật sự rất khiến người ta mơ tưởng, nhưng chỉnh thể nhìn qua lại vô cùng nội liễm mà cực kỳ khắc chế, làn da trắng lạnh càng làm cho anh thêm trong trẻo lạnh lùng.

“Mới chưa tới nửa tháng, gấp cái gì.”