Chương 15: Đi vào (H)

Tô Tình trợn to mắt, vào lúc anh bắn ra không kịp phản ứng, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc bị cô nuốt xuống. Cô cố gắng hết sức đẩy anh ra, nôn khan mấy lần, nhổ ra một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn nước bọt.

Đôi mắt cô phiếm hồng mang theo tia giận dữ, khó chịu mà ôm ngực nhìn anh. Bên môi có chất lỏng màu trắng đυ.c thuận theo khóe môi chảy xuống. Cánh môi sưng lên đỏ như máu, cực kỳ quyến rũ, động lòng người.

Dươиɠ ѵậŧ hơi mềm xuống của Dư Sinh lại cương lên ngay lập tức, bỗng đẩy ngã cô trên giường, hung hăng đè lên.

Da thịt mật ong rắn chắc, dán chặt lên làn da trắng như tuyết của cô, kín kẽ không khe hở. Mát lạnh và ấm áp, xúc cảm hòa vào nhau tạo nên từng cơn run rẩy...

Côn ŧᏂịŧ nóng rực của anh sau khi được khẩu giao đã dính đầy nước bọt trơn ướt của cô. Cho nên, bây giờ gậy thịt ướt sũng chống lên hoa môi trơn mềm ấm áp, từ từ ma sát.

Cô run lên, hai chân bị anh mở ra ép xuống dưới. Nơi riêng tư được thứ nóng hổi đáng sợ của anh từ từ vuốt ve, qυყ đầυ lạnh người còn thỉnh thoảng đùa giỡn đài hoa mẫn cảm, khiến cho cô run lên tuôn ra một đợt chất nhầy.

Tô Tình không dám nhìn vào đôi mắt tĩnh mịch mà tràn ngập du͙© vọиɠ của anh, nhưng xúc cảm dưới thân càng thêm rõ ràng... qυყ đầυ như cây sắt mạnh mẽ đứng thẳng, góc cạnh rõ ràng đang phá vỡ miệng hoa huyệt của cô.

Cô có hơi đau, nhíu mày, hai tay chống lên ngực anh, ngăn cản anh xâm nhập thêm một bước nữa.

"Dừng lại... Ưm a..."

Lời từ chối của cô bị môi mỏng của anh ập tới, nuốt hết.

Qυყ đầυ đã phá cửa ải bên ngoài của cô, anh không cần suy nghĩ mà chầm chậm tiến vào, thân sau của gậy thịt dính nước bọt và hoa dịch làm chất bôi trơn, kiên định trượt vào.

Cô cảm giác được dươиɠ ѵậŧ thô to nóng bỏng đang mở ra con đường thịt non mềm, thậm chí cô còn có thể cảm nhận được gân xanh nổi lên trên thân gậy.

"Không... hức ưʍ..." Lời nói rời khỏi miệng cô mơ hồ không rõ, cơ thể căng lên, ngay cả tiểu huyệt cũng đang ngăn cản bước tiến vào của anh.

Thịt mềm chồng chất chăm chú xoắn lấy thân gậy, mỗi lần anh tiến được một nửa, đều cực kỳ gian nan. Anh hít sâu một hơi, khẽ cắn môi cô, bàn tay vân vê bờ mông mẩy mềm mịn: "Thả lỏng, anh không động..."

Ngoài miệng Dư Sinh nói như thế, nhưng động tác trên tay không qua loa chút nào. Ngón tay thon dài vân vê âm môi, đẩy ra, nặng nền xoa nắn hoa hạch mẫn cảm.

Trong hoa huyệt của cô càng thêm ướŧ áŧ, trơn nhẵn, anh thừa cơ ấn eo một cái, hăng hái xông về phía trước, đưa qυყ đầυ đến miệng cung, liên tục va chạm vào miệng, cảm giác miệng cung đang từ từ trở nên mềm mỏng.

Gương mặt cô đáng yêu, dịu dàng, phiếm hồng, trong đôi mắt phủ một tầng hơi nước. Rõ ràng muốn từ chối, nhưng lời đến bên môi lại hóa thành từng tiếng rêи ɾỉ.

Nhẹ nhàng đưa đẩy đã không thể nào thỏa mãn thứ cứng như sắt của anh, chỉ có rung động mạnh mẽ mới có thể tiết ra lửa dục đang hoàng hành sâu trong lòng kia.

Ra vào hung hăng, mãnh liệt, gần như có chút tàn bạo liên tiếp cắm vào con đường hoa lầy lội kia. Bầu ngực trắng sữa của cô lắc lư theo từng cái va chạm. Bị anh động tình mà xoa nắn ra đủ hình dạng...

Côn ŧᏂịŧ run rẩy bên trong hoa huyệt của cô, thịt mềm mà chặt chẽ chăm chú phủ lấy. Anh hít đôi mắt say mê, cuối cùng hung ác đẩy ra miệng cung của cô, đổi lấy cái co vào mạnh mẽ của hoa huyệt mẫn cảm, chặt chẽ.

Cô ôm chặt lấy anh, thấp giọng hô, từng tiếng ngân như vỡ vụn: "Ưm a... Dư Sinh..."..."

kiên trì nói: "Cô à hưng