Chương 4

Ánh đèn bên trong Tinh Hạm dần dần tối đi.

Vân Ca đặt tay lên nút ấn ở ngồi, cô đang chờ đợi cơ hội.

Tiếng phát thanh lại tiếp tục, "Trong quá trình diễn ra bước nhảy không gian có thể xuất hiện hiện tượng rung động, ù ù, nghiêng ngã, đây là tình huống bình thường, xin vui lòng không hoảng loạn."

Ánh đèn hoàn toàn tối đen, duỗi tay ra cũng không thấy năm ngón tay, chỉ nhằm vào người bình thường.

Vân Ca ấn nút, dây an toàn bung ra, vệ sĩ phát hiện động tác của cô, nghiêng người nhìn xem tình huống...

Một tay của cô chống lưng ghế từ đỉnh đầu hai gã vệ sĩ, trực tiếp trèo tới ghế sau của bọn họ, hai tay giữ c.h.ặ.t đ.ầ.u bọn họ, dùng sức va chạm một cái!

Vừa vặn lúc này Tinh Hạm bắt đầu kịch liệt run rẩy, hành khách trên tàu phát ra tiếng kinh hô, che đi tiếng va chạm giữa hai gã vệ sĩ.

Vân Ca hành động tự nhiên trong bóng tối, cô đi qua khu vực ghế ngồi, tiện tay đỡ đứa nhỏ đã ngã xuống đất vì không thắt dây an toàn lên, tự ý lấy món đồ chơi hình cầu trong tay đối phương làm thù lao, để lại đứa nhỏ với vẻ mặt ngây thơ.

Đứa nhỏ phản ứng lại và khóc lên.

Sự ồn ào trên Tinh Hạm càng giúp Vân Ca hành động thuận tiện hơn.

Cô đã quen thuộc với loại bố trí của Tinh Hạm chở khách này, tìm được khoang thoát hiểm.

May mắn là chỉ có hai gã lính canh trong khoang thoát hiểm, lại không có súng.

"Bịch bịch bịch——"

Sự chú ý của hai gã lính canh tập trung vào quả bóng nhỏ màu đỏ đột ngột xuất hiện, tại sao đồ chơi của trẻ em lại có thể xuất hiện ở đây?

Một gã lính canh đến gần quả bóng nhỏ, một gã linh canh khác thì nhìn một màn này, hắn căn bản không phát hiện phía sau xuất hiện một bóng dáng nhỏ bé lặng yên không một tiếng động.

Vân Ca c.h.é.m xuống nhát dao, rồi đỡ lấy gã lính canh vừa ngã xuống, rón rén đặt trên mặt đất. Cô lao về phía gã lính canh khác, trong vòng chưa đầy một giây đã hạ gục đối phương.

Nơi này có tổng cộng hai mươi chiếc Tinh Hạm thoát hiểm, thiết kế lớn nhỏ gọn chỉ đủ dung nạp 10 ~ 15 người, tốc độ rất nhanh, bình thường chỉ khi đυ.ng phải hải tặc vũ trụ hoặc hố sâu nổ mạnh mới dùng phải dùng tới.

Vân Ca ngồi trên Tinh Hạm thoát hiểm, nhờ kinh nghiệm bảy năm học ở học viện Quang Giáp Thần Châu, từ Tinh Hạm chiến đấu, Quang Giáp chiến đấu, đến xe lốc xoáy dân dụng, máy kéo nông nghiệp, cô đều biết sử dụng.