Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Một Thai Ba Bảo: Cố Chấp Lão Đại Siêu Dính Người

Chương 14: Quỳ Xuống? Ý Tưởng Này Không Tệ

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Còn có thể bảo nó cho Tâm Điềm những bản thiết kế nữa, gần đây mua mấy bản phác thảo đều là thứ đồ lừa đảo gì, càng ngày càng không có trình độ.” Dương An Kỳ đảo mắt vì con gái út và cháu gái mà dự tính.

Đường Tam Đức và Vương Lệ Quyên ngồi bên cạnh đều không nói gì, chỉ là nghe hai mẹ con này tính kế Đường Cửu Cửu như thế nào.



Ngày hôm sau, Đường Cửu Cửu quay về nhà họ Đường.

Nhà họ Đường vẫn tráng lệ, khí thế lớn như cũ vậy, có thể thấy mấy năm nay người nhà họ Đường đều sống rất tốt.

Lúc Đường Cửu Cửu vào nhà họ Đường, người hầu nhìn cô chằm chằm rất lâu, mới không dám tin mở miệng nói: “Cô chủ cả?”

“...”

Đường Cửu Cửu không thèm để ý, lập tức đi vào trong phòng khách.

Cô đã từng ở trong ngôi nhà này, cảm thấy ở đây rất nhiều người có ác ý, chỉ có một người đối tốt với cô, đó chính là mẹ Lưu, hôm nay cô đến để tìm mẹ Lưu.

Bởi vì cô thay đổi quá lớn, lúc người hầu nhìn thấy cô tất cả đều hóa đá ở đó, cứ như vậy làm cô không có trở ngại vào được phòng khách.

Lúc này người nhà họ Đường đang dùng bữa sáng trong phòng ăn, lúc nhìn thấy cô cũng không nhận ra trong một lúc, chỉ có Đường Vân Vân tối qua gặp cô đột nhiên hét lên: “Đường Cửu Cửu, mày con tiện nhân này, mày vẫn còn dám quay về.”

Đường Cửu Cửu vào đến phòng khách lập tức ngồi xuống ghế sô pha, vắt chéo hai chân, ánh mắt liếc qua người nhà họ Đường: “Không phải các người bảo tôi quay về sao? Bây giờ tôi về rồi, có vấn đề sao?”

Lúc này người nhà họ Đường mới phản ứng lại, cả mặt Vương Lệ Quyên đều là coi thường liếc nhìn cô em gái chồng này, thật là, chẳng qua chỉ là một con tiện nhân quay về, đáng để cô ta la hét cãi vã thế sao?



Vẻ mặt Dương An Kỳ lập tức lạnh xuống, lạnh giọng nói: “Đường Cửu Cửu, bề trên đều đang ăn cơm ở đây, mày ngồi ở đây giống dáng vẻ gì hả! Quỳ xuống cho tao!”

“Quỳ xuống? Ý tưởng này không tệ.” Đường Cửu Cửu đứng dậy từ từ đi về phía phòng ăn.

Bốn người đang ăn cơm ở phòng ăn đều đắc ý nhìn đứa con gái đang đi đến đây, trong mắt coi thường, xinh đẹp lại như thế nào, còn không phải là đồ ngu, người nào cũng có thể bắt nạt sao!

Đường Cửu Cửu đi đến bên cạnh Dương An Kỳ, đột nhiên nhấc chân, một chân đá vào trên ghế bà ta đang ngồi, chiếc ghế kia bay ra bên ngoài trong nháy mắt, Dương An Kỳ lập tức ngã xuống đất, tay già chân già suýt chút nữa gãy xương.

Tất cả mọi người vẫn chưa phản ứng lại đây là đang xảy ra chuyện gì, Đường Cửu Cửu tóm lấy cổ áo của bà già khốn kiếp xách bà ta lên, chân đá vào đầu gối bà ta, Dương An Kỳ lập tức quỳ xuống trước mặt Đường Cửu Cửu.

Tiếng hét giống như lợn bị gϊếŧ vang lên, mấy năm nay Dương An Kỳ sống trong nhung lụa, mọi người đều khom lưng khụy gối trước mặt bà ta, bà ta nào được đối xử thế này, bà ta cảm thấy xương bánh chè của mình rất giống bị đập nát.

Đường Tam Đức và Vương Lệ Quyên quả thực có hơi há hốc mồm, bởi vì trước khi mất tích Đường Cửu Cửu là người bất kể ai cũng bắt nạt được, tùy ý để người đánh chửi trút giận, tại sao bây giờ cô lại dám phản kháng?

Đường Vân Vân phản ứng lại đầu tiên, bởi vì cô ta biết con tiện nhân Đường Cửu Cửu này chính là dám, tối qua cô ta đã bị cô đánh một trận.

“Đường Cửu Cửu, mày con tiểu tiện nhân này, mày dám ra tay với tao!” Dương An Kỳ tức giận kêu to.

“Miệng thối như vậy, ăn rác mỗi ngày sao!” Đường Cửu Cửu dứt khoát nắm lấy khăn ăn trên bàn đã dùng qua nhét vào miệng bà già khốn kiếp này!

Dương An Kỳ buồn nôn suýt chút nữa nôn ra, trên đó có nước mũi của bà ta…

Đường Tam Đức phản ứng lại, hét lên: “Mày đứa con gái bất hiếu này, mày mau buông bà nội mày ra!”

Ông ta nói xong muốn qua đây giải thoát cho mẹ, Đường Cửu Cửu nhanh nhẹn nghiêng mình né tránh, nhấc chân đá vào đầu gối ông ta, Đường Tam Đức không phòng bị, “bùm” sóng đôi cùng mẹ ruột quỳ gối trên đất.
« Chương TrướcChương Tiếp »