Chương 29: Hai Người Họ Không Yêu Nhau

Đường Cửu Cửu cầm một hộp sữa được gói đơn giản rồi lập tức chạy xuống lầu, cô nhìn chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang dưới lầu rơi vào trầm tư thật sâu.

*Ngũ Lăng Hồng Quang (Wuling Hongguang): 1 loại xe ô tô điện ở Trung Quốc

Có vẻ bây giờ công ty còn nghèo hơn cả cô!

···

Trên lầu, sau khi ba đứa nhóc kia ăn cơm xong sẽ thực hiện kế hoạch ngày hôm qua.

Đường Tiểu Trạch mặc quần áo của Phượng Diệc Thần, hôm nay cô bé muốn đi gặp cha, trong lòng cô bé đáng yêu vừa kích động vừa lo lắng, khẩn trương không chịu nổi.

"Hôm nay cha sẽ dẫn em đến nhà họ Phượng, nhưng chỉ cần em nói ít chắc chắn sẽ không có người nghi ngờ.” Phượng Diệc Thần dặn dò.

Đường Tiểu Trạch dùng sức gật đầu: "Yên tâm đi anh trai, em nhất định sẽ không làm lộ."

"Còn một điều nữa.” Phượng Diệc Thần do dự một chút, cậu bé vẫn định nói phát hiện của mình cho hai em gái.

"Anh trai, có chuyện gì anh cứ nói đi." Đường Tiểu Đường muốn chờ sau khi em gái đi, cô bé và anh trai lại tìm hiểu một chút tình huống của cha, đến lúc đó xem thế nào có thể khiến mẹ có thể giúp cha chữa bệnh.

"Hình như cha mẹ kết hôn chỉ là tạm thời, hai người bọn họ cũng không yêu nhau, anh nghĩ nếu chúng ta muốn có một gia đình hoàn chỉnh, muốn cha mẹ vĩnh viễn ở cùng một chỗ thì chúng ta phải giúp bọn họ." Phượng Diệc Thần nghĩ đến cuộc đối thoại giữa cha và mẹ, trong lòng rất lo lắng, cậu bé tin mẹ sẽ không rời xa cậu bé nữa nhưng cậu bé sợ cha và mẹ lại tách ra, cậu bé lại trở thành một đứa trẻ không có mẹ hoặc cha.

"Hả? Vậy em phải làm gì? Em muốn cha và mẹ ở cùng một chỗ." Đường Tiểu Trạch nghe xong lập tức nóng nảy.

"Trước đừng nôn nóng vội, tóm lại vẫn có biện pháp." Đường Tiểu Đường có thể coi là bình tĩnh, thật vất vả cha và mẹ mới kết hôn, tuyệt đối không thể để bọn họ tách ra.



“Đúng vậy, em gái nhỏ, em đừng nóng vội, ba người chúng ta cùng nghĩ cách, nhất định có thể khiến cha mẹ yêu nhau!” Phượng Diệc Thần rất kiên định nhìn hai em gái.

Đường Tiểu Trạch thấy dáng vẻ anh trai và chị gái như vậy cũng chỉ có thể nén lo âu ở trong lòng.

Giang Vũ tự mình đến đón thiếu gia nhỏ nhà mình, Đường Tiểu Trạch lập tức xuống lầu, hai cái đầu nhỏ trên tầng ghé vào nhau nhìn tình hình phía dưới, mãi đến khi Đường Tiểu Trạch lên xe hai cái đầu nhỏ mới thu về.

Giang Vũ cũng rất bận rộn, anh ấy là trợ lý riêng của Phượng Cẩn Niên, tất cả mọi chuyện của Phượng Cẩn Niên đều do anh ấy phụ trách, thấy thiếu gia nhỏ lên xe, anh ấy chào hỏi với "thiếu gia nhỏ" sau đó lập tức bận rộn với công việc của mình.

Đường Tiểu Trạch thấy chú này không nghi ngờ cũng thở phào nhẹ nhõm.

Dọc đường đi, Đường Tiểu Trạch không nói một câu, Giang Vũ cũng không phát hiện ra có gì khác thường, vốn Phượng Diệc Thần không phải là người nói nhiều, bình thường đều rất trầm mặc.

Giang Vũ trực tiếp đưa thiếu gia nhỏ đến nhà cũ, sau khi xuống xe quản gia tự mình đến đón cô bé, Đường Tiểu Trạch vẫn không nhìn thấy cha, lúc này sốt ruột hỏi: "Cha… cha cháu đâu? Bây giờ cha đang ở đâu?"

Đối với chuyện thiếu gia nhỏ nhà mình chủ động tìm cha, Giang Vũ sửng sốt một chút, phản ứng lại, nói: "Thiếu gia nhỏ, cha cậu còn có công việc, đến buổi tối mới có thể tới đây."

Đường Tiểu Trạch trợn tròn mắt, anh trai nói muốn đến nhà cũ nhưng không nói cô bé tới đây rồi cha mới tới.

Nhóc con đang cắn móng tay lập tức có chút khổ sở, cô bé thật sự rất muốn nhìn thấy cha ngay.

Nhưng cô bé không quen thuộc với nơi này, cũng không dám nói tiếp, sợ lộ ra rắc rối cho anh trai và mẹ, cuối cùng Đường Tiểu Trạch chỉ có thể nhìn Giang Vũ rời đi còn cô bé được bác quản gia dẫn vào biệt thự lớn.

Đường Tiểu Trạch đi theo bên cạnh quản gia, bởi vì quá mới lạ, ánh mắt cô bé nhìn xung quanh, từ nhỏ đến lớn hoàn cảnh sinh hoạt của cô bé đều là cuộc sống bình thường, đây vẫn là lần đầu tiên Đường Tiểu Trạch thấy một nơi lộng lẫy như vậy.