Chương 55: Cảm Giác Thích Cô Ấy

Cùng nhìn trúng một người phụ nữ?

Lông mày của Sở Hàn Mặc lại cau lại, việc này thật đúng là hiếm có.

Tuy rằng gu thẩm mỹ của ba anh em đồng nhất một cách đáng ngạc nhiên, Sở Hàn Mặc cũng không thể không thừa nhận chuyện này.

Nhưng mà chuyện phụ nữ, anh cả và lão tam lại rất khó liên quan đến nhau.

Vòng xã giao của hai người không giống nhau, phụ nữ ở bên cạnh đương nhiên cũng không giống.

Và vì cái lỗi di truyền nghiêm trọng là "thích trùng" nên hai anh em đều cố gắng tránh mặt nhau trong chuyện này.

Đương nhiên, ở phương diện chuyện tình cảm này, Sở Tu Ly và Sở Phiến Hiện đều chưa từng nghĩ đến sự uy hϊếp từ phía Sở Hàn Mặc.

Bao gồm cả chính Sở Hàn Mặc cũng chưa từng nghĩ đến vấn đề này... Cuộc đời của anh chỉ có một người phụ nữ là Ngôn Chỉ Vân, cho dù như thế nào thì cũng sẽ không liên quan tới anh trai và em trai của mình.

Cho nên khi gặp phải loại chuyện này, suy nghĩ đầu tiên của anh chính là muốn đứng ở góc độ của người xem để hóa giải khúc mắc giữa anh trai và em trai.

“Chuyện bây giờ phát triển đến mức nào rồi?" Sở Hàn Mặc hỏi.

“Tạm thời đã ổn định rồi, vẫn chưa trở nên gay gắt hơn.”

Sở Hàn Mặc khế gật đầu: “Được, chuyện này nhờ cậu chú ý sát sao, kịp thời báo cáo với tôi."

Anh cả bảo thủ, em ba tùy hứng.

Hai người từ nhỏ đã từng xảy ra vô số mâu thuẫn vì cùng tranh giành “thứ mình thích”.

Mà bây giờ chuyện làm anh lo lắng rốt cuộc đã xảy ra

Anh cả và em ba vậy mà lại đồng thời nhìn trúng một người phụ nữ.

Hy vọng hai người họ đừng vì việc này mà làm ầm ĩ đến chỗ cha mẹ.

Cha mẹ tuổi đã cao, tuy rằng luôn mong đợi bọn họ có thể kết hôn sinh con. Nhưng cũng tuyệt đối không muốn con trai mình sẽ vì tranh giành một người phụ nữ mà làm ầm ĩ đến mức gà bay chó sủa.

để

Nếu có thể, Sở Hàn Mặc sẵn sàng đứng giữa để gánh vác áp lực này, hai người không cần vì cái việc nhỏ này mà gà nhà đá nhau.

Bên này, Chỉ Vân và Sở tam thiếu đã đi từ cục cảnh sát ra.

Tiểu Hỉ và Lưu Tử được tuyên trắng án.

Nhưng toàn bộ sự việc đã rơi vào vũng lầy.

Căn cứ vào lời khai của Tiểu Hỉ và Lưu Tử, lúc ấy ở đó có hai người đàn ông khác mới chính là người xâm phạm Chỉ Vân.



Nhưng mà, cảnh sát đã điều tra qua toàn bộ đoàn phim một lần cũng không phát hiện tung tích của hai người đàn ông kia.

“Nhất định là anh cả làm." Sở tam thiếu đã tự rơi vào sự kết luận của mình: “Cảnh sát có thể điều tra ra được mới lạ.”

Dựa vào thế lực và thủ đoạn của Sở Tu Ly, muốn làm được chuyện này mà không một ai biết thì quả thực là dễ như trở bàn tay.

“Nhưng mà cô Zoey cứ yên tâm.” Sở tam thiếu hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, thâm tình thổ lộ: “Từ giờ trở đi, tôi nhất định sẽ luôn ở bên cạnh bảo vệ cô, sẽ không để cô phải chịu bất cứ tổn thương nào.”

Nhưng mà khi anh mở mắt ra, trước mắt ngay cả con muỗi cũng không có.

Giọng nói của Chỉ Vân truyền đến tử phía sau, kèm thêm cả tiếng loạt soạt lật lịch trình: “Nếu không làm phim thì trước hết phải sắp xếp lịch trình của mấy cải quảng cáo, ông chủ, để tôi liên hệ với các nhà quảng cáo giúp anh.”

Sở tam thiếu:

Oh, NO!

Anh khó có được một lần thổ lộ thâm tình, vậy mà Ngôn Chỉ Vân lại không nghe thấy ?

Không được!

Thật vất vả mới thổ lộ một lần, tuyệt đối không thể cứ bất lực mà trở về như vậy được.

Sở tam thiếu gọi một tiếng: “Cô Zoey...”

“Có!” Chỉ Vân rất có tinh thần mà trả lời.

Sở tam thiếu hạ quyết tâm hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, biến Chỉ Vân thành bạn gái của mình: “Tôi nghĩ... Tôi thích cô..."

Chỉ là mới nói được đến đây, Chỉ Vân liền xoạt một tiếng vứt lịch trình đến trước mặt anh.

“Muốn quay quảng cáo kem chống nắng loại “thích em”, có phải không?" Đôi mắt to của Chỉ Vân lóe lên, đắc chí vì mình có thể nhanh nhạy như vậy, ông chủ mới vừa nói thì cô đã tìm ra được từ khóa.

Cô quả nhiên là một thiên tài!

Sở tam thiếu: “... Không phải... Tôi nói chính là cảm giác của tôi đối với cô.”

“A, tôi biết rồi.” Mami Chỉ Vân bừng tỉnh.

“Cô biết sao?” Sở tam thiếu vui vẻ nói.

Mami Chỉ Vân vô cùng đắc ý mà rút ra một từ khóa khác: “Ông chủ nói chính là quảng cáo nồi cơm điện nhãn hiệu “cảm giác”, đúng không?”

Sở tam thiếu...trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ Vân dụng ngón tay, đề nghị một cách nghiêm túc lạ thường: “Nhưng mả, bây giờ sắp tới mùa hè rồi, mặt trời rất gắt gao, tốt nhất là ông chủ nên nhận quay quảng cáo kem chống nắng trước. Nồi cơm điện ấy à, một năm bốn mùa đều có thể dùng đúng không nào, quay muộn hơn một chút cũng được nha.”

Sở tam thiếu: “



Hai mắt Chỉ Vân lóe lên: “Làm sao vậy, ông chủ, tôi nói không đúng sao?"

Sở tam thiếu, đỡ trán, thất bại: “Không... Cô nói rất tốt.”

“Như vậy đi!" Chỉ Vân búng tay một cái: "Tôi sẽ lập tức liên hệ với nhà quảng cáo để thảo luận."

Nếu cầm gấp ba tiền lương thì nhất định phải toàn tâm toàn lực làm việc vì ông chủ.

Mami Chỉ Vân nghĩ, ừm, tôi phải làm một tấm gương tốt cho các bảo bối, trở thành một người có trách nhiệm.

Vì thế, Sở tam thiếu liền mơ hồ mà nhận một mục quảng cáo kem chống nắng như vậy.

Vì vậy, khi anh nằm bên cạnh bể bơi để quay ngoại cảnh thì vẫn đang trong tình trạng mông lung.

Nhưng nhìn Ngôn Chỉ Vân bận trong bận ngoài, nhiệt tình sôi nổi, Sở tam thiếu rơi nước mắt...Thôi bỏ đi, người xưa vẫn nói khó mà có được nụ cười của mỹ nhân, anh như này cũng coi như là vì làm hồng nhan cười mà hy sinh thân mình nhỉ?

Phải biết rằng cái gọi là kem chống nắng “thích em" căn bản chính là một cái nhãn hiệu nhỏ, với giá trị con người của anh thì căn bản không có khả năng nhận loại quảng cáo như này.

Bỏ đi bỏ đi, chỉ cần Chỉ Vân vui vẻ thì tốt rồi.

Nếu cô không vui mà lao vào vòng tay của Sở Tu Ly thì Sở tam thiếu mới thật sự muốn khóc mù hai mắt.

“Trợ lý Lưu, phiền cô giúp sắp xếp cho chuyên viên trang điểm và nhϊếp ảnh gia đến vị trí nhé, ngoại cảnh sắp bắt đầu rồi. Cảm ơn nha!" Chỉ Vân dặn dò trợ lý Lưu.

Lần quay quảng cáo này Sở tam thiếu giao toàn quyền cho Chỉ Vân.

Cho nên Chỉ Vân hạ quyết tâm nhất định không thể phụ sự tin tưởng của ông chủ.

Bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của cô nên nhiều nhân viên ở studio cũng sẵn sàng hợp tác với công việc của cô.

Tuy nhiên, Trợ lý Lưu và mấy người phụ nữ khác có thể lại không nghĩ vậy.

“Hừ, mới đến mấy ngày đã cậy sủng mà kiêu, để chị Lưu của chúng ta ở đâu chứ?” Tóc gợn sóng khinh thường châm ngòi.

Một người phụ nữ khác cũng vội vàng nói: "Còn không phải là ỷ vào việc bây giờ tam thiếu chiều chuộng cô ta sao? Cứ như chúng ta chưa từng được chiều chuộng vậy. Tôi thấy không được mấy ngày thì tam thiếu sẽ chắn cô ta thôi."

Trợ lý Lưu cau chặt l*иg mày.

“Nhưng vấn đề bây giờ là, người phụ nữ này đang là tiểu nhân đắc chí, trèo lên đầu chúng ta tác oai tác quái."

Lần trước bỏ ra cái giá cao như vậy để gọi người tới làm nhục Ngôn Chỉ Vân, vốn định làm cho người phụ nữ này thân bại danh liệt. Không nghĩ tới vận may của cô ta lại tốt đến vậy.

Không những không chịu bất cứ thương tổn nào, quan hệ với tam thiếu lại càng tiến thêm một bước, bây giờ vậy mà lại trở thành trợ lý cao nhất bên cạnh tam thiếu.

Địa vị nghiễm nhiên cao hơn hẳn trợ lý Lưu.

“Tôi cũng không tin vận may của cô ta tốt mãi như thế được." Tóc gợn sóng nghiễn răng nghiến lợi: “Thật sự không được thì lén tìm người huỷ hoại nhan sắc của cô ta, xem cô ta còn dùng cái gì để quyến rũ tam thiếu.”