Chương 19: Một trăm năm mươi ngàn (4)

Nhưng trời đâu có chiều lòng ngay bao giờ, Nghĩa tắt điện phòng mình cũng là lúc tia sáng nhỏ qua lỗ đinh bên nhà anh Cung rọi sang. Giữa đêm đen ánh sáng ấy thật là rõ ràng. Tối nay lúc ăn cơm cùng với anh chị, Nghĩa thấy chị Mận lạ lắm, chị để ý Nghĩa kỹ hơn thì phải, mỗi lần ngẩng mặt lên là lại bắt gặp ánh mắt của chị đang nhìn rồi miệng thì tủm tỉm. Mà còn cách ăn mặc của chị ấy nữa, cứ hở tuênh huênh ra làm mỗi lần chị thay đổi động tác là Nghĩa lại thấp thấp thoáng cái cuống vυ" mập mờ giữa các làn áo, đêm hôm qua trộm vía được nhìn bướm chị, nhưng vì chị vẫn còn mặc áo nên không được nhìn thấy bầu vυ" nó to nhỏ như thế nào.

Rồi thì Nghĩa láng váng nghe thấy tiếng rì rầm, tiếng cười khúc khích ở bên phòng anh chị vang sang, không kìm hãm được lòng mình thêm nữa vì tò mò, vì bản tính đàn ông nổi lên, Nghĩa ghé một mắt vào cái lỗ đinh ấy làm tia sáng kia bị bịt lại, căn phòng trở nên tối om.

Ở bên kia phòng.

Mận thoáng đưa ánh mắt về phía cái lỗ đinh rồi thì như không chịu được đành phải vừa cười vừa nói:

– Kìa anh, đừng làm thế em buồn chết đi được.

À thì ra lỗi là tại anh Cung. Anh đang dùng cái bộ râu lởm chởm của mình mà rê rê lên khắp bầu ngực của vợ, vừa làm cho vợ nhột vừa làm cho vợ sướиɠ:

– Cho chết, mới hôm qua ȶᏂασ rồi mà giờ còn đòi nữa.

Nghe chồng nói thế, Mận lại càng cười tợn hơn, cười vì nhột vυ" thì ít mà cười vì lời nói của chồng thì nhiều. Cũng chẳng hiểu sao, hôm qua Mận cực khoái quá trời rồi mà đến đêm nay, khi thấy ở phòng bên kia tắt đèn là cô lại nổi hứng tợn, muốn được làʍ t̠ìиɦ với chồng nữa. Cũng phải thôi, trong tâm khảm của cô, cảm giác được đong đưa, được phô bầy thân thể, được dẫn dụ trước một thanh niên mới lớn nó như lấn át đi tất cả, nó làm thay đổi cường độ tìиɧ ɖu͙© trong người cô. Vẫn biết rằng cái tuổi 30 tưng tửng này làʍ t̠ìиɦ biết bao nhiêu cho nó đủ đây, nhưng trước khi có mặt Nghĩa ở phòng bên cạnh thì hai vợ chồng cũng chỉ làʍ t̠ìиɦ một tuần khoảng 2 đến 3 bữa là cùng. Vậy mà giờ đây, cơn thèm khát nó luôn chực chờ trong cô, luôn làm đầu óc cô như mụ như mị đi.

Nói đâu xa, đêm qua cực khoái bắn tung tóe nước lên người chồng, rồi sau đó đi làm cô cứ như mơ như màng nghĩ đến cái ánh mắt dòm qua lỗ đinh ấy, cứ tưởng tượng bên kia bức tường Nghĩa sẽ làm gì? Có vừa nhìn l*и mình vừa sục ©ôи ŧɧịt̠ hay không? rồi có xuất tinh ra giường hay không? rồi thì không biết cái chim thanh niên bên đằng ấy to nhỏ ra làm sao? Có mùi thơm không? Hàng loạt câu hỏi cứ bám riết quẩn quanh bên đầu Mận cả đêm làm cho công việc bán hàng có phần xao nhãng.

Mận liếc xéo xuống dưới chồng, bĩu môi nũng nịu:

– Thế ai vừa gợi ý một cái mà đã lột truồng người ta ra rồi. Đây cũng chỉ là trêu trêu một tí xem thế nào thôi, chứ còn phải đi làm bây giờ, mệt bỏ xừ ra ấy. Hihihihihihi

– “Trêu này, này thì trêu này”, anh Cung dùng hai bắp tay của mình luồn xuống bẹn đùi trắng tinh của vợ banh ra hai bên. Rồi thì ngay lập tức anh thè lưỡi xuống liếʍ một đường dài từ đám lông l*и rậm rạm kéo xuống tận c̠úc̠ Ꮒσα của vợ.

Không thể cười được nữa, vì liếʍ l*и là một trong những hành động mà Mận thích nhất, cô hơi ưỡn háng lên như để tạo xung kích với chồng:

– AAAAA, ghét ghê, lại liếʍ l*и em……………………….. Sướиɠ ……….. aaaaaa. Nữa đi chồng yêu. Liếʍ l*и em nữa đi.

– “soạp soạp soạp”, anh Cung gồng cứng lưỡi rồi chọc một cái thật mạnh vào cái cửa lỗ l*и đang sì sụp hóp vào mở ra của vợ. Nước ở mồm và mặt bướm rất nhiều, không biết là do nước bọt của anh tiết ra hay là nước từ trong sâu thẳm bên trong người vợ trào ra nữa.

Khi anh Cung đang vục mặt vào l*и mình, cũng là có điều kiện để Mận ngó đầu lên nhìn về phía lỗ đinh mà không lo sợ anh nghi ngờ gì. Và Mận như uống liều kí©h thí©ɧ cực mạnh, cô nhìn thoáng nhìn thấy ở cái lỗ đinh ấy, ở bên kia là con ngươi của Nghĩa. Cảm giác đích thị là Nghĩa đang dòm sang bên này làm cô như bị điện giật, cô hất cái mu l*и để cái lưỡi của chồng được vào sâu hơn bên lỗ l*и. Rồi hai bàn tay bất giác đưa lên bóp đôi vυ" căng mọng, trắng bốp của mình, hai ngón tay hai bên đồng thời vân vê hai đầu ti. Mắt nửa nhìn về phía lỗ đinh, nửa nhìn xuống bầu vυ" của mình. Cô nói một tràng không biết để cho chồng nghe hay là cho kẻ tò mò bên kia bức vách nghe thấy:

– Đúng rồi, anh cứng lưỡi vào rồi đút vào cửa l*и em đi. Sâu vào anh, đừng để răng chạm vào l*и em không l*и em đau đấy. Đút vào, kéo ra giống như ȶᏂασ ấy. Rồi …. Anh cho lưỡi ra liếʍ lên hộŧ ɭε của em, chỗ dưới mu l*и một tí, chỗ cái hạt nó lòi ra ý. Liếʍ ở đấy em sướиɠ lắm, sướиɠ nhất luôn ý. Liếʍ hộŧ ɭε xong thì anh liếʍ xuống cửa lỗ l*и cho em. Đừng nhẹ quá em không sướиɠ đâu, lưỡi liếʍ phải mạnh em mới sướиɠ. Đưa tay lên bóρ ѵú em đi. Vυ" em đẹp không, lấy hai ngón tay vê vê đầṳ ѵú như thế này này, em bị kí©h thí©ɧ lắm.

Anh Cung mặt mũi tem nhem, đang liếʍ l*и thì nghe vợ nói vậy, anh ngửng mặt lên tức mình nói:

– Không phải dậy đĩ vén váy, ông mày chả liếʍ làm cả chục năm rồi mà còn phải dậy.

Mận lại thêm một tràng cười khúc khích, cô cười to quá làm không kiểm soát được cơ lỗ tiểu, mấy cái “hích hích hích” ở bờ mu làm nướ© ŧıểυ rỉ ra vài tia giống y như là lúc cực khoái đêm qua.

– Kệ người ta, thích nghe thì nghe, không nghe thì thôi.

Rồi Mận nói thêm trong đầu mà không bật thành tiếng: “Không nghe thì để người khác nghe”.

Cứ thế, anh Cung miệt mài chăm chỉ như một con ong thợ, cứ thế liếʍ l*и vợ đến chừng 10 phút mới chịu dừng lại. Anh sóc sóc ©ôи ŧɧịt̠ vài cái rồi kê đầu chạm vào l*и, nhưng chưa kịp ấn vào thì Mận lại nói tiếp:

– Từ từ anh, lấy đầu ©ôи ŧɧịt̠ chọc chọc vào hộŧ ɭε cho em sướиɠ tí đã.

Quả nhiên anh Cung làm theo như vậy nhưng trong đầu lại nghĩ: “con vợ mình hôm nay dở à, nó cứ làm như là lần đầu tiên mình ȶᏂασ nó không bằng, còn hướng dẫn cách ȶᏂασ như kiểu cô giáo dậy học sinh không bằng. Nhưng mà kệ mẹ nó, đang sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠”.

– Uhm uhm uhm, sướиɠ quá chồng ơi.

Cỡ độ chục phát dúi đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào đầu l*и, anh Cung thèm ȶᏂασ lắm rồi bèn hỏi ý kiến:

– TᏂασ được chưa hả?

Mận lấy hai tay ôm vào đùi mình tự kéo hai chân banh rộng ra hai bên, rộng nhất có thể, mồ hôi cô lấm tấm trên khuôn mặt bầu bình, tóc cũng lòa xòa nhăn nhúm vì vừa nãy cứ ngoáy đầu bên này, ngoáy đầu bên kia:

– Được rồi, kê đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào cửa l*и em đi, rồi ấn từ từ vào không em đau đấy.

Khi đầu ©ôи ŧɧịt̠ đã ngậm vào cửa lỗ l*и được một tẹo rồi, anh Cung làm đánh “sụt” một cái, ©ôи ŧɧịt̠ chạy tuốt vào bên trong ngập đến tận gốc, anh thở hắt ra:

– Mẹ con điên, cứ làm như là l*и còn trinh giống cái hôm động phòng không bằng, giờ chả rỗng tuếch ra rồi.

Ừ thì âʍ đa͙σ Mận có rộng ra thật, nhưng là rộng so với cái ©ôи ŧɧịt̠ của anh Cung mà thôi, còn với người khác thì không biết đâu à nha.

– Vào rồi hả. Á á á á. Bóρ ѵú em nữa đi. Vừa ȶᏂασ vừa bóρ ѵú mới thích.

Không hiểu sao anh Cung hôm nay nghe lời vợ như một con cún con nghe lời cô chủ, anh đưa tay lên ngực đáp ứng lời vợ, hai cái vυ" tròn là vậy, lẳn là thế mà anh nặn ra đủ thứ hình thù kì quái.

– Này thì bóρ ѵú này.

Nếu bình thường, người con gái bị bóρ ѵú mạnh tay rất dễ gây ra cảm giác đau, nhưng vào thời khác làʍ t̠ìиɦ thì hoàn toàn trái ngược, cảm giác đau nhường chỗ cho cảm giác sướиɠ, có người càng bị bóp mạnh đến nghẹt thở càng thích nữa cơ. Chẳng thế mà Mận rít lên qua kẽ răng:

– Thế mới thích, bóp mạnh vào anh, ȶᏂασ mạnh vào, em đang sướиɠ l*и đây.

Anh Cung cứ vừa ȶᏂασ vừa bóρ ѵú, những phát dập “chan chát”, “pạch pạch” như đóng gạch liên tục được anh thực hiện, chẳng hiểu sao hôm qua và hôm nay l*и vợ anh nước nôi nhiều thế, nhiều nhất từ xưa đến nay, nhiều như vô tận. Nước trào ra thành dòng, gặp ma sát với điểm va chạm giữa gốc dươиɠ ѵậŧ và cửa âʍ đa͙σ thì tạo ra tiếng kêu nghe rất thích tai.

Rồi thì con vợ anh nó còn hướng dẫn anh cách ȶᏂασ như thế này nữa có chết không, nó vừa chửi vừa hướng dẫn:

– Anh ơi em sướиɠ lắm, em sướиɠ l*и lắm anh ȶᏂασ em đi. TᏂασ mạnh vào. AAAAAAA, sao sướиɠ thế này………….. trời ơi ȶᏂασ mẹ anh …….. aaaaaa ………… iiiiiii, ȶᏂασ mẹ ba đời nhà anh ȶᏂασ em sướиɠ quá. TᏂασ mạnh vào ……………….. ȶᏂασ 3 cạn 1 sâu như đánh dậm ấy. ………. Thế mới lâu xuất tinh…………….. aaaaaaaaaaaaa. TᏂασ tổ nhà anh làm con này sướиɠ đéo chịu được……………… aaaaaaaaaaaaa………..

Không hiểu sao, nghe vợ chửi anh Cung lại càng dập tợn nữa chứ, anh biết chỉ những lúc như thế này vợ mới chửi, mà nó càng chửi tợn chứng tỏ nó đang sướиɠ tợn, chỉ sướиɠ nó mới dám chửi, chứ bình thường mà nó chỉ hé miệng chửi anh một câu thôi thì nó răng môi lẫn lộn ngay, anh cũng sướиɠ theo vợ, anh chửi lại:

– AAAAA, ȶᏂασ này, lại còn dậy bố mày ȶᏂασ kiểu đánh dậm này. Pạch pạch pạch. Bố ȶᏂασ cho mày nát l*и luôn, bố ȶᏂασ đàn bà ba đời nhà mày …….. aaaaaaaaaaa. Bố xuất tinh vào l*и mày đây …………….. aaaaaaa Sướиɠ quá.

Thấy chồng chập mạnh và nhanh hơn, Mận biết ý chồng sắp xuất tinh, cô cũng chỉ cần có một kí©h thí©ɧ nhỏ nữa thôi là cực khoái, và cái kí©h thí©ɧ ấy không ở đâu xa, nó ở ngay cái lỗ đinh bên cạnh giường ngủ đây thôi. Vậy là Mận gần như là nhìn thẳng vào cái lỗ đinh ấy, nhìn thẳng vào con mắt cáo ấy. Và chỉ cần có vậy, cô sướиɠ:

– Xuất tinh đi anh……………. AAAAAAAAAAAAAAAAA Em sướиɠ l*и rồi, anh ȶᏂασ em sướиɠ quá …………… TᏂασ mẹ mày, xuất tinh vào l*и bà, làm cho bà sướиɠ đi……………………………….. aaaaaaaaaaaaaaa.

Anh Cung giật giật vài phát rồi ồ ạt xuất tinh vào thẳng l*и vợ. Mận cũng co rút ngón chân lại rồi giật giật hông mấy phát, cô sướиɠ rồi.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, cuộc vui vẫn chưa kết thúc, khi chồng Mận rút chim ra khỏi bướm đổ vật người sang bên cạnh rồi nhắm mắt thϊếp đi ngủ là lúc Mận banh hai chân ra rồi hướng cái bướm mình về phía lỗ đinh, cô ngóc ngóc ngón tay vào cửa âʍ đa͙σ mình như muốn đẩy tϊиɧ ŧяùиɠ từ trong bướm ra, cô nhìn về phía lỗ đinh rồi nói một mình, nhưng giọng nói khá to:

– TᏂασ sướиɠ thật đấy.

———–

Ở bên kia, câu “ȶᏂασ sướиɠ thật đấy” vừa hết thúc cũng là lúc những dòng tϊиɧ ŧяùиɠ cùng cuối cùng bắn lên bụng Nghĩa. Cậu uể oải chẳng buồn lau tϊиɧ ŧяùиɠ còn dính trên bụng, nằm thượt ra rồi thầm nghĩ trong đầu:

– Nam nữ làʍ t̠ìиɦ là như vậy sao? Nhìn mà đã thích thế này rồi, không biết thật thì sẽ như thế nào nhỉ? Mà cái mùi lúc chị Mận làʍ t̠ìиɦ sao giống với cái mùi của cô Cẩm Tú lúc chiều nay thế nhỉ? Chả có lẽ nào ………………

Và Nghĩa thϊếp đi ngủ mất, vẫn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, trên bụng vẫn còn nguyên một bọng tϊиɧ ŧяùиɠ đọng vào chỗ rốn. Ngày mai, cuộc chiến với đường đời lại tiếp tục chờ cậu ở gầm cầu Chương Dương.