Chương 38: Túp lều chú Lãm (3)

Nhưng Lãm nào có nghe, anh nhấc bổng Tươi lên hẳn sàn của túp lều rồi xoay người Tươi lại đối diện với mình. Đêm tối làm anh không nhìn rõ khuôn mặt đang đỏ ửng nổi mẩn đỏ li ti của Tươi, nhưng mùi thịt từ người Tươi tỏa ra sộc thẳng vào l*иg ngực anh:

– Ở lại với anh. Anh không chịu nổi thêm nữa rồi Tươi ơi.

Và Lãm mạnh bạo ốp thẳng đôi môi của mình vào môi Tươi. Nụ hôn của hơn 20 năm chờ đợi, nụ hôn mãnh liệt, vồn vã, khát khao được Lãm đặt cả vào đấy. Tươi chỉ còn biết lắc lắc đầu cự tuyệt một cách yếu ớt, tiếng ú ớ nho nhỏ phát ra nhưng sau đó lại là tiếng rên “ưm ưm ưm” như chấp thuận.

Hai đôi môi quấn lấy dịt lấy nhau, rồi hai cái lưỡi như hai con rắn đang vờn vờn đánh nhau trong khoang miệng, nước bọt được dịp tiết ra hòa trộn lại làm một từ khoang miệng trào ra mép thành dòng xuống tới cằm.

– Ư ư ư, anh Lãm buông em ra……….. ưm ưm ưm, anh Lãm ………… buông ……. Ư ư ư ư ư …………..

Lãm không dừng hôn nhưng hai bàn tay anh đã luồn từ dưới gấu chiếc áo rét mò lên xoa xoa khắp cái lưng nẳn nẳn của Tươi.

– “Đừng anh ………….. ư ư ư ……… chóp chép”, nụ hôn vẫn chưa dứt.

Từ từ, Lãm vừa hôn vừa dìu Tươi về manh chiếu ở góc lều, tay vẫn xoa lưng rồi tiện tay anh tháo tung chiếc khóa áσ ɭóŧ.

Khi Tươi đã nằm xuống chiếu, ánh đèn dầu bên cạnh tuy phát ra ánh sáng yếu nhưng cũng đủ để Lãm nhìn rõ khuôn mặt của người con gái mà anh yêu. Tươi thôi giẫy dụa, cô cũng nhìn lại khuôn mặt của Lãm đang ở cách mặt mình có một gang tay:

– Cho anh làm lại 1 lần nữa nhé?

Tươi nghiêng hẳn mặt về một bên để tránh ánh mắt của Lãm, cô nói thật nhanh như sợ chính bản thân mình sẽ không dám nói lại:

– Nhanh lên em còn về.

“Roẹt”, Lãm kéo khóa chiếc áo khoác rồi cởi thật nhanh vứt sang bên cạnh, dưới chiếc áo khoác còn một cái áo len mỏng nữa Lãm cũng lột qua đầu Tươi luôn kèm với cái áσ ɭóŧ đã được cởi khuy từ trước. Vậy là Tươi đã ở trần, đôi vυ" bồng bềnh chỉ hơi xô về hai bên chứ không xẹp lép giống như đàn bà 40 khác hiện ra, núʍ ѵú dài và to độ 1 đốt ngón tay út mầu thâm thâm. Thấy Lãm chăm chú nhìn vào bầu vυ" mình, Tươi ngượng ngùng lấy hai tay ôm lên hai vυ" che đi.

Nhưng Lãm cũng không gỡ ra, anh dịch người xuống dưới rồi bám vào cạp quần Tươi kéo cùng một lúc cả quần trong lẫn quần ngoài của Tươi xuống. Gió lạnh làm chân Tươi hơi co co lại theo phản xạ. Mu l*и rất nhiều lông hiện ra trước con mắt hau háu của Lãm, cái l*и này anh đã từng thưởng thức một lần lúc nó còn là một cái l*и tơ, giờ đã qua hai mươi năm, đã sinh 2 đứa con rồi anh mới được gặp lại.

Nhanh hơn điện, Lãm cũng cởϊ qυầи vào áo của mình ra rồi đổ ập người xuống ốp trọn người lên mình Tươi. Hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lập tức quấn dịt lấy nhau, hơi ấm cơ thể làm xua tan toàn bộ giá lạnh của mùa đông, mà thực ra hai con người này cũng không còn biết trời đang là mùa đông hay mùa hạ nữa. Họ như hai con thú đến mùa giao phối, hừng hực phát dục.

Tươi nhanh chóng dang rộng hai chân rồi quặp lên lưng của Lãm ngay để chờ đợi cái dươиɠ ѵậŧ đút vào cái l*и đang nhễu nước không biết tự bao giờ. Ngay lập tức Lãm thò tay xuống ©ôи ŧɧịt̠ mình rồi chỉnh đầu ©ôи ŧɧịt̠ chạm vào cửa l*и rồi ép mông đóng sập vào.

– Hự!

– “AAAAAAAAAAAA”, tiếng Tươi rên lên khi cái ©ôи ŧɧịt̠ Lãm đâm ngập vào trong l*и mình. Âʍ đa͙σ cô co bóp không ngừng vì vừa tiếp nhận một cái ©ôи ŧɧịt̠ lạ mà quen này.

Lãm dập liên hồi, vừa dập vừa bóρ ѵú Tươi không ngừng. Anh không còn biết trời trăng đất hỡi gì nữa, chỉ biết có dập và bóp không ngừng nghỉ, dập và bóp như chưa bao giờ được làm thế.

Chính sự mạnh bạo và liên tục này đã bù đắp cho những kỹ năng giường chiếu mầu mè. Nói về kỹ năng làʍ t̠ìиɦ, đương nhiên Lãm chỉ nhỉnh hơn Nghĩa có một tẹo do tuổi cao nghe nhiều mà thôi, bởi cả cuộc đời Lãm sống đến nay hơn 40 năm rồi thì cũng chỉ có độc một lần duy nhất được làʍ t̠ìиɦ với chính Tươi cách đây hơn 20 năm, rồi từ đó thui thủi một mình đến nay mới được làm lại lần thứ 2. Còn với Tươi thì khác, cô đã 2 lần sinh con, và về đời sống tìиɧ ɖu͙© thì cũng không kém cạnh ai tẹo nào, Bừng tuy say suốt, nhưng một tuần cũng vài bận tỉnh. Mà mỗi lần tỉnh đều ȶᏂασ vợ, làm cho Tươi phải sung sướиɠ cực khoái mới thôi, đối với Bừng, hình như tỉnh để ȶᏂασ vợ thì phải.

Nếu lúc này Lãm có hỏi Tươi muốn làʍ t̠ìиɦ như thế nào, có lẽ Tươi sẽ trả lời muốn được Lãm bú l*и, được bú √υ", được bóp mông, được xoa eo trước, sau đó cô còn muốn được bú ©ôи ŧɧịt̠ Lãm sau đó mới đến ȶᏂασ. Mà ȶᏂασ thì cũng muốn ngoài tư thế truyền thống này ra thì còn phải có các kiểu khác nữa, như là Tươi chổng mông cho Lãm ȶᏂασ, như là Tươi cưỡi lên ©ôи ŧɧịt̠ Lãm, như là ȶᏂασ kiểu ngồi lòng, rất nhiều kiểu mà Tươi hay cùng chồng làm với nhau.

Nhưng hoàn cảnh Lãm thì Tươi cũng hiểu, không thể đòi hỏi người đàn ông cả đời sống độc thân, nhất là hồi đó thông tin truyền bá về kỹ năng giường chiếu gần như không có, may ra chỉ có đám trẻ học sinh truyền tay nhau mấy quyển truyện sεメ như là : Cô Giáo Thảo, Chú Kim, Bảy Đêm Khoái Lạc mà thôi. Tươi cũng không muốn chỉ dậy Lãm, ít nhất là thời điểm bây giờ, bởi làm như vậy rất có thể động đến lòng tự ái của đàn ông.

Nhưng Tươi có sướиɠ không? Có chứ sao không? Bằng chứng là nước l*и cô vẫn tiết ra lênh lánh làm những cú ȶᏂασ như vũ bão của Lãm phát ra những tiếng kêu “nhóp nhép, ù oạp” hết sức dâʍ ɖu͙©, âʍ đa͙σ cô vẫn không ngừng co bóp, vυ" cô vẫn cứ săn săn cứng cứng tê tê, mồ hôi trên trán cũng lâm thâm nhỏ giọt mặc dù bây giờ đang là tiết trời đông. Bởi như đã nói ở trên, Tươi thực sự đang thèm khát được làʍ t̠ìиɦ, cái máu đàn bà tuổi 40 nó vẫn hừng hực chảy trong người cô mặc kệ hoàn cảnh người chồng liệt giường đang nằm đấy, nó có giảm đi chút nào đâu cơ chứ. Thời gian qua cô đã toàn phải móc l*и mỗi lần đi tắm để giải tỏa bớt đó sao. Còn cô đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm đây, có phải vì tình yêu không? Phải trả lời rõ ràng đó không phải vì tình yêu, ngoài nguyên nhân sinh lý ra thì đó đơn thuần chỉ là tình thương còn vương vấn của mối tình đầu từ hồi con thiếu nữ mà thôi.

Vậy nên, được ȶᏂασ đã là sướиɠ rồi. Khi người ta đói, một củ khoai cũng là đủ no lòng.

Lãm cứ mải miết ȶᏂασ nhưng trước sau đều là tư thế trai trên gái dưới, lúc thì Lãm úp cả thân mình lên người Tươi rồi dập, khi mỏi quá thì ngồi dậy dạt hai đùi Tươi sang hai bên rồi thúc ©ôи ŧɧịt̠ vào trong l*и. Bấy nhiêu đó thôi cũng quá đủ để Lãm sướиɠ, được ȶᏂασ người mình yêu và mòn mỏi chờ đợi với anh đã quá là hạnh phúc rồi. Anh dập như để bù đắp cho chính cuộc đời mình. Và nếu theo sự tính toán của anh thì ngày hôm nay sẽ không phải là lần cuối, bởi vì chồng của Tươi sẽ còn nằm đấy lâu dài.

– “Anh yêu em Tươi ơi”, Lãm thốt ra miệng khi trong lòng cảm thấy quá hạnh phúc và sung sướиɠ. Cũng là không uổng cả quãng đời dài đằng đẵng mình chờ đợi.

Còn Tươi chỉ hưởng ứng bằng việc ưỡn mu lên rồi vẩy vẩy để cho ©ôи ŧɧịt̠ được cọ sát hơn vào trong l*и mình mà thôi:

– Tiếp đi anh ……….. nhanh em còn về.

Với Lãm, Tươi cũng không dùng những động từ mạnh như làm với chồng như: ȶᏂασ, ©ôи ŧɧịt̠, l*и, bú … bởi cô không biết Lãm có quen và thích với kiểu khẩu da^ʍ đó không?

Từ lúc Lãm ȶᏂασ đến giờ cũng đã mười lăm phút trôi qua, cũng đến lúc Lãm cảm thấy căng căng ở dươиɠ ѵậŧ là lúc cảm giác muốn xuất tinh đến, anh dập mạnh hơn và nhanh hơn so với vừa nãy:

– Anh muốn xuất …………….

Tươi giật mình khi nghe nói Lãm muốn xuất tinh, với lại cũng cảm thấy l*и mình bị căng lên hơn một tẹo khi dươиɠ ѵậŧ đã to hơn một chút, cô nghĩ thật nhanh đến chu kỳ kinh nguyệt của mình rồi mới thở phào động viên:

– Nhanh lên anh, em cũng sướиɠ rồi. Xuất tinh đi anh.

– Pập pập pập pập pập.

Lãm dập liên hồi rồi khi không thể kiềm chế hơn nữa thì đặt đầu dươиɠ ѵậŧ ở vị trí sâu nhất trong âʍ đa͙σ, gốc dươиɠ ѵậŧ tì mạnh vào cửa l*и rồi rùng mình phóng những dòng tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi, đặc sệt. Tươi cảm nhận được l*и mình đón nhận những luồng tinh thì cũng rên lên không ngừng:

– Iiiiiiiiiiiiiiiii, sướиɠ …………..

Thế rồi cô hẫy hẫy háng mình lên giống như là co giật, không biết có phải là Tươi sướиɠ thật không, nhưng nhìn háng cô thì giống như là lên cơn sướиɠ thật chứ không phải giả vờ. Tất nhiên có thể khẳng định rằng lần cực khoái này đối với cô không thực sự trọn vẹn, nhưng như vậy cũng là quá tốt rồi.

Lãm đổ vật người xuống mình Tươi thờ phì phò. Anh thực sự thỏa mãn và sung sướиɠ.

Tươi lóp ngóp bò dậy mặc quần áo, đây không phải là nhà cô, chỉ là một túp lều nơi cô trốn chồng ra đây vụиɠ ŧяộʍ với tình cũ nên không thể ở lâu. Kéo xong khóa cái áo khoác, cô nói khi thấy Lãm vẫn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở bên cạnh:

– Em phải về đây!

Lãm giật mình như chuẩn bị mất đi một thứ gì đấy, anh nhanh chóng vùng dậy rồi mặc qua loa bộ quần áo, sau đó anh mới hỏi rất nhỏ:

– Bao giờ em lại qua?

Câu hỏi này đối với Tươi quả là khó trả lời, thâm tâm cô sẽ nghĩ là đây chỉ một lần trót dại mà không có lần thứ hai, nhưng thực sự mà nói, với hoàn cảnh của cô bây giờ thì không biết trước được cô sẽ không kiềm chế nổi mà mò ra đây:

– Cũng không biết được. Thôi em về đây, đi lâu quá rồi.

Nói xong Tươi bước nhanh ra phía cửa nhưng khựng lại vì Lãm ở đằng sau hình như nhớ ra một chuyện gì đó mà hỏi:

– Sao cái Nhài lại bỏ đi mấy năm biền biệt?

Đôi vai Tươi hơi rung lên khi nghe Lãm nhắc về Nhài, đứa con gái vẫn đau đáu trong lòng cô suốt bao nhiêu năm nay. Tươi đứng lại suy nghĩ một lúc mới nói, mà thực sự cô cũng muốn nói cho Lãm nghe để tránh một tai ương có thể xảy trong tương lai:

– Vì người nó thích là …………….. anh.

Nói xong Tươi chạy đi thật nhanh, còn Lãm nghe như sét đánh bên tai, anh ngã đến uỵch một cái xuống sàn túp lều.

————