Chương 6

Lâm Kiều Kiều có ngây ngô đến mấy cũng biết được thứ đang chạm vào cô là thứ gì.

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lập tức nổi lên hai rặng mây đỏ, còn có một chút bối rối không biết làm sao.

Cô giãy giụa muốn thoát khỏi sự kiềm chế của người đàn ông, nhưng kết quả lại khiến cơ thể cả hai càng dán sát vào nhau, bộ vị bí ẩn của đàn ông và phụ nữ được thế cọ xát, khiến hai người đồng thời rên lên một tiếng.

Lâm Kiều Kiều cúi đầu nhìn thoáng qua đũng quần căng phồng của người đàn ông. Không cần đoán cũng biết vật nằm bên trong chắc chắn có kích thước kinh người. Nơi đó của hắn khiến cho cô có chút sợ hãi nhưng càng nhiều là ngạc nhiên tò mò.

Năm nay cô mới hai mươi hai tuổi, nhưng cô đã kết hôn được ba năm. Lý do là bởi vì cô sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ, ba mẹ bắt cô nghỉ học đi làm, Lâm Kiều Kiều không muốn. Cô muốn học đại học, muốn tới thành phố lớn, muốn thoát khỏi cuộc sống nghèo khó bị ba mẹ coi như một món hàng bán cho mấy người đàn ông già giàu có để đổi tiền sính lễ.

Cô đồng ý kết hôn với người chồng hiện tại vì gia đình nhà chồng đồng ý bỏ tiền cho cô đi học đại học, coi như là sính lễ. Trước khi đi học ở tỉnh khác thì hai nhà làm tiệc cưới rồi động phòng trước, đảm bảo cô không chạy được.

Hơn ba năm kết hôn số lần cô và chồng cùng phòng không nhiều lắm, nhưng cô cũng coi như là từng gặp qua dươиɠ ѵậŧ của đàn ông. Cái đó của chồng cô vừa ngắn vừa nhỏ, chỉ tầm mười xen ti mét, hoàn toàn không có cảm giác đồ sộ như người đàn ông này.

Trước đây cô còn cảm thấy côn ŧᏂịŧ nào cũng ngắn và nhỏ như vậy, bây giờ mới biết thì ra không phải.

Lâm Kiều Kiều nghĩ đến đây thì lắc lắc đầu, hai má đỏ chót như tô son. Cô đang nghĩ bậy bạ gì vậy chứ!

Mộ Bắc Thần nhận ra người phụ nữ không chuyên tâm, hắn hơi tức giận đẩy mạnh thắt lưng, khiến côn ŧᏂịŧ trướng đau càng ma sát với hoa huyệt của người phụ nữ nhiều hơn.

Lâm Kiều Kiều mềm giọng rêи ɾỉ, rõ ràng vẫn còn cách mấy lớp vải nhưng cô vẫn cảm nhận được độ cứng và nhiệt độ kinh người của nơi đó. Cô cảm giác như chỉ một giây sau sẽ bị hắn lột váy xuống, cởϊ qυầи lót ra rồi hung hăng cắm vào!

Nghĩ vậy, hoa huyệt bất giác tràn ra mật nước, Lâm Kiều Kiều cảm giác được chất lỏng dinh dính tràn ra phía ngoài, khiến cô cảm thấy hơi ẩm ướt.

Người phụ nữ đột nhiên mở to hai mắt.

Cô...Phía dưới của cô chảy nước ư? Chỉ bởi vì bị cọ như vậy?

Cô không phải bị lãnh cảm sao?

Trước đây làʍ t̠ìиɦ bao nhiêu lần, cô đều rất khó ra nước, khiến hoa huyệt khô khốc bị côn ŧᏂịŧ cắm vào vô cùng đau đớn. Mặc dù chồng cô vừa ngắn vừa nhỏ, cảm giác đó vẫn cực kỳ đáng sợ.

Mộ Bắc Thần hừ một tiếng khó chịu, thực sự rất muốn ngay tại đây thao chết người phụ nữ này. Nhưng mà hiện tại hắn không có nhiều thời gian, hơn nữa hắn cũng có yêu cầu với địa điểm làʍ t̠ìиɦ, không thể là một nơi chật hẹp bẩn thỉu như vậy được.

Người đàn ông thở dốc một tiếng bên tai cô, khiến Lâm Kiều Kiều tê dại cả người.

Cô nghe được giọng nói trầm khàn gợi cảm của hắn.

"Lâm Kiều Kiều, làm thư ký riêng cho tôi đi. Tôi trả cho cô gấp mười lần lương hiện tại."