Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mỹ Kiều Thê Của Ta

Chương 4: Ghen tị sao?

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Con a, đến học viện âm nhạc đón Tại Trung, sau đó đưa nó trở về ăn cơm, đã biết chưa?”

“Con đã biết, mẹ.” Gác điện thoại, Duẫn Hạo đi ra khỏi văn phòng.

“Ai, anh đi đâu vậy a? Ông chủ cũng không thể về sớm nga.” Vừa ra khỏi cửa lại gặp phải Hữu Thiên.

“Ông chủ nên có đặc quyền, ta đi đón vị hôn thê của ta, chuyện công ty liền kính nhờ ngươi.” Duẫn Hạo mở cửa xe hơi thể thao hướng đến học viện âm nhạc chạy tới.



Trong trường học một đôi mỹ nam dễ nhìn sóng vai đi dưới bóng râm trên đường.

“Xem ra ngươi đã hạ quyết tâm.” Nam hài cao ráo nói.

“Ta cũng nghĩ vậy, ngươi đến tham gia hôn lễ của ta không?” Nam hài xinh đẹp mỉm cười cười nam hài cao ráo.

“Đó là đương nhiên, ta làm sao bỏ qua hôn lễ của Tại Trung.”

“Aii.”

“Tại sao lại thở dài?”

“Xương Mân a, ta không biết làm thế có đúng hay không.”

“Ngươi nha, chính là thích rối rắm.” Xương Mân lấy tay ấn hai vai Tại Trung, làm cho Tại Trung đối diện mình, “Còn nhớ rõ lời nói của ta không? Vô luận ngươi quyết định làm cái gì, ta đều ủng hộ ngươi. Nếu Trịnh Duẫn Hạo kia đối xử ngươi không tốt, ta, thứ nhất sẽ không bỏ qua cho hắn, quản hắn có phải là tổng tài của tập đoàn Thần Thoại hay không.”

“Xương Mân.”

“Nha! Ngươi sẽ không cảm động đến khóc đi.” Vừa nói vừa lấy tay nhéo nhéo mặt trắng mịn của Tại Trung.

“Đừng nhéo mặt ta, rất đau.”

Bằng hữu an ủi cùng cổ vũ là chuyện bình thường nhưng một màn vừa rồi rơi vào trong mắt Trịnh Duẫn Hạo sẽ không phải là chuyện đơn giản như vậy.

Duẫn Hạo bước xuống xe, “Di? Trịnh tiên sinh, sao ngươi lại tới đây?” Tại Trung thấy Duẫn Hạo trước.

“Anh tới đón vị hôn thê của anh, em vừa rồi gọi anh là gì? Về sau gọi anh Duẫn Hạo, đã biết chưa? Vừa nói vừa liếc qua bả vai Tại Trung, đem Tại Trung nhập vào trong lòng mình.

“Nga.”

Vừa rồi động tác cùng vẻ mặt không hờn giận của Duẫn Hạo sao lại tránh được ánh mắt thiếu niên thiên tài Xương Mân? “Xin chào, Trịnh tiên sinh, ngưỡng mộ đã lâu, ta là bằng hữu tốt nhất của Tại Trung, Trầm Xương Mân.” Xương Mân cố ý thê hai chữ ‘tốt nhất’.

“Xin chào!” Bắt tay xuất phát từ lễ phép.

“Tại Trung, mẹ bảo anh đón em về nhà ăn cơm, chúng ta đi thôi.”

“A? Sao lại không nói cho em biết sớm, em cái gì cũng không có chuẩn bị.”

“Chỉ cần người em đi đến nơi.”

“Xương Mân, ta đi trước, bye bye!”

Nhìn bóng dáng hai người rời đi, Xương Mân cảm thấy lần này mình có thể buông tay.

Trên xe của Duẫn Hạo.

Không khí là lạ, từ đầu đến cuối Duẫn Hạo không nói quá một câu, Tại Trung đương nhiên cảm giác được, nghĩ rằng: Vừa rồi còn hoàn hảo tốt như thế nào đột nhiên sinh khí?

“Duẫn Hạo, anh không khỏe sao?” Tại Trung có chút lo lắng cho Duẫn Hạo.

Đột nhiên thắng xe, Duẫn Hạo đậu xe bên ven đường.

“Duẫn Hạo, anh thật sự không khỏe sao?” Tại Trung sờ tay lên trán Duẫn Hạo, Duẫn Hạo cầm tay Tại Trung, Tại Trung nghi hoặc nhìn hắn.

“Em cùng Trầm Xương Mân kia có quan hệ gì?” Ngũ khí lạnh lùng.

“Em cùng Xương Mân là bằng hữu a, hắn là bằng hữu tốt nhất của em.” Đối mặt với Duẫn Hạo đang tức giận, Tại Trung hơi sợ.

“Bằng hữu tốt nhất? Tốt đến mức độ nào?”

“Anh nắm tay em đau quá, buông tay a!” Tại Trung cuối cùng cũng hiểu được, Duẫn Hạo nhất định là hiểu lầm quan hệ của mình và Xương Mân.

Thấy cổ tay Tại Trung đều đỏ, Duẫn Hạo buông y ra. “Duẫn Hạo, em cùng Xương Mân thật sự là quan hệ bạn tốt.” Không biết vì cái gì, Tại Trung rất sợ Duẫn Hạo sẽ hiểu lầm.

Nhìn biểu tình Duẫn Hạo không tin, Tại Trung nói: “Nếu anh nhất định phải nói em cùng Xương Mân có quan hệ, chuyện đó cũng là thời điểm trung học năm nhất, Xương Mân hướng em thổ lộ nhưng em đã cự tuyệt hắn. Về sau chúng ta vẫn là quân hệ bằng hữu.” Nếu Duẫn Hạo hỏi, y cảm thấy không cần phải che giấu.

Hừ! Quả nhiên là như vậy, tên Trần Xương Mân kia ánh mắt nhìn Tại Trung tuyệt đối không phải cách đối đãi cùng ánh mắt dành cho bằng hữu. Nhưng chính mình lại làm sao vậy, người trước mặt lại dễ dàng trêu chọc mình, sao lại để ý nam nhân khác tiếp cận y, để ý động tác thân mật của nam nhân khác khi chạm vào y, Trịnh Duẫn Hạo, định lực của ngươi chạy đi đâu!

“Duẫn Hạo, Duẫn Hạo.” Thấy Duẫn Hạo không để ý đến y, Tại Trung càng sốt ruột.

“Ân?”

“Em cùng Xương Mân thật sự không có……”

“Ta đã biết, về nhà đi.” Bình phục cảm xúc, Duẫn Hạo sờ sờ đầu Tại Trung.



Trịnh gia.

“A nha, Tại Trung a, mới vài ngày không gặp, con đẹp ra a.” Trịnh phu nhân vừa thấy Tại Trung đến, liền ôm lấy y, nhìn chắm chằm trái phải của Tại Trung.

“Trịnh mụ mụ.”

“Ba chữ không chê phiền toái sao? Đem cái chữ thứ nhất xóa đi.”

“Mụ mụ.”

“Ha ha, thật tốt quá, mụ mụ hôm nay thật là cao hứng a.” Trịnh phu nhân liền thích sự nhu thuận của Tại Trung.

“Mẹ, ngươi cũng không phải hôm nay lần đầu tiên nghe người ta gọi mẹ, cao hứng như vậy làm gì a?” Duẫn Hạo chịu không nổi lắc đầu.

“Tại Trung a, chúng ta đừng để ý đến hắn, về sau nếu Duẫn Hạo dám khi dễ con, con liền nói cho mụ mụ, mụ mụ thay con dạy hắn.”

“A? Mụ mụ, Duẫn Hạo không khi dễ con.” Tại Trung cúi đầu nói.

Trên bàn cơm.

“Các con đều đồng ý kết hôn như vậy mụ mụ hiện tại liền bắt đầu giúp các con chuẩn bị hôn lễ, Trịnh gia chúng ta đãi tiệc nhất định phải ở nơi có phong cảnh.” Trinh phu nhân nói.

“Ta không có ý kiến.” Duẫn Hạo mặt vô biểu tình nói.

“Mụ mụ cũng biết, các con vừa mới gặp nhau bất quá chuẩn bị hôn lễ cần tốn một thời gian. Trong thời gian này hai con hảo bồi dưỡng cảm tình. Vì để tiện cho việc bồi dưỡng cảm tình, Tại Trung a, ngày mai liền dọn đến đây ở đi.”

“Mụ mụ, như vậy không tốt đâu.” Tại Trung bị đề nghị này làm hoảng sợ.

“Có cái gì không tốt, dù sao con cũng là người một nhà, mụ mụ cũng thật lo lắng, huống chi con sớm hay muộn cũng phải dọn đến thôi, chính là dọn sớm một chút.”

Ta cảm thấy đề nghị này không sai.” Trải qua chuyện hôm nay, Duẫn Hạo đối với Tại Trung thật lo lắng, hắn chỉ biết là hắn sẽ giám sát chặt chẽ tiểu thê tử này.

“Tốt lắm, hai thắng một, thông qua. Duẫn Hạo, ngày mai đi đón Tại Trung.” Tại Trung lại không có cơ hội phản bác, nguyên lai Duẫn Hạo là giống mẹ của hắn a.

Ăn xong cơm chiều, Duẫn Hạo chở Tại Trung về nhà.

“Không mời ta vào nhà ngồi sao?”

“Nga, mời vào.”

Thật bình thường, hai phòng ngủ một phòng khách nhưng cách trang trí thật sự ấm áp. Từ khi ca ca gặp chuyện không may đến giờ, Tại Trung liền đem căn phòng lớn bán, thuê phòng ở hiện tại.

“Tại Trung.”

“Ân?”

“Cổ tay còn đau không?” Duẫn Hạo biết sức mình mạnh bao nhiêu.

“Không đau.”

“Thật sao?” Cổ tay rõ ràng vẫn hồng hồng, “Trong nhà có rượu thuốc không? Anh giúp em thoa.”

Trên sô pha.

Duẫn Hạo giúp Tại Trung xoa cổ tay, “A!” Thật sự rất đau a.

Nghe được Tại Trung kêu lên tiếng, Duẫn Hạo lại thu lực lại.

“Được rồi.” Duẫn Hạo ngẩng đầu lên, Tại Trung trốn không kịp ánh mắt của hắn, nguyên lai hắn luôn luôn nhìn chằm chằm mình a.

Nhìn người trước mặt hai má ửng đỏ, mắt to long lanh, còn có môi anh đào tinh tế, Duẫn Hạo ôm sát thắt lưng Tại Trung, đem y kéo vào lòng mình, môi cũng dán lên.

Tại Trung bất thình lình bị hôn dọa ngây người, không biết nên phản ứng thế nào. Chỉ có thể để Duẫn Hạo tùy ý liếʍ cắn đôi môi mình.

Môi y hảo nhuyễn, thơm, ngọt quá. Môi Duẫn Hạo tiếp xức chưa đủ, kỹ thuật hôn cao siêu của Duẫn Hạo dễ dàng dùng đầu lưỡi xâm nhập vào khoang miệng của Tại Trung, bắt được cái lưỡi không biết nên đáp trả thế nào.

Duẫn… dần dần, Tại Trung đáp trả lại Duẫn Hạo.

Đây là nụ hôn đầu tiên của Tại Trung, tới thật đột ngột nhưng Tại Trung thích nụ hôn của nam nhân này. Cảm giác được Tại Trung đáp trả, Duẫn Hạo rất vui sướиɠ, cánh tay thêm chặt, hôn càng sâu.

Trăng sáng xinh đẹp chứng kiến nụ hôn ngọt ngào này.
« Chương TrướcChương Tiếp »