Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

My Lord, My God

Chương 58:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: giải thích chút:

Brando thật ra là người của phái trẻ Mafia.

Phái trẻ so với phái già không giống nhau, nổi lên trong khoảng thời gian đại chiến thế giới thứ nhất.

Mà phái già, càng huyết tinh một chút.

Người phái già Mafia khinh thường phái trẻ, bởi vì bọn họ không giống như phản động, mà như là nghị sĩ chính phủ.

___________________

Lúc này, Taylor đứng ở trong bếp, đang mặc tạp dề nướng bánh mì và chiên thịt.

Đứa nhỏ Anka này tuy rằng thoạt nhìn gầy gò nhưng lại giống một con thú nhỏ cuồng thịt, mỗi một bữa cơm đều phải ăn thịt.

"Ba ba."

Taylor đang cầm cái muôi, hết sức chăm chú để ý chảo thịt, đột nhiên nghe thấy giọng Anka.

Taylor quay đầu, thấy Anka đang nhìn cậu, dưới ánh đèn sáng ngời, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của kia là biểu cảm có chút quẫn bách.

Taylor vội vàng tắt bếp, buông cái muôi trên tay, cúi người ôm Anka đi tới phòng khách.

Hai người ngồi ở trên ghế sa lon, Taylor vuốt ve đầu Anka nói:

"An An, chuyện gì? Yên tâm nói với ba ba."

Anka mấp máy môi, vẻ mặt mất tự nhiên hiếm thấy, từ trước tới nay Taylor chưa từng thấy vẻ mặt này của Anka.

"Ba ba, ba cam đoan sẽ không nói cho bất kì ai?"

Bàn tay trắng nõn của Anka đan vào nhau, con ngươi màu xanh nhạt nhìn chằm chằm vào Taylor, điều này làm cho cậu bỗng nhiên có một loại cảm giác Anka chính là Brando khi còn nhỏ...

Nhưng là, tính tình Brando nhất định là lạnh lùng hơn, dù sao Anka lãnh đạm là vì thân thể, còn Brando... dường như là trời đã vậy.

Taylor cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Anka đặt vào tay mình, còn thật sự ôn hòa nói với đứa con trai nhỏ,

"Đương nhiên, ba ba nhất định sẽ giữ bí mật, nhìn xem", cậu chỉ chỉ trái tim của mình, "An An là bảo bối của ba ba, lời An An nói, ba ba nhất định sẽ để ở trong lòng."

Anka thản nhiên gật đầu, sau đó hỏi "Ba ba, nếu Lan Lan đi học, sẽ có rất nhiều bạn bè, anh ấy sẽ không thích chơi cùng con có phải không?"

Taylor tò mò nhìn đứa con nhỏ trước mặt —— Felande lo lắng các học sinh sẽ không chơi với mình, Anka thì lo lắng ca ca sẽ bỏ rơi mình.

Bọn trẻ bây giờ sao vậy? Luôn nghĩ đến mấy vấn đề này, Taylor còn nhớ lúc mình còn bé chưa từng hỏi những chuyện này, chẳng lẽ là bởi vì mình là con một?

Taylor dịu dàng nói "Đương nhiên, ca ca thích An An nhất."

Anka lắc đầu, "Lan Lan thích mấy bạn nữ... Sau này anh ấy sẽ ở cùng mấy bạn nữ đó, hôm chúng ta đến trường học, Lan Lan không nắm tay con, ánh mắt ca ca chỉ nhìn mấy bạn nữ mặc váy... Ba ba... con ghét con gái!"

Taylor xì một tiếng bật cười.

Anka lộ ra vẻ bi thương, Taylor vội vàng giải thích, "Bảo bối, ba ba cảm thấy con rất đáng yêu. Con xem xem, ba ba còn thích con như vậy, ca ca làm sao có thể không thích con đây?"

Anka nhìn chằm chằm vào Taylor, "Ba ba, ca ca thật sự có thể yêu thích con giống như trước kia không?"

Taylor kiên định gật đầu.

Lúc này, Felande đã đi tới, Anka lập tức ngừng nói.

Felande xoa nhẹ bụng, "Ba ba, An An vừa nói đói bụng, ba ba chừng nào thì làm bữa tối vậy?"

Taylor liếc nhìn Anka, "Con xem, An An, Lan Lan vẫn quan tâm con."

Anka thản nhiên liếc mắt nhìn Felande một cái, sau đó lôi kéo tay Felande nói "Lan Lan, sau khi tan học anh về nhà dạy em viết chữ, được không?"

Felande vỗ vỗ ngực "Không thành vấn đề!"

Taylor cười xoa nhẹ đầu Anka, đứng dậy đi đến phòng bếp.

...

Hôm sau

Andrea sáng sớm đã tới đây, so với trước kia còn sớm hơn, dường như có việc gấp.

Taylor để hắn chờ một chút, sau đó mặc quần áo cho Brando.

"Andrea, Brando ở thư phòng chờ anh." Taylor đứng trên hành lang lầu hai nói với Andrea.

Andrea gật đầu, sau đó đứng dậy đi lên lầu.

Taylor đứng ở đầu cầu thang nhìn bóng lưng Andrea hỏi "Anh có muốn ăn gì không?"

Andrea nói một câu, "Chốc nữa ăn đi!" Liền vội vàng chạy đi.

Taylor rửa mặt, mặc quần áo tử tế nhìn Felande và Anka còn đang ngủ liền đi vào phòng bếp.

Andrea ba bước thành hai đi vào thư phòng Brando.

Brando đã ngồi ở sau bàn, thấy Andrea tiến vào liền chỉ vào chiếc ghế trước mặt "Mời ngồi."

Andrea vừa vào cửa liền đi chậm lại, vươn tay sửa sang lại cà vạt của mình một chút rồi mới tới trước mặt Brando, sau đó ngồi xuống, "Buổi sáng tốt lành, Brando!"

"Buổi sáng tốt lành. Quân sư của tôi." Brando phất tay "Có chuyện gì sao?"

Andrea rút từ trong ngực ra một chồng ảnh chụp,

"Tối hôm qua lúc tôi phái người đi điều tra phát hiện người tên Kennedy này đã bị thủ tiêu, cả nhà không một ai còn sống sót."

Brando nhận ảnh chụp trên tay Andrea, một người phụ nữ, ba đứa trẻ còn có Kennedy, cả nhà chết thảm trên đường cái.

"Công khai ám sát?"

Brando thản nhiên nhìn thoáng qua ảnh chụp, cầm rồi úp ảnh lại.

Andrea điều chỉnh vị trí, gật đầu nói "Phải!"

"Nhưng nếu có thù oán chỉ cần gϊếŧ một mình hắn, vì sao phải gϊếŧ cả nhà?" Andrea cau mày.

Brando gật đầu,

"Phải, loại thủ đoạn này không giống tác phong phái trẻ chúng ta, tôi ở Newyork lăn lộn lâu như vậy cũng chưa từng nghe nói trả thù cả nhà. Mấy đại gia tộc đều có phong cách riêng, nhưng không phải kiểu sát hại cả những người không liên quan."

Andrea không vui thở dài,

"Mafia tự nhiên có luật của mafia, mà mafia ở Mĩ Quốc đã sớm đạt tới nhận thức chung, chuyện công việc không liên quan đến những thành viên trong gia tộc. Cho nên khẳng định không phải Mĩ Quốc bên này làm."

Brando im lặng suy nghĩ một chút, ngón tay mang nhẫn gõ gõ trên mặt bàn.

Andrea im lặng chờ hắn nói.

"Andrea, nghe tôi, chuyện này chúng ta làm bộ như không biết, nhìn xem gia tộc này là ai lãnh đạo, đến từ đâu? Mĩ Quốc hàng năm đều có rất nhiều di dân đến từ Mexico, Italy, Châu Phi... Nói không chừng còn có mấy gia tộc khác trộm gia nhập quốc nội.

Chúng ta trước chờ xem báo chí và dư luận có công khai thảo luận chuyện này không, nếu như không thấy trên báo chí, vậy không hề nghi ngờ chính là một gia tộc lớn, hơn nữa có tài chính và bối cảnh chính trị khổng lồ... À, đúng rồi, giúp tôi tra người này một chút..."

Lúc Taylor đẩy cửa tiến vào, Andrea và Brando đã nói chuyện xong.

Andrea quay đầu nhìn Taylor, cười hỏi, "Bữa sáng đã xong chưa vậy?"

Taylor biết công việc đại khái đã được giải quyết xong, vì thế cũng cười "Xuống dưới ăn sáng đi, Andrea, tôi chiên cho anh một miếng thịt bò, là dùng dầu ô liu tốt nhất Italy, anh nhất định sẽ thích."

Andrea vui mừng đứng lên,

"Taylor, có cậu ở đây thật sự là quá tốt. Hơn nữa, từ trước tới nay đều là cậu ở đây chăm sóc tộc trưởng, thật sự vất vả cho cậu!"

Ánh mắt Taylor ôn hòa lướt qua Andrea nhìn về phía Brando, "Brando, em nấu cho anh một ít sữa."

Brando gật đầu đứng lên, vỗ bả vai Andrea nói, "Chúng ta xuống ăn sáng."

"Hai vị tiểu công tử gần đây vẫn khỏe chứ?" Andrea hỏi hắn.

"Bọn nhỏ tốt lắm."

Taylor gần gũi với Felande và Anka hơn thay Brando trả lời, sau đó đi vào thư phòng dọn dẹp mặt bàn.

Andrea đi theo sau Brando đến phòng khách dưới tầng.

...

Sau khi Andrea rời khỏi, Taylor nhìn đồng hồ, đã là bảy giờ sáng, Felande trước tám giờ phải có mặt ở trường học.

Taylor chuẩn bị tốt bữa sáng, sau đó chạy lên lầu cùng Brando.

"Làm gì mà vội vàng vậy?" Brando hỏi.

Taylor cười cười, "Em muốn đưa Felande đến trường."

Brando gật đầu rồi vào thư phòng.

Taylor nhẹ chân nhẹ tay đóng cửa lại cho hắn, xoay người đi đến phòng ngủ Felande

Kỳ thật Taylor rất thích bận rộn mỗi sáng sớm. Điều kiện cuộc sống trước kia cũng không phải quá tốt, mỗi sáng đều có rất nhiều chuyện để làm:

Cùng Brando sửa sang lại cửa hàng, làm bữa sáng, hoặc là nhìn Brando để trần nửa người trên làm một vài việc nặng, kiểm kê số lượng và giá cả hàng hóa...

Về sau, Brando có tiền, cuộc sống cũng sung sướиɠ hơn, trong nhà có người hầu, rất nhiều chuyện không cần cậu làm, ngay cả một ngày ba bữa cũng không cần mình động tay.

Khi đó Taylor cảm giác mình giống mấy phu nhân ở trong nhà quyền quý, thật sự không giống như một người đàn ông.

Taylor thật sự là không thích rảnh rỗi, liền bảo với Brando đuổi hết nhóm người phụ trách nấu cơm trong nhà, chỉ để lại nhóm người quét tước bên trong. Từng ấy năm trong biệt thự, cậu chưa bao giờ để người khác động vào quần áo và ba bữa cơm của Brando.

Hoa viên phía sau cũng được Taylor sửa sang lại rất sạch sẽ và xinh đẹp. Từng khóm hoa móng rồng màu vàng được chính tay cậu gieo xuống quanh bể bơi.

Hiện tại bọn nhỏ trưởng thành, chuyện cần làm lại càng nhiều.

Taylor hồi nhỏ rất cô đơn, cậu luôn luôn khát vọng có một mái nhà, một ngôi nhà trọn vẹn, được bận rộn đủ loại chuyện vụn vặt trong gia đình. Hiện tại, đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Thậm chí cả chính cậu cũng không phát hiện loại tâm tình vui vẻ khi giặt quần áo cho Brando và hai đứa nhỏ.

Hồi tưởng lại cuộc sống trước kia kém xa hiện tại, trên mặt Taylor không tự giác hiện lên ý cười.

Thật cẩn thận đẩy cửa phòng ra, phòng ngủ là màu xanh nhạt ôn hòa.

Trước kia lúc Felande và Anka còn nhỏ, Taylor liền cho người sơn tường phòng hai người con trai màu xanh trời.

Bởi vì trên sách dạy trẻ con có ghi, như vậy có thể hòa hoãn tâm tình nôn nóng của đứa trẻ, cũng có lợi cho phát triển thị giác của trẻ con.

Hiện tại hai người con trai cũng dần dần trưởng thành —— trở thành kiểu con trai Mĩ Quốc không thích biểu đạt tình cảm, Felande đối với việc sơn màu xanh nhạt không có dị nghị, nhưng Anka lại không thích màu sắc gì, tuy vậy cho tới bây giờ cũng không nói ra miệng, đây cũng chỉ là suy đoán của Taylor.

Taylor nhẹ nhàng đi tới, hai đứa nhỏ đều ngủ trên chiếc giường gỗ điêu khắc.

Taylor đi tới, bật chiếc đèn có độ sáng vừa phải ở đầu giường để tránh ảnh hưởng đến thị lực của bọn nhỏ.

"Bảo bối, nên rời giường." Taylor nhẹ giọng gọi Felande một tiếng.

Felande dường như vẫn còn đang ngủ say.

Anka thế nhưng mở mắt.

Taylor lo lắng sẽ làm ồn đến Anka, không nghĩ tới Anka lại tự tỉnh.

Taylor cười cười, dịu dàng vuốt trán Anka, "Tỉnh rồi?"

Anka thẳng tắp nhìn Taylor, "Ba ba, ba ba định đưa anh đến trường sao?"

Taylor gật gật đầu, "Bảo bối, có phải làm ồn đến con không, con có muốn ngủ tiếp một lúc nữa không?"

Anka mấp máy môi, lông mi rủ xuống dưới ánh sáng khẽ run lên, "Ba ba, sau con muốn cùng ba ba đưa anh đến trường, ba ba gọi con dậy luôn được chứ?"

Taylor cười hỏi "Sao vậy?"

Anka không lên tiếng.

Taylor cũng không tiếp tục hỏi, vỗ vỗ khuôn mặt Felande nói "Lan Lan, rời giường thôi ~ An An cũng dậy rồi."

Felande duỗi lưng một cái, mơ màng than thở "Ba ba, phải rời giường sao?"

"Ừ, phải đi học rồi."

Taylor chỉnh lại sợi tóc phủ ở trên trán Felande, cúi đầu hôn hôn trán đứa con lớn,

"Bảo bối, ba ba hi vọng các con có thể tự mình mặc quần áo rời giường, sau đó đánh răng rửa mặt nha ~ "

Felande cười cười, lớn tiếng nói "Ba ba, đương nhiên không thành vấn đề!"

Nói xong liền vén chăn lên, hai tay chống nạnh, vẻ mặt kiêu ngạo đứng ở trên giường.

Taylor cười đứng dậy đi ra ngoài.

"Chốc nữa ba ba chải tóc cho các con, sau đó chờ các con ở phòng khách."

"Vâng, ba ba!" Felande ở trên giường nhún nhảy, vỗ tay cười nói.

Taylor vui vẻ đi xuống lầu chờ.