Chương 5

Lâm gia và Lâm Ngạn sau khi rời giường bắt đầu một ngày nghỉ, cùng nhau bắt đầu dọn dẹp. Lâm Ngạn quỳ trên mặt đất dùng khăn lau đem sàn nhà lau sạch.

Nhưng mà Lâm Ngạn vừa trải qua một trận đánh thức kí©ɧ ŧìиɧ, qυầи ɭóŧ bị Lâm lão hán nhét trong huyệt ngăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, áo cùng kẹp ngực gia gia đều không đưa cho cậu, trên người chỉ mặc độc nhất một chiếc áo sơ mi quỳ trên đất lau sàn.

Thịt non bên trong bị qυầи ɭóŧ thô ráp nhét tràn đầy, Lâm Ngạn mỗi lần di chuyển đều bị kí©h thí©ɧ vặn vẹo vòng eo,muốn đem qυầи ɭóŧ đẩy ra, nhưng càng động bên trong càng ngứa, qυầи ɭóŧ không những không trượt ra mà ma sát bên trong làm hoa huyệt càng sung đỏ, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra càng nhiều.

Qυầи ɭóŧ đều bị dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt, gia gia để một góc qυầи ɭóŧ bên ngoài cũng bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt nhỏ từng giọt. Trước ngực hai vυ" cũng bắt đầu tích sữa, từ lỗ sữa từng giọt nhỏ xuống rơi trên sàn nhà.

Lâm Ngạn phải đem chân kẹp lại, lau sữa trên đầṳ ѵú, đem sàn nhà lau lại. Nhưng vẫn không thể ngăn được lốm đốm vết dơ trên sàn nhà, càng lau càng bẩn. Lau xong phía trước bị sữa làm bẩn thì phía sau dâʍ ŧᏂủy̠ nhỏ xuống, Lâm Ngạn dần phát hiện sàn nhà lưu lại toàn vết tích chính mình, xấu hổ cùng quẫn bách nhìn về phía gia gia đang đi về phía mình.

“ Ngươi cái tiểu lãng hóa, bảo ngươi lau sàn nhà, ngược lại đem dâʍ ŧᏂủy̠ làm bẩn sàn nhà, làm sao lại tao như thế!”

“ Ô... thật xin lỗi, gia gia... Ngạn Ngạn sai rồi...Không khống chế được...Ân,a!”

Dáng vẻ ủy khuất này của Lâm Ngạn làm Lâm gia nổi lên du͙© vọиɠ, miệng tiếp tục nhục mạ quở trách, ung dung chờ con mồi tự động nhảy vào cạm bẫy.

“ Ngươi thật vô dụng, bảo lau sàn nhà cũng không xong, nuôi ngươi được cái gì? Không bằng bán ngươi về nông thôn, nhà trong thôn muốn bỏ tiền ra mua về làm vợ, sau còn có thể làm ngươi mang thai sinh con!”

“ Không muốn, gia gia... Ngạn Ngạn là cháu trai của người,ô... Cha mẹ sẽ không đồng ý”

“ Hừ, ngươi còn có thể coi mình là thân sinh à? Ngay cả giường của gia gia còn bò lên, ngươi nghĩ cha mẹ ngươi còn muốn? “

Lâm lão hán nói như thế mí mắt liền giật, nghĩ giấu diếm cũng chẳng có ý nghĩa gì, chẳng bằng đem sự thật nói ra.

“ Gia gia, ngươi nói cái gì? Ngạn Ngạn không phải cháu của người ?”

Lâm Ngạn kinh ngạc quỳ trên mặt đất, ngay cả sữa treo trên núʍ ѵú cũng quên lau, mặc cho nó chảy trên bầu vυ" rơi xuống sàn.

Kỳ thật Lâm Ngạn không phải con do vợ chồng Lâm gia sinh, bằng không sao lại có khuôn mặt động lòng người như vậy. Lâm lão hán mười mấy năm trước nhặt được một đứa bé, mà vợ chồng Lâm gia lại hiếm muộn nên nhận đứa bé nuôi như cháu.

Không nghĩ khuôn mặt nhỏ nhắn năm đó lớn lên lại thanh tú xinh đẹp đến vậy, đôi mắt long lanh xinh đẹp như một chú nai tơ vô tội , mặc đồng phục vào ngây ngô thuần chân làm người ta sinh yêu thương. Lại thêm học hành chăm chỉ, thành tích tốt, Lâm phụ mẫu dần không phản đối nữa, chấp nhận Lâm Ngạn, nhưng thái độ vẫn như cũ lạnh nhạt. Chỉ có Lâm lão hán một mình nuôi lớn.

Một khi Lâm phụ mẫu biết Lâm Ngạn cùng Lâm lão hán xảy ra loại chuyện này, dĩ nhiên sẽ đứng về phía Lâm lão hán, xem Lâm Ngạn như một “hồ ly tinh” . Dù sao người song tính có tiếng là thể chất dâʍ đãиɠ , mà Lâm lão hán từ xưa đã cho người ấn tượng thân thiết hòa ái, có khi đem Lâm Ngạn gả cho Lâm Lão đầu cũng không ai có ý kiến.

Lâm Ngạn nghe Lâm lão hán kể xong chuyện từ mười mấy năm trước, liền minh bạch nhiều chuyện. Trách sao cha mẹ lại lãnh đạm với mình như vậy, hàng xóm cũng luôn nhìn cậu với ánh mắt thương hại.

“ Nếu đã biết được giá trị của bản thân rồi thì sau này đồ lẳиɠ ɭơ ngươi phải dùng cái mông hầu hạ lão hán ta dễ chịu. Bằng không bán ngươi cho bọn người, chuyên môn buôn bán nam thê cho người ta thao huyệt sinh con!”.

Lâm Ngạn lập tức ủy khuất cùng sợ hãi, ngẩng mặt lên nhìn Lâm lão hán. Tiểu mỹ nhân chỉ phủ một chiếc áo sơ mi rộng quỳ rạp trên mặt đất hướng người lộ ra bộ dáng khổ sở đến rơi nước mắt, Lâm lão hán thấy kê ba mình trướng đến phát đau, nhất là khi vưu vật này còn ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ngươi trong mông.

“ Ô... Gia gia, đừng không cần Ngạn Ngạn...Ta,ta sẽ nghe lời hầu hạ gia gia thật tốt mà”

Lâm Ngạn nén nước mắt, quỳ trên mặt đất cầu xin Lâm lão hán. Giống như lập tức mình sẽ bị bán cho mấy lão trong làng kia chơi huyệt, bị gia gia không cần nữa, không thể hướng gia gia nũng nịu.

“ Ngươi biết là tốt. Về sau ngươi phải hầu hạ thật tốt đại bảo bối của gia gia, đem nó làm cao hứng tự nhiên sẽ cho tiểu tao hóa ngươi ăn no” .

Lâm Ngạn bị Lâm lão hán bế trực tiếp từ dưới đất lên, ném lên ghế sa lon trong phòng khách, đem đùi cậu mở thành hình chữ M, cầm lấy hai tay Lâm Ngạn để cậu banh đùi ra hai bên.

Lâm Ngạn xấu hổ đem chân gỡ ra, lộ ra giữa hai chân là hoa huyệt ướt sũng, qυầи ɭóŧ đã ướt đến rối tinh mù, Lâm lão hán trực tiếp cầm kéo ra, Lâm Ngạn lập tức bắn ra một luồng tinh thủy, trực tiếp cao trào. Lâm lão hán không để ý Lâm Ngạn vừa mới cao trào, thân thể chưa khôi phục đã lập tức cắm côn ŧᏂịŧ đã sớm cứng rắn vào sâu trong huyệt tiểu tôn tử, dùng lực lớn bắt đầu hung hăng làm.

“ Ừm,a ! Ô... Không muốn, quá sâu! Gia gia huyệt da^ʍ còn chưa chuẩn bị kỹ càng... Không muốn!”

thân thể Lâm Ngạn sau khi cao trào mẫn cảm đến cực điểm, nhục huyệt co rút trực tiếp bị côn ŧᏂịŧ hung dữ ép phá vỡ, ngoài miệng khóc cầu xin không muốn, thân thể lại hùa theo động tác của Lâm lão hán.

“ Ngươi nói làm sao lại tao thành cái dạng này, có phải hay không thường bị nam nhân làm lớn bụng? Tao huyệt hút thật chặt!”

“ Ô,ô, không có... Tao bức của Ngạn Ngạn chỉ có gia gia chơi qua... Không có mang thai qua”

Lâm Ngạn làm sao có thể chịu được loại nhục nhã này, vừa khóc vừa cầu xin gia gia đừng nói nữa. Huyệt khẩu lại thêm co rút làm Lâm lão hán càng thích, lại ra sức nói những lời thô tục ép Lâm Ngạn đến cực điểm.

“ Ngươi thằng nhóc lừa đảo này, gia gia rõ ràng đang thao da^ʍ huyệt vừa mới sinh con này, thiếu tiền đến mức vừa sinh con đã tìm khách kiếm tiền? Đêm nay phải làm ngươi thật đã để xác nhận lại”

“ Không... Van cầu ngươi, không muốn “

Lâm Ngạn xấu hổ đến mức không thể nghĩ được gì, chỉ cảm thấy mình đúng là một nam kỹ rẻ nhất ở nông thôn, vừa sinh con không biết là của ai đã vội tìm người thao tao bức.

“Lẳиɠ ɭơ, ngẩng đầu lên, nhìn cho rõ nam nhân như thế nào thao ngươi”

Lâm gia gia cố tình đem mông Lâm Ngạn nâng lên để cậu nhìn rõ mình làm sao từ ngây ngô xử nữ biến thành một da^ʍ phụ thiếu thao.

“ Không muốn... Ta không muốn nhìn”

Lâm Ngạn bị ép nhìn về nơi giao hợp. Chứng kiến hai chân mình bị nam nhân hoàn toàn lôi kéo mở rộng ra, một khe nộn huyệt chống đỡ nuốt cây côn ŧᏂịŧ thô to trở thành một cái động nhỏ.

Hung khí che kín gân xanh của Lâm lão hán không chút kiêng kị công kích cái mông trắng nõn, kiều nhuyễn của thiếu niên. Mỗi lần đâm vào lại đè ép một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra hai mép thịt, Lâm Ngạn chuẩn bị tốt tinh thần bị gia gia bắn vào tử ©υиɠ. Nhưng trái với suy đoán của cậu, gia gia cũng giống như mọi khi, không bắn vài tử ©υиɠ, nháy mắt hướng miệng huyệt bắn văng lên cả thịt vυ".

Lúc Lâm gia gia rút côn ŧᏂịŧ ra, hai mép thịt của Lâm Ngạn không thể khép vào được, hoàn toàn bị thao mở thành một cái nhục huyệt rộng lớn, hai chân tê dại không cách nào khép lại. Lúc này Lâm Ngạn mới nhận ra hồi xưa gia gia vẫn chưa xuất toàn lực khi thao mình, cậu thở hổn hển một bên nghĩ lung tung.

“ Còn ngây ra đó làm gì, đã quên phải liếʍ sạch sẽ? Thuận tiện cảm ơn thứ đã làm ngươi làm thoải mái, có nghe thấy hay không?”

Gia gia thoải mái sau khi xuất tinh, nằm trên sô pha, vỗ mông Lâm Ngạn thúc giục”

Lâm Ngạn sửng sốt một chút, vội vàng từ trên ghế đứng lên nhưng hai chân mềm nhũn suýt lại ngồi xuống ghế, lại bị gia gia kéo ôm vào lòng, không có lời nhục nhã, ngược lại giống như an ủi khẽ vuốt ve lưng cậu.

“ Luôn vội vàng như vậy”

Gia gia thần sắc không rõ ôm Lâm Ngạn trong lòng, nhẹ nhàng nói. Lâm Ngạn ghé mặt vào lòng gia gia, mặt không biết sao bỗng nhiên đỏ bừng, chỉ mong được gia gia ôm cả đời như vậy. Lâm Ngạn nằm như vậy một lúc, lại bị gia gia thúc dục đem kê ba liếʍ sạch sẽ, Lâm Ngạn vội leo xuống giúp gia gia thanh lí. Cậu ngẩng đầu nhìn hung khí luôn đem cậu làm khóc, âm thầm nuốt nước miếng.

“ Thật xin lỗi... Lại dùng tao thủy đem ngươi làm bẩn, tiểu huyệt được làm rất thoải mái, cảm ơn”

Lâm Ngạn nói xong liền thanh lí, muốn nhanh kết thúc tình cảnh xấu hổ này. Lại bị gia gia cầm côn ŧᏂịŧ đánh lên mặt, cậu ngẩng đầu sửng sốt nhìn về phía gia gia.

“ Nói rõ chút, tao bức thế nào làm bị bẩn? Bao nhiêu dã nam nhân đã làm qua?”

“ Đồ lẳиɠ ɭơ bị thật nhiều, thật nhiều nam nhân làm qua, bị bắn đàu huyệt”

“ Ồ, có hay không bị người bắn nướ© ŧıểυ vào ?”

“ Không có... Có, có! Có người đem nướ© ŧıểυ bắn vào trong, bắn làm bụng tao bức to lên”



Lâm Ngạn vừa phủ nhận lập tức bị côn ŧᏂịŧ gia gia quật vào mặt liền đổi giọng thuận theo ý muốn của gia gia, xấu hổ đến mức không thể ngẩng mặt.

“ Thật là một cái bẩn tao bức, bảo bối của gia gia cắm vào trong huyệt chứa nướ© ŧıểυ bị làm ô uế cả”

Lâm lão hán hài lòng nhìn Lâm Nhạn bị nhục nhã đến run cả người, như một giây sau sẽ chạy trốn, lúc này mới buông tha cho cậu. Về sau có biện pháp làm cái miệng nhỏ nhắn của Lâm Ngạn phun ra những câu Lâm lão hán muốn nghe.

Lâm Ngạn thở một ngụm rồi mới bắt đầu dọc theo thân côn ŧᏂịŧ liếʍ, ngẫu nhiên sẽ ngậm vào mồm, tinh tế đem dịch nhờn cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ăn vào.

“ Ngô, ân ha”

Rất nhanh tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cơ thể bắt đầu chảy ra ngoài mặc cho Lâm Ngạn đã kẹp chặt hai chân vẫn không thể ngăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong huyệt chảy ra hai mép thịt rớt xuống sàn.

Lâm Ngạn giả như không cảm nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra, tiếp tục giúp gia gia thanh lí côn ŧᏂịŧ, ngẫu nhiên sẽ bị kê ba đánh lên mặt, dính tinh dich lên lông mi, đáng thương phải cố gắng ngậm kê ba vào mồm hút sạch.

“ Ngậm vào đi, không được để răng đυ.ng vào “

Lâm lão hán bị vật nhỏ này liếʍ cúng, dứt khoát bảo cậu không liếʍ xung quanh nữa mà trực tiếp ngậm vào. Lâm Ngạn bị dọa sợ, nhìn thịt rễ to lớn trước mặt, do dự hé miệng, đem côn ŧᏂịŧ ngậm vào. Lâm Ngạn vừa ngậm vào, lập tức bị côn ŧᏂịŧ làm tràn đầy, một mực bị dội vào trong cổ họng, kí©h thí©ɧ nước mắt không tự chủ ứa ra. Tội nghiệp đưa mắt nhìn gia gia, mong muốn nhận được sự chỉ đạo cùng giúp đỡ của nam nhân, đến tột cùng phải làm như thế nào để lấy lòng hung khí trong miệng.

Gia gia ngồi xuống, chậm rãi đẩy eo trừu sáp, Lâm Ngạn phối hợp đem đầu lưỡi liếʍ láp thịt rẽ trong mồm, làm gia gia thoải mái thở dài. Lâm Ngạn ra sức hầu hạ, cái mông nhỏ cũng lắc lư làm Lâm lão hán lại muốn đè ra thao chết đồ tao hóa này. Cuối cùng cũng cân nhắc đến thân thể Lâm Ngạn đã đến cực han, lão hán hung hăng đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn toàn bộ vào miệng cậu.

Lâm Ngạn bất ngờ không đề phòng liền bị sặc, sau vẫn thuận lợi đem toàn bộ nuốt xuống, thoát lực nằm trên ghế sô pha. Cảm thấy toàn bộ thân thể đều dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của gia gia, chỉ có tử ©υиɠ trống mắng đến khó chịu, vì cái gì gia gia không bắn vào.