Chương 29: Phiên ngoại: Vợ bị chó hư hỏng bắt mặc đồ hầu gái tình thú (H)

Hệ thống tiên sinh không trả lời, như thể lời anh nói trước đó đã ứng nghiệm —— dù không phát sóng trực tiếp cũng sẽ gặp biếи ŧɦái.

Tiểu mỹ nhân thút tha thút thít, nở rộ dưới sự dạy dỗ của ba người.

Bốn người bọn họ chơi cả ngày đến khi trời sẩm tối.

Khắp người Ngôn Úc dính đầy dấu vết do nhóm chó thối để lại, bụng nhỏ bị vô số tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm cho căng phồng, toàn thân run rẩy.

Lúc này đây, kết quả sau khi thỏa mãn vui thích chính là —— tiểu mỹ nhân tức giận!

Mấy con chó xấu liên tục dỗ nửa tháng mới được.

Đêm đó.

Dưới sự ép buộc của tên Phong Mặc Từ ngoài lạnh trong nóng, Ngôn Úc đã mặc một bồ đồ hầu gái 18+ vô cùng gợi cảm, thậm chí cậu còn buộc hai cái chuông nhỏ ở quanh cổ.

Mặt tiểu mỹ nhân hồng hồng, cơ thể dưới sự dạy dỗ của vài vị chó thối đã trở nên cực kỳ mẫn cảm. Viền tất chân trên đùi cậu còn trang trí một cái nơ con bướm xinh đẹp.

Ngôn Úc mất tự nhiên kéo kéo góc váy, cảm thấy vô cùng khó xử, cậu nhìn về phía Phong Mặc Từ: “Mặc như vậy, đẹp sao?” Giọng mềm mại đến khó tin.

Băng đô tai mèo trên tóc cực kỳ phù hợp với trang phục tiểu mỹ nhân đang mặc.

Phong Mặc Từ ho nhẹ: “Rất xinh đẹp.”

Hóa ra khi mặc cả bộ quần áo ở lần phát sóng trực tiếp đó lên người Ngôn Úc sẽ có hiệu quả như này. Đẹp đến nỗi Phong Mặc Từ hận không thể lập tức làm cậu ngay lập tức.

Hoa huyệt hồng hào dưới thân Ngôn Úc chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, môi âʍ ɦộ cuộn tròn, dịch thể óng oánh, thậm chí ngay cả đóa cúc phía sau cũng bị mấy tên đàn ông khai phá hoàn toàn.

Tiểu mỹ nhân thật sự sắp bị bọn họ cᏂị©Ꮒ nát.

Mỗi ngày thức dậy, bụng nhỏ trắng mềm đều sẽ ngập tràn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, cánh môi bị mυ"ŧ đến hồng nhuận. Hiện tại chỉ cần có người đến hôn, đầu lưỡi non mềm sẽ ngoan ngoãn thè ra thuận theo đối phương tùy ý liếʍ cắn, thẳng đến khi bị người hút hết chất lỏng ngọt ngào mới thôi

Làm sao có thể có một tiểu mỹ nhân ngoan ngoãn như vậy, đáng yêu như vậy?

Tựa như lớn lên ở trên đầu quả tim của vài vị người xấu nào đó.

Chỉ cần cô vợ xinh đẹp mềm mại khẽ nhúc nhích một chút, trái tim nhóm chó thối sẽ lập tức run lên vì ngọt.

Không ai có thể không yêu thích Ngôn Úc.

Đáng tiếc chính là, từ sau khi cậu trở thành vật sở hữu chung của Trần Trình, Phong Mặc Từ và Thịnh Cẩm, bên ngoài gần như không còn tin tức gì về cậu nữa. Ngay cả những video phát sóng trực tiếp lúc trước trên nền tảng livestream cũng đều bị ai đó xóa sạch.

Những người xem ngày ngày chờ đợi vợ yêu phát sóng trực tiếp thường sẽ than vãn trên diễn đàn rằng, vợ mình đã không còn nữa.

Hầu hết bình luận phía dưới đều là câu từ viết bằng dấu ***.

Làm người vừa đọc liền biết, đây nhất định không phải là lời lẽ gì đứng đắn.

Nhóm chó thối mỗi khi ghen tị đều sẽ ở trên giường đọc từng chữ cho Ngôn Úc nghe, đọc đến mức cậu đỏ bừng cả người. Dâʍ ɖị©ɧ dưới háng tiểu mỹ nhân cũng chảy ra xối xả.

Sao, sao lại có thể nói ra những lời xấu hổ như vậy chứ?

Bé xinh Ngôn Úc đỏ mặt, tỏ vẻ không thể lý giải được, thật sự rất xấu hổ nha……

Nhưng, những điều mà nhóm chó thối đó nói cho cậu nghe ở các nơi khác nhau trong phòng còn muốn xấu hổ hơn nhiều.

Dù thế, phản ứng của tiểu mỹ nhân đối với kiểu dạy dỗ bằng ngôn ngữ này thường rất mạnh. Mỗi lần chủ nhân nhỏ bé nghe được những câu từ dâʍ đãиɠ ấy, thịt huyệt hồng hào đều sẽ ‘thẹn thùng’ mà siết chặt lại, chặt đến nỗi dưới háng đám đàn ông đều tê dại. Nhưng nhóm chó hư lại cảm thấy phản ứng của vợ khi nghe lời người khác nói vẫn kịch liệt hơn bọn họ một chút.

Vì thế, mỗi khi Ngôn Úc nổi phản ứng vì da^ʍ từ của đám dân mạng, động tác của nhóm chó biếи ŧɦái cũng sẽ theo đó mà tàn nhẫn hơn, thô bạo hơn, như thể đang trừng phạt vậy.

Vành mắt tiểu mỹ nhân đỏ lên vì khóc: “Mấy lời mất mặt như vậy, ai, hu hu…… A ~ ai nghe xong mà không có phản ứng……”

“Xấu, xấu xa, xấu xa, hu hu…… Đồ ngốc!” Ba từ này gần như đóng đinh lên người Phong Mặc Từ, Trần Trình và Thịnh Cẩm.

Mà du͙© vọиɠ độc chiếm của nhóm chó thối này cũng rất mạnh. Ví dụ như chỉ cần người nào đó về nhà khi những người khác đi vắng, toàn bộ cơ thể Ngôn Úc đều sẽ có dấu ấn của hắn.

Giống như Phong Mặc Từ bây giờ.

Cánh môi hơi lạnh từng bước khắc lên người tiểu mỹ nhân.

Váy hầu gái Ngôn Úc mặc cực kỳ ngắn, cậu chỉ có thể rêи ɾỉ một cách yếu ớt, ngay cả phản kháng cũng không thể, bởi vì chỉ cần chuyển động một chút là thân thể sẽ bị nhìn thấy hết.

Hai tay nắm chặt góc váy, mắt nhìn Phong Mặc Từ si mê hôn lên cổ chân mình. Dáng vẻ gã cực kỳ thành kính, dường như Ngôn Úc chính là vị thần mà gã tôn thờ.

“Đừng, đừng mà……”

Ngôn Úc khóc nấc lên, hoa huyệt dưới váy bị một sợi thừng nhỏ màu đen kéo mở, để lộ ra thịt huyệt hồng hào dâʍ đãиɠ, dâʍ ŧᏂủy̠ lóng lánh trong suốt như pha lê dính ở trên dây, quyến rũ muốn chết.

“Vợ ăn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong bụng rồi à?”

Dươиɠ ѵậŧ Phong Mặc Từ vỗ vỗ ở trên cửa huyệt, Ngôn Úc khóc lóc, âʍ đa͙σ đói khát co rút, cậu mềm mại đáp: “Ăn, ăn hết rồi……” Đây là kết quả do nhóm chó thối ngày đêm dạy dỗ mà thành.

Cởi bỏ dây thừng, dươиɠ ѵậŧ cực nóng tiến vào giữa hoa huyệt từng chút, từng chút một. Nhiệt độ nóng tới mức vách tràng phải run rẩy, nổi cả bọt nước.

“Vậy chồng giúp tiểu mỹ nhân lấp đầy tử ©υиɠ lần nữa nhé.” Giọng gã lạnh lùng, nhưng lời nói ra lại là trần trụi đến lộ liễu.

Cú thọc sâu mạnh mẽ khiến Ngôn Úc chẳng thể làm gì khác ngoài việc khóc. Đám đàn ông đã dạy cậu rất nhiều câu từ mắc cỡ nên nói ở trên giường, nhưng tiểu mỹ nhân đều không học được.

Chỉ đành ủy khuất chịu đựng đám chó thối giả bộ tức giận mà cᏂị©Ꮒ cậu kịch liệt, thẳng đến khi khóc ngất mới thôi.

Những lời mắc cỡ như vậy, sao có thể thốt ra từ miệng chứ…… Da mặt tiểu mỹ cực mỏng, không có cách nào học được, cũng chẳng có cách nào nói ra thành lời.

Từng đợt dâʍ ɖị©ɧ trào dâng từ hoa huyệt, lúc Ngôn Úc lêи đỉиɦ lần thứ ba thì Thịnh Cẩm trở về.

Vào cái ngày đồng ý sẽ cùng sở hữu Ngôn Úc, bọn họ liền dọn tới căn biệt thự này.

Chim hoàng yến dù nhút nhát đến đâu, cũng phải được nuôi trong chiếc l*иg sắt xa hoa sang trọng, huống chi, đây còn là tiểu mỹ nhân của bọn họ.

“Chết tiệt!” Ngửi thấy hương thơm Ngôn Úc tỏa ra khắp phòng, Thịnh Cẩm giận mắng: “Phong Mặc Từ, cái tên khốn nạn nhà ngươi dám thừa dịp ông đây không có nhà mà độc hưởng!”

Từ trên giường, Ngôn Úc giờ đây đã tựa trước cửa sổ, bả vai xinh đẹp dựa vào tấm kính pha lê trong suốt. Cảm giác lạnh lẽo sau lưng khiến cậu không dám khóc lớn, thịt huyệt co rút, mặc dù cậu biết đây là nhà riêng của Trần Trình, sẽ không có ai đến, nhưng vẫn không dám thả lỏng.

Tiếng rêи ɾỉ ẩn nhẫn quấn lấy sự tỉnh táo của hai con chó xấu xa. Cô vợ nhỏ xinh đẹp chống hai chân yếu ớt trên mặt đất, dâʍ ɖị©ɧ tụ lại thành bãi.

Thịnh Cẩm gấp gáp gia nhập vào cuộc ân ái.

Cả người tiểu mỹ nhân dường như đều đang chảy nước. Trên làn da trắng như tuyết, cách một đoạn là lại có dấu vết do đám chó thối lưu lại: “ Hu hu hu…… Ha a ~ xấu, người xấu……”

“Ừ, tôi xấu.”

Chẳng biết từ lúc nào Trần Trình cũng đi tới. Giờ phút này, Ngôn Úc trừ bỏ việc khóc và rùng mình ra, cái gì cũng không biết.

Cả người đều bị vây quanh bởi sự sung sướиɠ, tùy tiện chạm vào đều sẽ mang đến kɧoáı ©ảʍ vô cùng vô tận cho cậu.

Chờ đến khi mọi chuyện kết thúc, bụng nhỏ của Ngôn Úc đã lần nữa phình lên. Thời điểm bị đám đàn ông ôm vào ngực đi đi lại lại, bụng trắng mềm sẽ liên tục đong đưa, cực kỳ không thoải mái.

“Hu……” Chóp mũi tiểu mỹ nhân hồng hồng, hơi mở cánh môi sưng đỏ ra: “Đồ ngốc……” Cậu mắng.

Mày Trần Trình khẽ nhướng, vui vẻ chấp nhận: “Anh đúng là đồ ngốc.”

Sau đó cúi đầu hôn lên cánh môi mềm mại của Ngôn Úc, nhẹ nhàng và ân ái.

Tiểu mỹ nhân hiện đang được bao quanh bởi nguồn năng lượng của đám đàn ông. Chờ đợi cậu vào ngày mai, sẽ là phương pháp huấn luyện mới do nhóm chó thối nghĩ ra……

Kết thúc thế giới 1!