Chương 4

Chương 4: Hội trưởng hội học sinh bắn trong wc

12.

Thời tiết chuyển lạnh, gần đây có xuất hiện vài trận mưa.

Nhưng lúc Trình Phong tỉnh lại cảm thấy dươиɠ ѵậŧ mình đặc biệt ấm áp, giống như bị cái miệng nhỏ chặt chẽ ấm áp bao quanh, không tự chủ dùng sức ưỡn người đâm vài cái.

Vì vậy khi hắn mở to mắt, liền thấy Duẫn Từ che miệng ho khan đỏ bừng cả mặt.

"Dạy cậu biết rồi, lại còn rất tự giác." Trình Phong tìm được điện thoại, mở phần camera, dơ ra trước mặt Duẫn Từ nói: "Tiếp tục."

Duẫn Từ rất tự giác tách chân ra, chân tách chữ M, cả bốn ngón tay tách hoa huyệt cùng cúc huyệt, đối diện với camera nói: "Chủ nhân buổi sáng tốt lành, xin hỏi người muốn dùng cái miệng của Duẫn Từ, da^ʍ huyệt của Duẫn Từ, hay là cúc huyệt của Duẫn Từ."

Trình Phong tắt video, nói: "Dùng miệng đi. Da^ʍ huyệt với cúc hoa trước tiên lấp đầy đã, đừng để chúng nó loạn phát da^ʍ."

Duẫn Từ nghe vậy bò xuống giường, cầm một cái dươиɠ ѵậŧ giả, một cái nút cúc hoa, để trong miệng liếʍ mυ"ŧ, trước mặt Trình Phong theo trình tự nhét vào hoa huyệt cùng cúc huyệt.

Sau khi hoàn thành, Duẫn Từ tiến đến ngậm lấy dương vậy của Trình Phong, chậm rãi nuót sâu vào trong.

Dươиɠ ѵậŧ của Trình Phong vừa thô vừa to, Duẫn Từ bị nghẹn đến tròn mắt, mặt đỏ hồng hít thở không thông, Trình Phong lúc này mới miễn cưỡng buông tha cho cậu. Nhưng buông tha ở đây không có nghĩa là không phải tiếp tục nuốt vào, động tác trong miệng vẫn vừa nhanh vừa mãnh liệt, liên tục đâm vào cái miệng nhỏ giống như làm với da^ʍ huyệt.

Cuối cùng thời điểm Duẫn Từ buông ra, đầu tóc mất trật tự, thần sắc hoảng hốt, một lúc sau mới biết tiếp tục nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng xuống.

Trình Phong bỗng nhiên nói: "Tôi muốn đi WC."

Duẫn Từ giật mình, có hơi chậm chạp hồi sau mới phản ứng, chỉ chỉ miệng mình: "....?"

Trình Phong nhẹ gật đầu.

Duẫn Từ mắt lại lập tức long lanh nước, khẽ kêu lên: "Chủ nhân..."

Trình Phong không kiên nhẫn kéo cậu qua: "Sớm muộn gì cũng phải đến ngày này, đến giờ cũng đã được hai tháng rồi."

Duẫn Từ tay chân mềm nhũn buộc lòng phải đứng lên, đang muốn bò lên ngườiTrình Phong, Trình Phong nói: "Không làm trên giường, quỳ xuống cạnh giường đi."

Duẫn Từ bò xuống giường quỳ xuống tách chân ra, ngón tay khẩn trương muốn nắm lấy vật gì đó, nhưng đã lâu lắm khi cậu ở trong phòng ngủ không được mặc đồ, lông vùиɠ ҡíи bị cạo sạch, cạo đến gốc trơn nhẵn không còn gì.

Trình Phong nhìn cậu như vậy cảm thấy mất kiên nhẫn, kêu cậu ngẩng đầu.

Duẫn Từ còn chưa kịp há mồm, nướ© ŧıểυ Trình Phong đã bắn tới, từ đầu tới cuối vẻ mặt của cậu run rẩy, trên người cũng bị nướ© ŧıểυ bắn lên. Nướ© ŧıểυ một đêm chưa xả vẫn dồn dập không dứt, mãi cho tới khi tóc mái cắt ngang trán của Duẫn Tự rủ xuống, tí tách nhỏ xuống ướt hết nền nhà mới dừng lại.

"Lần này tha cho cậu." Trình Phong chẳng vui vẻ gì mà thu hồi dươиɠ ѵậŧ, cầm lấy điện thoại chụp hai tấm hình: "Nói cho cậu biết đây chỉ là chuyện sớm hay muộn, chuẩn bị tâm lý thật tốt đi."

13.

Hàng ngũ mua cơm dài không nhìn thấy điểm đầu, có một bạn nữ nhỏ gầy bị một người chen lấn, không đứng vững lảo đảo một cái, va phải người phía sau.

Sau khi nhìn rõ đυ.ng phải ai thì vội vàng nói xin lỗi: "Hội trưởng, ngại quá, làm bẩn quần áo cậu rồi."

Duẫn Từ sắc mặt kỳ quái nhìn nàng lắc đầu.

Bạn nữ lại nhìn Duẫn Từ, lúc sau mới can đảm nói: "Hội trưởng, cậu trở về có thể đem quần áo đưa cho mình, mình giúp cậu giặt sạch. Hay là mình mời cơm cậu nha."

Duẫn Từ vẫn lắc đầu, mở miệng nói: "Không cần."

Lông mày hội trưởng nhíu chặt, bộ dạng có chút khổ sở, quả nhiên là mất hứng, nhưng đối với bạn nữ đó vẫn rất lịch sụ kiên nhẫn. Quả nhiên là hội trưởng.

Duẫn Từ sau khi lấy được cơm thì đưa vào phòng, bạn cùng phòng cao lớn bước tới hôn nhẹ giữ chặt vai cậu nói chuyện.

"Quần cậu ướt hết rồi, không có cảm giác gì sao?"

"....."

"Bắt chuyện với bạn nữ mà trong hoa huyệt vẫn còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi, nhất định là thoải mái lắm nhỉ, có phải là co rút co rút muốn lắm không?"

"....."

"Nhưng mà phụ nữ có thể thỏa mãn cậu sao? Bọn họ đến nửa cái dươиɠ ѵậŧ cũng không có, sao có thể thỏa mãn được hai cái lỗ dâʍ đãиɠ cơ khát của cậu chứ?"

Duẫn Từ nhẹ giọng giải thích: "Không phải, tôi không cố ý cùng nàng nói chuyện..."

"Vậy ư? Tôi biết ngay, hội trưởng đại nhân của chúng ra sao lại tình nguyện nói chuyện với người không có dươиɠ ѵậŧ cơ chứ? Các nàng không thể chơi cậu nước mắt dàn dụa, đương nhiên là cậu không thích các nàng rồi."

Duẫn Từ bước chân dừng lại: "Ngoài kia đầy đàn ông, cũng không đến lượt tôi. Cậu không cần..."

"Cậu đã quên? Gọi chủ nhân."

"Chủ nhân không cần mượn cớ này chứng tỏ bản thân, tôi sẽ không muốn người khác khi mà trong cơ thể còn chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chủ nhân."

"Mẹ kiếp." Trình Phong có chút nghẹn, ngừng một lát trừng mắt nói: "Cậu ngại việc hôm nay cho mặc cậu mặc qυầи ɭóŧ nên không biết sợ đúng không? Cơm nước xong xuôi đến WC với tôi, chủ nhân cam đoan không cho cậu ăn no tôi đi bằng một chân."

Hội trưởng và bạn cùng phòng tình cảm thật tốt, thực sự cách đối nhân xử tế cũng không thể bắt bẻ hội trưởng? (Đường: TT^TT đọc đoạn nào mà thấy ngang ngang là biết rồi nha.)

14.

Trong Wc, Duẫn Từ chậm rãi tách chân ra.

Quần của cậu bị tụt xuống phân nửa, tuột xuống mắt cá chân. Áo bẩn bị cởi ra vứt qua một bên, núʍ ѵú bị liếʍ mυ"ŧ một hồi đã sưng lên như quả anh đào nhỏ, đỏ tươi ướŧ áŧ.

"Tôi cảm thấy núʍ ѵú của cậu càng ngày càng lớn, mặc quần áo mỏng một chút là có thể thấy được điểm nổi lên. Cậu bạn mập ngồi đằng sau ngày ngày nhìn cậu nuốt nước bọt, biết không?"

Duẫn Từ ngồi trên nắp bồn cầu, dựa theo lệ cũ đưa tay xuống đẩy ra hoa huyệt, mới trả lời: "Tôi không biết, chủ nhân."

Hoa huyệt bị ngón tay nhỏ tinh tế tách ra, lộ ra nội thần cùng cửa huyệt đóng mở. Một lát sau mới chậm rãi phun ra một ít chất lỏng màu trắng.

Trình Phong ngồi xổm nhìn xuống, khẽ nói: "Giả vờ cái gì? Ánh mắt hắn nhìn cậu rõ ràng như vậy, khẳng định là cậu rất hưởng thụ loại ánh mắt đó đi? Lẳиɠ ɭơ." Hắn duỗi tay đâm vào hoa huyệt hai cái, lúc này mới mang ra thêm một chút dịch trắng nước, thuận theo đáy hội âm trượt xuống dưới.

"Ra nhiều như vậy có lãng phí quá không?" Trình Phong phắc một tiếng: "Tử ©υиɠ cậu phát triển không? Có thể sinh con không?"

Duẫn Từ nói: "Có một thời gian dậy thì chưa hoàn thành, bên trong luôn ẩm ướt. Bác sĩ nói..... Căn bản không có khả năng mang thai."

Trình Phong càng dùng sức mà chọc vài cái vào hoa huyệt, dẫn xuất thêm ít khí hư, có chút không tình nguyện mà đứng lên: "Vậy cũng được, sinh con lại thêm phiền."

Hắn đứng đấy kéo khóa quần xuống, cởi đồ lót, dươиɠ ѵậŧ đã cương hoàn toàn bắt ra ngoài.

Duẫn Từ cầm lấy thè lưỡi liêm trong chốc lát, Trình Phong bảo cậu đứng lên, quay lưng lại, nâng một chân cậu lên đặt ở bồn cầu.

Cái tư thế này làm cho hoa huyệt của cậu được mở rộng, nhưng nơi Trình Phong cắm lại là cúc huyệt.

Có lẽ làm trong WC trường học làm người ta cảm thấy hưng phấn, mỗi lần tiến vào Trình Phong đều dùng sức, tay Duẫn Từ vịn vào tường, bờ mông bị hai túi cà đập lên bép bép rung động, đỏ lên một mảng.

Trình Phong một hồi lại mân mê vuốt ve lôi léo núʍ ѵú của cậu, một hồi lại cắm vào hoa huyệt của cậu quấy rối, Duẫn Từ nhỏ giọng rêи ɾỉ: "Ưʍ.... A... Chủ nhân..."

"Không phải kêu ba tiếng này là xong, không phải tôi đã dạy cậu khi ở trên giường thì nói như nào sao?" Trình Phong rút ra một chút, hướng tới chỗ mẫn cảm của cậu đâm mạnh vào.

Tuyến tiền liệt bất ngờ bị chạm vào, vừa chậm rãi lại lún sâu, Duẫn Từ cảm thấy mình như bị điện giật tê dại toàn thân, cậu cũng chịu không nổi, mở miệng đứt quãng nói: "Chủ nhân thật là lợi hại, không nên sát vào chỗ đó..... Cúc hoa hỏng rồi ư to quá, Duẫn Từ không chịu nổi.... A, xin chủ nhân lại dùng lực một chút, làm tôi đau đi, chơi chết tôi đi..."

Cảm thấy đặc biệt xấu hổ, nhưng càng làm cho người ta kí©h thí©ɧ muốn ngừng mà không được.

Mỗi một câi nói, cúc hoa lại càng co rút lại, thành một tầng tầng lớp lớp ruột ôm lấy dươиɠ ѵậŧ Trình Phong, giữ chặt không cho đi. Trình Phong cũng bị cậu kêu cho mù quáng, đẩy một cái gốc rễ cũng tiến vào hết, dâʍ ɖị©ɧ văng khắp nơi, trực tiếp chọc đến điểm mẫn cảm, Duẫn Từ mơ hồ một bên co rút một bên rêи ɾỉ: "A, chủ nhân giỏi quá.... Lại trướng lên rồi, muốn chơi đến chết rồi, dươиɠ ѵậŧ chủ nhân trướng lớn hung mãnh..... Quá sâu, muốn hỏng rồi..."

Thời điểm đang cao trào hưng phấn, miệng của cậu bỗng bị bịt kín.

Duẫn Từ đầu óc trống rỗng, mờ mịt nghe tiếng bước chân mỗi lúc một gần, lát sau mới ý thức là có người đang tiến vào, cúc huyệt căng thẳng co thắt một cái, phía trước cũng lập tức bắn ra, im ẳng mà phun trắng một mảnh tường.

Truyền đến là tiếng xả nướ© ŧıểυ của người bên ngoài, còn có giọng nói thầm: "Trước khi đến đây hình như có nghe thấy gì đó? Hiện tại lại chẳng nghe gì nữa...?"

Trình Phong vô cùng hưởng thụ cảm giác bị cúc huyệt kẹp chặt, không chỉ có tiếp tục đâm chọc, còn cố tính đυ.ng vào cửa buồng vệ sinh một cái, dọa Duẫn Từ sắc mặt tái nhợt.

"Ồ, quả nhiên là có người ở bên trong." Thanh âm kia càng ngày càng gần, cuối cùng chuẩn xác đứng trước buồng bọn họ: "Có phải có khó khăn gì không, cần tôi giúp gì không?"

Trình Phong lúc này lại đâm thật sâu vào điểm mẫn cảm của Duẫn Từ, Duẫn Từ không thể đèn nén thanh âm, "A..." một tiếng.

"Bạn học, có chuyện gì vậy?" Người nọ lo lắng: "Nghe giọng cậu không được tốt lắm..."

Duẫn Từ mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh từ thái dương nhỏ giọt, nhìn Trình Phong giả vờ mở cửa dốc sức liều mạng lắc đầu. Đồng thời hoa huyệt phía trước nóng lên, một loạt cảm xúc không thể khống chế được truyền đến, một lượng lớn chất vỏng phun ra, tí tách rơi xuống nền nhà.

Trình Phong lớn giọng nói: "Không sao, tôi bị táo bón, gấp quá nên đấm lên tường thôi."

Người nọ ha ha cười hai tiếng, sau đó rời đi.

Trình Phong vê lên hoa huyệt chảy nước của Duẫn Từ, sau đưa lên mũi ngửi: "Này là cái gì? Cậu đái?"

Duẫn Từ mơ hồ giải thích, nói: "Không phải, tôi dùng dươиɠ ѵậŧ để tiểu đấy."

Trình Phong lại sờ lại, phát hiện cái kia không màu còn có chút đặc dính, chống đỡ tách môi Duẫn Từ ép cậu liếʍ, quan sát nét mặt cậu, đoán mò nói: "Có thể đúng là không phải nướ© ŧıểυ, cái này cậu.... Triều phun rồi hả?" (Đường: Kiểu như mấy chị AV mà hăng quá đái ra ý, có thể gọi là bắn dâʍ ŧᏂủy̠ TT^TT)

Duẫn Từ trừng mắt, vẻ mặt không thể tin được, Trình Phong ngược lại nở nụ cười: "Tôi xem phim sεメ thỉnh thoảng mới thấy được vài nữ diễn viên phải thoải mái lắm mới làm được vậy, cậu hẳn là thiên phú dị bẩn nhỉ."

Duẫn Từ bị hắn nói cho không ngóc đầu lên được, Trình Phong nhìn cậu bên môi còn dính dịch nhờn của mình, bộ dáng điềm đạm đáng yêu, hào hứng lại cương lên, một lần nữa cắm vào cúc huyệt. Vừa mới triều phun, toàn bộ người Duẫn Từ dều vô cùng mẫn cảm, trong cúc huyệt run rẩy dường như không ngừng kẹp chặt, rất nhanh sau đó Trình Phong bắn ra ở bên trong.

Sau khi bắn xong dươиɠ ѵậŧ mềm xuống nhưng vẫn chặn ở cúc huyệt, Trình Phong tìm trong túi lấy ra một cái nút hậu môn, đem cái đó cắm vào hậu môn rồi mới rút dươиɠ ѵậŧ ra.

Hiện tại áo Duẫn Từ đã bẩn, quần cũng bị ướt một mảng, không có quần áo để mặc ra ngoài, vì vậy Trình Phong về phòng lấy quần áo thể dục cho cậu.

Cậu trần như nhộng mà đợi ở trong WC, chờ đến khi cảm thấy hoảng loạn hoang mang. Trình Phong cố tình đi thật lâu, lúc quay lại thì gõ cửa chứ không lên tiếng, hại Duẫn Từ tưởng người lạ, đến khi hắn mở miệng mới mở cửa cho hắn vào, rồi lập tức khóa cửa lại.

Trình Phong nhìn bộ dạng sợ hãi của cậu, đầu run một cái dươиɠ ѵậŧ liền cứng lên, mặc cho thân thể Duẫn Từ vẫn còn đau lại làm tiếp, đến khi bắn ra mới cho cậu mặc quần áo vào.

=======

spoil chương 5: Tưới tinh, khuếch trương, tiểu vào cơ thể :3 :3