Chương 1: Pháo hôi thế thân 1

“Ký Nhu, đừng vọng tưởng thứ không thuộc về cô!”

Giọng nam trầm thấp cất giấu tức giận vang lên ở bên tai, Ký Nhu mặc niệm trong lòng: ba, hai, một....

Quả nhiên, một giây sau cảm giác nhói nhói từ cằm truyền đến, giống như bị người ta mạnh mẽ bóp lấy.

Tay của người kia dùng sức rất lớn, Ký Nhu bị ép ngửa đầu ngước mắt, bởi vì đau mà nước mắt bị ép chảy ra từng giọt, một đôi mắt ngập nước như làn thu thủy ánh sáng long lanh, đập vào mắt là một gương mặt ngũ quan tuấn mỹ nhưng thần sắc không chút kiên nhẫn .

“Đau......” cô không khỏi lên tiếng.

Đối diện với đôi mắt đẫm lệ của cô, người đàn ông thoáng qua một khắc ngây ngốc, ngay sau đó sự chán ghét trong mắt hiện lên rõ ràng hơn, một giây sau hắn buông tay ra, lạnh lẽo cảnh cáo:“Nhớ kỹ, cô chỉ là đồ dởm!”

Sau khi nói xong câu đó, người đàn ông liền quay người đi, cửa ra vào phát ra tiếng “Phanh”

Không còn thấy bóng dáng của hắn, Ký Nhu thu hồi nước mắt, vuốt vuốt cái cằm còn lưu lại cảm giác đau đớn .

Sống 22 năm, Ký Nhu mới biết được sự tồn tại của chính mình chẳng qua chỉ là vật hy sinh cho chuyện tình yêu của người khác, hay còn gọi là pháo hôi.

Tối hôm qua Ký Nhu có một giấc mơ dài, nhân vật trong mơ không phải là bản thân, mà là bạn trai của mình Cố Diên Chu cùng bạn gái mối tình đầu Lâm Hướng Du của hắn.

Trong mơ, Cố Diễn Chu, người thừa kế Tập Đoàn Cố Thị , sau khi bị bạn gái chia tay để ra nước ngoài đào tạo, trong cơn tức giận, hắn tìm một thế thân giống nàng 5 phần, hai năm qua thường xuyên dẫn theo bên người, ngay tại thời điểm tất cả mọi người cho rằng hắn yêu thế thân, Lâm Hướng Du trở về.

Biết được tin tức Lâm Hướng Du trở về, Cố Diên Chu không chút do dự chia tay thế thân, biểu thị bản thân quên không được Lâm Hướng Du, sau một phen quấn quít , truy thê hỏa táng tràng, hai người kết thúc HE.

Rất không may, Ký Nhu chính là thế thân này.

Cho dù biết mình là thế thân, trong mộng cô vẫn cam tâm tình nguyện yêu Cố Diên Chu, sau khi bị chia tay lại trở thành trò cười, nhận hết chế nhạo trào phúng của người khác, vốn là tính cách hướng nội, nội tâm mẫn cảm, cô bị bệnh trầm cảm, cuối cùng tự sát......

Giấc mơ phi thường chân thực, tại khoảng khắc tự sát, Ký Nhu từ trong mộng bừng tỉnh, tim đập nhanh không thôi.

Cảm giác về cái chết một mực quanh quẩn ở trong lòng, vì xác nhận tính chân thực của giấc mộng, Ký Nhu cố ý nhắc tới Lâm Hướng Du ở trước mặt Cố Diên Chu, đồng thời biểu đạt bất mãn của mình.

Quả nhiên, phản ứng của Cố Diên Chu cùng với phản ứng ở trong mơ giống nhau như đúc, dù là lời nói hay ngữ điệu cũng không khác chút nào.

Nội tâm Kỵ Nhu lạnh lẽo, cô đã sớm biết mình là thế thân cho Lâm Hướng Du, cũng không hy vọng xa vời Cố Diên Chu yêu mình, bởi vậy một mực an phận thủ thường đảm nhiệm vai trò của nhân vật bạn gái , vì cô hiểu rõ chính mình cũng không phải vì yêu thích Cố Diên Chu mới ở bên hắn.

Cô không cho rằng bản thân sẽ tự sát, nhưng là....

Trong mộng, lời đồn đại, trào phúng, chửi rủa, cùng miệt thị của những người cao cao tại thượng đó rõ mồn một trước mắt.

Chẳng lẽ, cô thật sự sẽ rơi vào kết cục giống như trong mộng ? Thế nhưng, dựa vào đâu chứ?

Kỵ Nhu cụp đôi mắt, bên trong ưu thương mang theo một tia u ám, nghĩ thầm: tình yêu của bọn họ liên quan gì đến cô?

Tại sao muốn hi sinh tôi để ca tụng tình yêu vĩ đại của các người?

Cô nhìn điện thoại, thời gian Lâm Hướng Du về nước, Cố Diên Chu đưa ra lời chia tay, chính mình hậm hực tự sát còn một tháng nữa.

Một tháng sao?

Kỵ Nhu chỉnh lại cảm xúc sau khi suy nghĩ, lông mày dần giãn ra, khóe môi có chút giương lên.

Một tháng, đủ rồi.