Quyển 1 - Chương 1-2: Tiểu mỹ nhân bị lừa lên giường 1

Một cô gái trong đội đánh giá khắp người cậu, giọng điệu kỳ quái nói: "Chính cậu chưa bao giờ tham gia những hoạt động dối trá nhàm chán này mà? Sao hôm nay lại đột nhiên đổi tính muốn tham gia, Những lời phía trước vẫn còn đó, chuyến du lịch đến suối nước nóng này, mỗi người phải nộp ba nghìn, không cho phép rút lui giữa chừng. Nếu không có năng lực thì đừng cố miễn cho đến lúc đó lại trưng bộ mặt thối như bọn tôi lừa tiền cậu."

Văn Du dù sống ở tổ hi sinh nhưng mọi người khi nói chuyện với cậu đều sẽ nhẹ nhàng, chưa từng gặp qua cách nói chuyện quá đáng như vậy. Cậu đỏ mặt vì tức giận mà giao tiền ra. Dưới lời châm chọc khıêυ khí©h như "Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga" của cô gái đó, ngồi ở vị trí của bản thân không chịu đi.

Ký túc xá bọn họ hôm nay bị cắt nước, bạn cùng phòng và những người xung quanh đều là thiếu gia, công tử giàu có, sớm đã ra ngoài chơi chỉ còn lại mình cậu ở lại. Nếu vậy thì sẽ dễ bị tên sát nhân đó để ý đến, do vậy cậu vẫn kiên trì tham gia vào những hoạt động của đoàn.

Lú phó đoàn Trường Diệp đến thì tất cả thành viên hầu như đều đến, nhưng bầu không khí trong phòng có chút kỳ quái, anh ta dạo khắp một vòng mới phát hiện vị trí trống đã được Văn Du ngồi.

Trong mắt anh ta hiện lên tia chán ghét nhưng hình tượng xây dựng trong mắt mọi người khiến anh ta không thể biểu lộ ra được: "Văn Du, sao hôm nay cậu lại đến đây? Cuộc họp hôm nay muốn nói về những việc cần chú ý để đi du lịch ở suối nước nóng, không liên quan gì đến câu lạc bộ thiên văn."

Nếu là lúc trước, Văn Du sớm đã đỏ mặt chạy nhưng còn chưa được cậu mở miệng đã có người lên tiếng: "Cậu ta cũng muốn đi cùng chúng ta, không ngờ được đúng không, tên nhà nghèo này lại muốn ra ngoài."

Mọi người ôm bụng cười to, linh hồn của Văn Du như bay đi mất, coi như lời nói của họ không phải nói tới cậu.

Cuộc họp mở nửa giờ, nghe nói đêm nay có mưa sao băng vì thế các thành viên lại hưng trí bừng bừng chuẩn bị dụng cụ.

Văn Du tất nhiên không có những loại trang bị đó, nguyên chủ lúc tham gia câu lạc bộ thiên văn là vì muốn giả giàu. Câu lạc bộ tài đại khí thô, do cậu chủ của tập đoàn Tần thị thành lập, mỗi một trang bị trong đó tùy tiện lấy ra cũng hơn mấy chục vạn. Nguyên chủ trước đây không ít lần lấy những trang bị này ra, phá hư không ít dẫn đến bị cấm nên cậu không đến tham gia các hoạt động của câu lạc bộ nữa.

Cậu định rời đi, không biết phải làm sao mới sống qua hôm nay nhưng vừa xuống giường chợt nghe hệ thống nói: "Du à, dưới lầu có nhân vật cần chiếm đóng, Tần Thư Trạch. Cậu nghĩ biện pháp lên giường với hắn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn có thể cho cậu một ngàn điểm tích lũy."

Văn Du theo bản năng kẹp chân lại, cậu làm vật hy sinh mấy năm nay đa phần là vượt qua trên giường, trong lòng có chút kháng cự: "Nhưng tôi không quen hắn, sao tôi có thể..... Lên giường với hắn được?"

Hệ thống không tin được: "Không phải cậu đã lên giường với rất nhiều người rồi sao?"

Văn Du thẹn thùng nói: "Chuyện đó đâu phải là tôi chủ động, mỗi lần tôi sắp rời khỏi thế giới nào đó bọn họ đều ép tôi lưu lại. Tôi cũng không muốn làm chuyện đó với bọn họ đâu, mỗi lần đều khiến tôi đau muốn chết."

Chậc, nó còn tưởng bản thân đã trói buộc được tiểu mỹ nhân có sức mê hoặc lớn nào ngờ lại là quỷ ngây thơ.

"Vậy thì cậu phải chủ động tấn công thôi, lúc đi ngang qua vờ như chân bị thương mà ngã vào người hắn. Chỉ cần có tiếp xúc cơ thể với người khác thì khả năng của cậu sẽ được kích hoạt. Chỉ cần nhìn thấy mặt cậu thì tôi không tin Tần Thư Trạch không chú ý đến."

Dưới sự giật dây của hệ thống, Văn Du ngồi xổm ở góc tường ôm cây đợi thỏ, nghe được thông báo của hệ thống liền ngã về phía trước. Nhưng cậu lại không nắm được độ mạnh yếu. Cả người dường như vùi vào l*иg ngực dày rộng của nam nhân, mũi bị đυ.ng đến đỏ bừng, khóe mắt chảy nước mắt ra, mắt cá chân cũng cảm thấy có chút đau.

Tần Thư Trạch khó có khi tâm huyết dâng trào muốn đến câu lạc bộ thiên văn xem sao, không ngờ nửa đường lại bị một con thỏ nhỏ đâm vào ngực, hắn vốn định nhìn xem là tên nào không có mắt lại dám đυ.ng hắn, nhưng vừa cúi đầu xuống đã nhìn thấy đôi mắt trong suốt.

Con thỏ nhỏ này có khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, chiếc mũi bị đυ.ng trúng đã đỏ bừng, đuôi mắt ửng hồng chảy nước mắt, dáng vẻ giận mà không dám nói nhìn hắn trông vô cùng ủy khuất, hắn theo bản năng nâng tay lên nhéo nhéo mặt cậu.

Từ nhỏ đến lớn hắn đã gặp qua vô số mxy nhân nhưng dáng vẻ tinh xảo lại giàu linh khí như cậu, chỉ cần nhìn thoáng qua là nhớ cả đời này thì là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Văn Du không nắm được độ mạnh yếu tự khiến bản thân bị đau, tiểu tính tình lập tức xuất hiện, giận ngược lại Tần Thư Trạch, đều tại ngực hắn cứng, có chút không tình nguyện mà xin lỗi: "Xin lỗi anh, tôi không cố ý."

Tần Thư Trạch nhận được cậu có chút giận dỗi chỉ cảm thấy buồn cười, giọng điệu khi nói chuyện ôn nhu hơn bình thường nhưng có lẽ hắn không phát hiện: "Không sao, nhưng mũi cậu còn đau không, để tôi đưa cậu đến phòng y tế."

Văn Du lắc đầu, chỉ chỉ chân cậu: "Chân của tôi dường như bị thương rồi, anh có thể đỡ tôi đến..... Nhà tắm được không?"