Chương 3.4: Đi. Đi, chúng ta đi nghênh đón vị tổ tông nhỏ này vào đây

Chỉ là một thoáng trầm mặc trong chốc lát, chiếc Ferrari màu đỏ rực lửa đã chạy chậm dần lại, dừng phía trước cửa.

Một người đàn ông, không, có lẽ dùng từ thiếu niên để hình dung thân hình kia thì càng chính xác hơn.

Ít nhất là ở góc nhìn của Tống Khám.

Bóng dáng người nọ đơn bạc quá mức, lại có vẻ tái nhợt không có tinh thần đầy tinh tế.

Cậu mặc một cái áo sơ mi thường ngày rộng thùng thình, làn gió khô nóng đem cái áo sơ mi ấy thổi bay tạo thành một cái bóng đen trên mặt đất.

Nhưng người nọ đứng dưới bóng đen lại trắng đến phát sáng.

Buổi tối lúc 8 giờ ở thành phố B, trời đã đen kịt lại, tối hẳn nhưng cậu vẫn đeo một cái kính mát màu trà to đùng đầy khoa trương cùng với cái khẩu trang màu đen che mất nửa khuôn mặt, khó khăn lắm mới có thể nhìn được cái chóp mũi cao đầy yêu kiều.

Mà hiện tại.

Cậu lại đóng sầm cửa xe lại, kéo khẩu trang xuống.

Hình dáng xương yêu dị nhô lên một độ cung đầy ngạo mạn.

Môi mỏng khép mở vài cái, hình như đang cùng nhân viên công tác nói cái gì đó.

Di động của trợ lý vang lên.

“Tống tổng…….Cửa chính báo tới là, Liên tiên sinh không chịu đi cửa hông.”

Tống Khám thế nhưng không không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào: “Vậy đem cổng chính mở ra cho cậu ấy.”

Trợ lý: “……..Liên tiên sinh còn nói, ngài phải tự mình đi ra cổng chính xin lỗi cậu ấy.”

Tống Khám: “……….”

Trong khoảng thời gian ngắn, không khí có chút ngưng đọng lại.

Qua vài giây.

Tống Khám đột nhiên cười vang, hắn đứng lên: “Đi. Đi, chúng ta đi nghênh đón vị tổ tông nhỏ này vào đây.”

*

Liên Hạ cũng không có cái tật xấu không thể đi từ cửa hông.

Cậu chỉ đơn giản nói, đơn giản làm khó, đơn giản khiến nhân viên trông cửa có thành kiến, cảm thấy khó chịu.

So với việc làm bản thân khó chịu thì chi bằng hãy đi PUA người khác.

*PUA: PUA là tên viết tắt của Pick-up Artist, ban đầu có nghĩa là “nghệ sĩ bắt chuyện", vốn là để giúp các chàng trai một phần nào đó cải thiện kỹ năng giao tiếp của mình, nhưng sau này lại dần dần đi lệch hướng và trở thành những chiêu trò dụ dỗ, lừa dối tình cảm của người khác để đạt được mục đích của bản thân là quan hệ t.ình d.ụ.c. Từ đó, PUA được mọi người biết đến với cái tên "nghệ sĩ tán gái".

Liên Hạ với mới lên xe, Tống Khám đã đi ra từ hành lang.

Cửa chính tỏa ra hơi thở cổ xưa kết hợp với những cây cột chạm trổ thấp thoáng nối liền với hành lang có thực vật xanh um tốt tươi, vô cùng hài hoà với ánh trăng, đem bóng đêm che hơn một nửa.

Có thể nói rằng khí chất của Tống Khám hợp với sở thích của Liên Hạ vô cùng.

Cái sự miễn cưỡng đang trốn trong xương cốt kia của cậu cuối cùng cũng có thể yên ổn tiếp nhận hắn.

Đám nhân viên công tác vây quanh Liên Hạ vừa thấy Tống Khám thì liền sôi nổi đi chào hỏi ông chủ.

Liên Hạ tháo kính râm xuống, lộ ra đôi mắt giảo hoạt: “Ông chủ Tống, chào buổi tối.”