Quyển 2 - Chương 1: Thầy giáo dịu dàng muốn khuyên bảo học sinh thấp kém, nhưng cuối cùng lại khai phá cơ thể của học sinh

[ Sân chơi sơ cấp: trường cao đẳng chết chóc]

[ Tóm tắt tình tiết: trường cao đẳng chết chóc là một ngôi trường bị niêm phong, nhưng ngày bốn tháng tư hàng năm đều sẽ có một số học sinh vô hình nhảy lầu tự sát. . . . . ]

[ Ba quy tắc đanh thép của trường học: Cấm học sinh đến muộn và về sớm, cấm học sinh cúp tiết, trong thời gian học, học sinh cần phải phục tùng thầy giáo vô điều kiện. ]

[—— Người vi phạm sẽ chết. ]

[Tổng cộng có 13 người chơi sẽ tham gia trò chơi này.]

[ Phân chia nhân vật ngẫu nhiên bước vào trò chơi (Đã xong)]

[ Nhân vật: học sinh tự ti ]

[ Giới thiệu sơ lược về thiết lập tính cách của nhân vật: Bạn là một người nữ sinh tự ti, yếu đuối bị các bạn học bắt nạt. ]

[ Thông tin ẩn: Bạn là một người song tính, nhưng bạn có quá nhiều bộ phận phụ nữ trong cơ thể, vì vậy bạn bị người nhà ngụy trang thành cô gái để đưa vào trường học. ]

[ Xin chú ý, thể chất của người song tính có kỳ phát tình —— ]

[ Nhiệm vụ chính: Sống đến ngày cuối cùng. ]

. . .

Lúc Khương Quan tỉnh dậy đã là hơn năm giờ chiều, xem ra đã là giờ tan học, nhưng cả tòa nhà dạy học đều trống trải một cách lạ thường.

Khi vừa đảm nhận nhân vật này, cậu vẫn chưa cảm nhận được quá nhiều, nhưng sau khi đứng lên, cậu phát hiện hạ bộ của mình vô cùng trống rỗng, hơn nữa còn bị thứ gì đó làm cho thấm ướt.

A, quên mất.

Bây giờ cậu là một nữ sinh.

Khi cậu cúi đầu xuống, cậu lại phát hiện trước ngực mình có hai con thỏ nhỏ màu trắng đang phồng lên.

Rất mềm mại, trong thế giới trước đó, cậu vẫn chưa có bộ ngực này.

Điều cơ bản nhất đối với con gái là ngực sẽ lớn lên trong độ tuổi dậy thì, Khương Quan vươn tay tò mò sờ thử.

Hơi đau một chút, có lẽ khi dậy thì sẽ như thế này.

Sau đó cậu cúi đầu nhìn chiếc váy cực ngắn của mình, cậu ngập ngừng dò xét sờ thử, nhưng lúc Khương Quan lấy tay ra thì bàn tay của cậu đã trở nên ướt đẫm gần hết, có lẽ là dâʍ ŧᏂủy̠ đang chảy ra trong kỳ phát tình, bởi vì cơ thể này quá tự ti, không dám để cho người khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cho nên nguyên chủ mới giả vờ ngủ, kết quả nguyên chủ lại thật sự ngủ quên cho tới bây giờ.

Khương Quan kiểm tra hệ thống, may mà hệ thống được chèn vào giữa không giống với hệ thống ban đầu, hệ thống ban đầu chỉ cho cậu cơ thể mà không cho cậu trí nhớ.

Nhưng hệ thống này cũng cho cậu một tấm bản đồ, nó còn dồn hết tâm trí để đánh dấu vị trí chỗ ở của hắn và vị trí bản thân cậu phải ở.

Khương Quan ở ký túc xá nữ, số 404, sống một mình.

Hệ thống còn lấy bút màu đỏ viết nguệch ngoạc ba chữ to ở bên cạnh và một dấu chấm than như muốn tràn ra ngoài, dáng vẻ lúc đầu trông giống như một nơi hỏa táng, nhưng Khương Quan lại không để ý đến nó, cậu chỉ lúng túng che mông, bước từng bước nhỏ để đi về ký túc xá của mình.

Nhưng mọi người trong trường học đều giống như bốc hơi khỏi thế giới, trên đường Khương Quan từ phòng học trở về ký túc xá, cậu không gặp bất kỳ người nào.

Nhưng khi cậu vừa mở cửa ký túc xá ra, cậu bất ngờ đối mặt với ba cặp mắt đỏ tươi.

Trong phòng ký túc xá tràn đầy máu tanh, ba nữ sinh tóc dài đã bị lột da và được treo lên giống như bán thịt vịt, tất cả đều treo ở trên đỉnh quạt gió.

Hơn nữa cái quạt này vẫn đang chuyển động, cho nên ba cặp mắt này đang nhìn vào Khương Quan.

Ba nữ sinh này còn được khoác một chiếc áo đầm nhuộm màu máu.

Khương Quan cực kỳ sợ hãi khi nhìn thấy cảnh tượng này, cậu muốn bỏ cậu, nhưng cả người cậu lại giống như bị đóng đinh tại chỗ, cậu không thể nhúc nhích.

—— Tí tách.

Từng giọt máu rơi xuống mặt đất.

Đột nhiên, chiếc quạt đang quay dừng lại, thi thể nữ sinh đứng đối diện cậu lại ngẩng đầu lên.

Khuôn mặt đẫm máu lộ ra.

Con ngươi của thi thể chậm rãi chuyển động, khóe miệng hai bên kéo đến sau tai, nụ cười vô cùng khủng bố.

Khương Quan nghe thấy giọng nói của cô ta.

Giọng nói vô cùng u ám.

"—— Cậu về rồi à."