Quyển 2 - Chương 11-2: Trông rất ngon miệng

Khương Quan tiếp tục lật về phía sau, nhưng lại chuyển sang tin tức quan trọng hơn.

Nội dung phía sau chính là ghi chép các cách thức, có ngày tháng còn có thời gian, chữ ký được đánh dấu ở góc dưới bên phải, Khương Quan nhìn thử, sau đó cả người cậu lại trở nên ngu ngốc.

Đây không phải là tên của cậu hay sao? ? ?

Cậu không chỉ mất sớm, mà cậu còn viết nhật ký? ? ?

[ Ngày ba tháng ba ]

[ Tôi lại bị bọn họ khóa ở trong nhà vệ sinh, tiếng cười đùa chói tai truyền tới từ bên ngoài, tôi ôm chân ngồi ở trên nắp bồn cầu, tôi đang suy nghĩ tại sao bọn họ lại không đi chết đi. ]

[ Ngày mười một tháng ba ]

[ Tôi đã giải thích với bọn họ, tôi không có quyến rũ bạn trai của bọn họ, không phải là lỗi của tôi, rõ ràng là cậu ta đang quấy rầy tôi! ]

[ Ngày hai mươi bảy tháng ba ]

[ Tôi muốn báo thù. ]

Nhật ký được viết đến đây, phía dưới còn có nhiều hơn nữa, nhưng nó lại mơ hồ không rõ, khiến cho người khác không thể tiếp nhân, Khương Quan chỉ có thể phát ra những suy đoán.

Có lẽ người tên "Khương Quan" kia chính là nguyên chủ của thân thể này, đọc những chuyện đã xảy ra ở trong quyển nhật ký này, Khương Quan đã rút ra được một điểm mấu chốt.

"Khương Quan" đang bị bắt nạt trong khuôn viên trường.

Cho nên "Cô" trở nên tự ti, nhát gan, thành tích giảm mạnh, tất cả mọi người đều chán ghét cậu ta.

Vì vậy có lẽ "Khương Quan" đã trò chơi với ác quỷ, nhưng chuyện cụ thể vẫn chưa xuất hiện, dựa theo suy đoán của Khương Quan, nhất định là người tên "Khương Quan" này đã tìm tới ác quỷ, sau đó muốn báo thù, nhưng bây giờ cậu có một câu hỏi.

Cậu có còn được xem là "Khương Quan" hay không? Nếu như "Khương Quan" đã chết, thì dựa theo định luật, sau khi chết thì tất cả mọi người đều sẽ hóa thành ác quỷ, như vậy "Khương Quan" hiện tại là cái thứ gì?

Những vấn đề này, Khương Quan đều muốn hiểu rõ, nhưng ba ác quỷ ở trong ký túc xá của câu vẫn chưa được giải quyết, nhiệm vụ sống sót chính vẫn đang tiếp tục.

Khương Quan đặt quyển sách kia xuống, sau đó cậu bắt đầu đọc những quyển sách khác trong một đêm.

Sau khi tìm kiếm bằng cách này, Khương Quan đã phát hiện ra rất nhiều điều.

Mỗi cuốn sách cậu mở ra đều chứa đầy những manh mối khác nhau, cậu không biết học sinh nam bên kia sau khi đọc những manh mối trong dãy giá sách bên đó có giống cậu hay không.

Khương Quan tổng hợp lại một vài điểm.

Lúc đầu ngôi trường này rất bình thường, cho đến khi một người nào đó ăn no rảnh rỗi nổi lên ý muốn tham gia trò chơi tìm quỷ.

Bạn nói xem đây có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay không, người kia thật sự tìm được quỷ, đứa trẻ xui xẻo kia đưa ra rất nhiều nguyện vọng, sau đó nhờ ác quỷ giúp thực hiện giúp cậu ta.

Đây là loại chuyện mà người không bị tắc nghẽn mạch máu não mười mấy năm thì không thể làm được.

Vì vậy ác quỷ đồng ý, bọn họ nói với người bị tắc nghẽn mạch máu não mười mấy năm.

"Chúng ta cùng nhau chơi trò chơi, nếu cậu thắng, chúng tôi sẽ thực hiện giúp cậu."

Vì vậy sau khi chiếc hộp ma quái Pandora được mở ra, thì không còn cách nào để khép lại, kể từ lúc này, cả ngôi trường đều trở thành một ngôi trường chết chóc xứng đáng với tên gọi của trò chơi.

Tất cả mọi người đều bị ác quỷ lôi kéo tham gia trò chơi, mọi người đưa ra rất nhiều nguyện vọng, nếu thắng thì bọn họ có thể giúp mọi người hoàn thành một nguyện vọng, nhưng nếu thua. . . Đó chính là phải chết.

Nhưng nếu muốn thực hiện nguyện vọng thì cũng phải trả giá rất cao.

Bất luận là làm như thế nào, chỉ cần bọn họ bắt đầu tham gia trò chơi, như vậy thì chúc mừng bạn, trừ phi bạn tìm được người chết thay, nếu không bạn chỉ có thể chết dần ở trong màn đêm u ám.

Nguyên chủ cơ thể của Khương Quan đã chơi trò chơi này cùng ác quỷ, cậu ta tình cờ thắng được ác quỷ, vì vậy ác quỷ đồng ý gϊếŧ chết tất cả những người đã từng hành hạ cậu ta.

Ác quỷ thực hiện nguyện vọng của Khương Quan.

Hắn mở một lỗ lớn trên lưng Khương Quan, lấy ra tất cả xương cốt trong thân thể của cậu ta, kể từ lúc đó, cậu ta cũng không cần thay quần áo nữa.

Vì vậy Khương Quan chỉ còn lại một tấm da, cậu ta dễ dàng gϊếŧ chết ba người đã hành hạ cậu ta, hơn nữa cậu ta còn treo ba người kia lên quạt gió tại ký túc xá của mình.

Hóa ra sau khi tìm kiếm lâu như vậy, thì tất cả mọi chuyện đều do bản thân cậu làm.

Đợi một lát一一一

Sau lưng có thứ gì đó đang đến gần Khương Quan, cậu không có thời gian phản ứng, cậu chỉ vô thức dùng quyển sách trên tay để đập về phía nó, không biết từ lúc nào, toàn bộ nơi lưu trữ hồ sơ đều hiện lên làn khói u ám, mấy gương mặt dữ tợn đang qua lại như con thoi ở trong màn sương tối tăm.

"Trông rất ngon miệng. . ."

"Tôi đã lâu không ăn được con mồi thơm ngon như vậy."

"Cậu ta là của tôi Ha ha ha ha! ! !"

Cậu bé yếu đuối đứng ở chính giữa, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, nụ cười trên mặt vừa đơn thuần lại vừa đáng yêu.

Nhưng những lời hắn nói ra đều khiến người khác cảm thấy sợ hãi.

"Chị, thật ra em đang lừa chị."

"一一 Thật ra, em đã chơi trò chơi cùng ác quỷ ở trong lớp học."

Sau khi nói tới chỗ này, cậu bé điên cuồng cười lớn.

"Em đã gϊếŧ chết bọn họ Ha ha ha ha 一一"

Quanh co, khúc khuỷu.

"Nhưng sau khi gϊếŧ xong, em lại cảm thấy hối hận, cho nên chị, chị vừa xinh đẹp lại vừa lương thiện, vậy thì. . ."

"一一Chị hãy đi chết thay tôi."