Chương 65: Suy nghĩ loạn xạ

Cứ tưởng hôm nay cũng sẽ như mọi hôm, Nguyễn Minh Hoàng nằm trên chiếc giường to lớn hai mắt tuy rất mệt mỏi nhưng lại hoàn toàn không có cảm giác muốn ngủ.

Thậm chí khi Nguyễn Minh Hoàng đã rất mệt mỏi muốn nhắm mắt lại cố gắng khiến mình nghỉ ngơi trong chốc lát nhưng đều không tài nào thoải mái được.

Nguyễn Minh Hoàng cũng nghỉ bây giờ giấc ngủ đối với anh là một cái gì đó rất xa sỉ. Có lẽ bởi vì tội lỗi của anh những thứ anh nhìn thấy trong mơ khiến anh cảm thấy nó như một sự trừng phạt.

Sức khỏe càng lúc càng yếu đi, cả người anh đều lung lay sụp đổ nhưng chấp niệm tìm kiếm Phan Miêu Vũ, chấp niệm đạp đổ Phan gia khiến Phan Ân Ly không còn thứ gì trong tay đã khiến anh rắn gượng đến hiện tại.

Trong lòng loạn cào cào vì vậy khi từ trong nhà tắm đi ra Nguyễn Minh Hoàng hoàn toàn quên mất hiện tại trên giường không chỉ có mình anh. Nằm lên giường hai mắt nhìn chằm chằm bóng đèn trên trần nhà anh cứ nghĩ hôm nay cứ như vậy mà trôi qua.

Nào ngờ trong lúc cả người thả lỏng, tiếng hít thở nhịp nhàng còn có chút âm thanh khò khè phát ra bên tai khiến hai mắt Nguyễn Minh Hoàng chậm rãi trở nên mơ màng rồi từ từ nhắm lại.

Giấc ngủ cứ như thế mà tìm đến, Nguyễn Minh Hoàng không một chút phòng bị mà theo từng âm thanh khò khè phát ra từ mèo trắng nho nhỏ nằm bên cạnh mà nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say hiếm hoi.

Phan Miêu Vũ ngủ không sâu, lúc này cậu cảm thấy buồn ngủ nên mới chợp mắt một lát, sau khi cảm nhận hơi thở ấm áp nằm bên cạnh thì cậu đã tỉnh dậy nhưng cậu không mở mắt ra.

Hiện tại là một con mèo nhỏ cậu không thể cùng Nguyễn Minh Hoàng nói chuyện cũng không có cách nào an ủi anh, chỉ có thể tiếp tục giả bộ ngủ để có thể truyền chút hơi ấm của mình sang cho anh.

Nhìn hai mắt trũng sâu của anh Phan Miêu Vũ liền biết anh đã không ngủ ngon trong một thời gian dài, nếu như bên cạnh anh có một thứ đang ngủ cho dù là một con mèo thì có khi anh có thể ngủ ngon được.

Đúng như những gì cậu nghĩ Nguyễn Minh Hoàng chỉ nằm trong chốc lát liền chìm vào giấc ngủ say. Cậu không biết anh có bị thức giấc hay không nhưng miễn anh có thể ngủ say cho dù chỉ một hai tiếng thì cơ thể anh cũng có thể khỏe mạnh hơn.

Phan Miêu Vũ mở to đôi mắt mèo của mình ra, bởi vì hiện tại cậu hoàn toàn là một con mèo vì vậy mắt của cậu sáng rực nhìn thấy rất rõ ràng mọi thứ xung quanh cho dù trong phòng ngủ hiện tại tối đen như mực.

Nhẹ nhàng nhấc cơ thể nho nhỏ của mình dậy Phan Miêu Vũ chậm chạp đi đến gần khuôn mặt tiều tụy của Nguyễn Minh Hoàng rồi nằm xuống. Cậu đưa khuôn mặt mèo nho nhỏ của mình cạ vào má của anh.

Sợ làm Nguyễn Minh Hoàng tỉnh giấc vì vậy hành động của Phan Miêu Vũ rất nhẹ nhàng cùng chậm rãi.

Mặc dù không nói nhưng Phan Miêu Vũ rất rõ ràng mình nhớ Nguyễn Minh Hoàng đến chừng nào. Cậu đã yêu anh rất nhiều cũng vì yêu nên cậu mới bị tồn thương đến như vậy.

Phan Miêu Vũ không phải kẻ ngu cậu có thể cảm nhận được những gì mình biết về thế giới này hoàn toàn không đúng, cái gọi là cốt truyện mà cậu biết đều không xảy ra ở nơi này, hoặc có thể nói bởi vì có sự xuất hiện của cậu mà nó không xảy ra những chuyện đó.

Nhưng định luật của nhân vật chính hoàn toàn không thể bởi vì một kẻ xa lạ xuất hiện mà thay đổi. Tuy không rõ rốt cuộc một thế giới trong tiểu thuyết được vận hành như thế nào nhưng Phan Miêu Vũ cảm thấy nếu như Phan Ân Ly thật sự là nhân vật chính ở thế giới này vậy thì cậu sẽ không thể nào phá hủy hào quang của cô ta được.

Đúng là mọi người trong thế giới này đều bị cô ta thu phục, thậm chí là phục tùng cô ta nhưng Dương Chi Hà cùng Hồ Phi Tuấn lại hoàn toàn không bị cô ta trói buộc.

Phan Miêu Vũ còn nhớ Hồ Phi Tuấn đã nói trước khi đυ.ng phải cậu thì anh ta giống như bị điều khiển phải yêu thích Phan Ân Ly, thậm chí trong suy nghĩ của anh ta đều là dâng hiến cho cô ta. Nhưng sau khi đυ.ng cậu anh ta đã có thể điều khiển lại tâm trí mình thậm chí cơ thể cũng có thể tự mình làm chủ.

Mà điều tương tự cũng đã xảy ra khi Phan Miêu Vũ vô ý đυ.ng phải Dương Chi Hà. Rõ ràng trước khi đυ.ng phải cô thái độ của cô đối với cậu rất hung hăng nhưng sau đó cô lại vui vẻ kết bạn với cậu thậm chí đến bay giờ cả hai đều là bạn tốt của nhau.

Phan Miêu Vũ suy nghĩ sau đó cậu cho ra một phỏng đoán đến bản thân cậu cũng thấy bàn hoàng.

Thế giới này cậu mới là vai chính, chỉ cần cậu đυ.ng vào người khác thì có thể phá vỡ những mê hoặc mà người đi vào thế giới này gây ra.

Phan Miêu Vũ nghĩ ngờ Phan Ân Ly là một người xuyên sách, cậu không biết tại sao mình lại suy nghĩ như vậy nhưng cậu biết nếu theo hướng suy nghĩ này thì rất nhanh cậu có thể tìm hiểu được chân tướng thật sự.

Rốt cuộc Phan Miêu Vũ cậu chính là Phan Miêu Vũ ở thế giới này hoặc chỉ là một người xuyên không đến với thế giới này để trả lại cho cốt truyện này trở về như lúc bang đầu hay là bởi vì thế giới bang đầu trong cốt truyện bị người khác thay đổi nên nhân vật chính là cậu phải tạm thời rời đi sau khi thế giới lấy lại được sự mạnh của mình thì đưa cậu trở về đòi lại công bằng cho chính cậu.

Đầu mèo nhỏ của Phan Miêu Vũ bị những suy nghĩ của mình làm cho đau nhức. Không hiểu tại sao cậu lại có nhiều loại suy nghĩ huyền huyễn như vậy, chỉ xuyên qua thời không đã rất vô lý rồi vậy mà còn có cả chủ nhân của thế giới nữa chứ.

Đúng là ở không suy nghĩ viển vông. Thật sự quá nực cười rồi.

Phan Miêu Vũ mong rằng suy nghĩ khùng điên này của cậu không phải là sự thật, cậu chỉ cần tìm cách trở lại thành người sau đó sống một cuộc sống hạnh phúc bên cạnh Nguyễn Minh Hoàng là tốt rồi.