Chương 11: Nam nhân bị hắc hóa thật khủng bố

Editor: Xuân Hoa

--------

Vương Văn Văn chưa từng có nghĩ tới bản thân sẽ có một ngày gặp phải loại tình huống này.

Nam sinh thích cô lại cưỡng hôn cô, thậm chí còn muốn phát sinh một chút sự tình quá mức, cô né tránh không được, chỉ có thể đón nhận.

Chính là cô đối hắn vẫn là có chút hảo cảm, sức lực phản kháng dần thu lại, có lẽ…… Thật mau liền sẽ buông cô ra.

Văn Văn nghĩ nghĩ, có lẽ hắn sẽ thật mau liền buông cô ra, sau đó hai người sẽ khôi phục lại bộ dáng trước kia đúng hay không?

Hơi thở nam sinh vô cùng nóng, hôn càng ngày càng kịch liệt, giống như hận không thể đem cả người cô nuốt hết vào trong bụng hắn.

Vương Văn Văn bị hôn đến say đào.

Đầu chóng mặt, thân thể vô lực, giống như là phát sốt, nhiệt độ trên thân thể ngày càng nóng lên.

Hôn, là có ma lực sao?

“Ngô…… Ô ô…… Ngô……”

Đôi tay ở trên người cô mà vuốt ve, eo thon xinh, mông đầy đặn, hắn càng làm càn hơn khi động tác dần dần di chuyển lên trên ngực nữ sinh.

Hương thơm trên thân thể mềm mại của cô, hoàn toàn đánh tan lý trí của hắn, đời trước đã không có làm sự tình gì, đời này toàn bộ đều phải làm, lúc này trong lòng Chu Linh Khôn thậm chí có ý niệm ti tiện, chỉ cần hắn chiếm hữu được Văn Văn, trở thành người đàn ông của cô, Hứa Tòng Khê cũng không còn cơ hội đi?

Hắn chậm rãi cởi bỏ quần áo cô, dùng tay bao lại trước ngực mềm mại, cảm giác giống như là tơ lụa tinh tể rất mượt mà, giống như là phiêu phù ở đám mây.

Yêu thích không buông tay, hắn si mê, nhiệt độ trên thân thể càng ngày càng nóng.

Hắn có thể cảm nhận được đầṳ ѵú nữ sinh đã dựng đứng thẳng lên, không nghĩ tới Văn Văn cư nhiên mẫn cảm như vậy, ở hai bên tròn trịa đùa nghịch, tìиɧ ɖu͙© như lửa, đồ vật ở giữa hai chân đã ngẩng cao đầu lên như cái lều trại.

CMN!!! Thật muốn làm cô a……

........

Chờ đến thời điểm Vương Văn Văn phục hồi lại tinh thần, áo trên đều đã bị cởi ra, nội y trên người nửa mặc nửa hở, nhũ thịt tuyết trắng lộ ra, bàn tay nam sinh ở trên ngực cô không ngừng xoa bóp, một đen một trắng, đối lập phá lệ rõ ràng, nhìn qua…… Cũng phá lệ sắc tình.

“Buông ra…… Buông ra!”

Vương Văn Văn thật sự bị hành động này dọa rồi, cô không nghĩ tới Chu Linh Khôn cư nhiên có gan lớn như vậy, cô cùng hắn vẫn còn là đang ở trong phòng thiết bị a!

“Chu Linh Khôn! Không cần như vậy…… Cậu…… Cậu mau thả tôi ra!”

Bản thân cô cho rằng hôn hôn sờ sờ cũng đã là cực hạn, không nghĩ tới hắn còn có thể làm ra hành động càng thêm khác người, Vương Văn Văn dù sao cũng chỉ mới là học sinh cao nhị làm sao có thể so với tâm lý thành thục của nam sinh, thời điểm đối mặt với Chu Linh Khôn, lý trí đều bị đánh tan.

Quần áo bị cởi, áo ngực cũng bị kéo xuống, hạ thân phía dưới còn có chút cảm giác ẩm ướt, có chút tê tê dại dại, bụng nhỏ co rụt lại, cái loại cảm giác này quá kỳ quái!

Kỳ quái đến nổi làm khóe mắt Vương Văn Văn đều phiếm nước mắt, nhìn qua đáng thương hề hề lại càng làm người ta muốn thêm sức hủy hoại.

“Không buông, Văn Văn chẳng lẽ không thích sao, vừa rồi rõ ràng biểu hiện thật thoải mái…… Thanh âm cậu hừ hừ, làm tôi nghe liền cứng.”

Chu Linh Khôn bắt lấy tay Vương Văn Văn, đem móng vuốt nhỏ trắng nõn đặt ở giữa hai chân hắn, cách quần vẫn có thể cảm nhận được nơi đó có lửa nóng, còn giống như cục đá cứng rắn.

Đang lúc Chu Linh Khôn chuẩn bị đem quần Vương Văn Văn cũng cởi ra, cô khóc.

“Không cần được không…… Tôi rất sợ hãi…… Chu Linh Khôn…… Chu Linh Khôn…… Cậu không cần như vậy, tôi thật sự sợ quá!”

Đối mặt với du͙© vọиɠ chiếm hữu của Chu Linh Khôn, tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt, toàn thân Vương Văn Văn đều run lên.

“Cậu sợ sao?”

Chu Linh Khôn nhìn bộ dáng nữ sinh khóc thút thít, cư nhiên cười, nhưng ánh mắt lại sầu não.

“Tôi đau! Chính là tôi rất đau a!"

Đau?! Vậy cô có từng nghĩ tới cảm nhận trong lòng hắn chưa?

Chu Linh Khôn rất muốn hỏi cô một câu như vậy, nhưng cô lại không biết về sự tình đời trước, cái này làm cho Chu Linh Khôn cực kỳ thất bại, hắn thở dài, buông tay Vương Văn Văn ra, lại ôn nhu giúp cô đem quần áo mặc vào.

“Văn Văn, cậu không muốn làm bạn gái của tôi sao?”

Vương Văn Văn cực kỳ ủy khuất.

Nếu hắn thật sự làm cái gì, cô nhất định sẽ không tha thứ cho hắn!

“Tôi chỉ là nói cần một thời gian để suy nghĩ, cậu cũng chưa cho tôi cơ hội này nói ra, Chu Linh Khôn! Cậu mới không có suy xét qua cảm giác của tôi! Chán ghét!”

Vương Văn Văn hồng con mắt đẩy Chu Linh Khôn ra, khó chịu chạy ra ngoài.

Nam sinh ở trong phòng thiết bị không có đuổi theo.

Tay giơ lên không trung làm ra động tác giữ lại.

Hắn nên làm cái gì bây giờ?

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

======

🔹Các bạn yêu thích truyện thì donate để tạo động lực cho mình nhé.