Chương 22: Không ân ái là không thể nào

"Văn Văn, bây giờ cậu là bạn gái mình đúng không?"

Chu Linh Khôn ôm Vương Văn Văn, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô, nếu cô lại lắc đầu cự tuyệt, như vậy chờ đợi cô... Ha ha, chỉ sợ là bị hắn cắm chết trên giường.

Nhưng mà Vương Văn Văn đã sớm đưa ra quyết định, cô không thể lung lay bất định, nhất định phải lựa chọn trong hai nam sinh!

Đều tự nguyện phát sinh chuyện thân mật như vậy với Chu Linh Khôn, kỳ thật trong lòng Vương Văn Văn đã sớm thừa nhận sự tồn tại của hắn, cho nên khi Chu Linh Khôn hỏi như vậy, cô rất tự nhiên gật gật đầu.

"Ừ, nhưng mà ở trường học cậu không thể quá đáng, bằng không lại để cho người ta nói cho thầy cô, mình sẽ tức giận!"

Khi Chu Linh Khôn nghe Vương Thư Thư nói nguyện ý làm bạn gái của hắn, ánh mắt đều sáng lên, chỉ thiếu chút nữa không đắc ý nhảy múa trên giường.

Hoàn toàn bỏ qua lời nói của Vương Văn Văn nói muốn giữ khoảng cách ở trường.

Không cho ân ái là không có khả năng, đời này cũng không có khả năng, hắn muốn ân ái cả đời với Văn Văn, để cho người khác đều biết quan hệ của hắn và cô!

"Thật tuyệt vời! Văn Văn! Mình yêu cậu!"

Chu Linh Khôn bởi vì quá mức hưng phấn, ở trên mặt Vương Văn Văn hôn bẹp bẹp vài cái, hôn đến mặt cô đều đỏ lên.

Vương Văn Văn nằm trên giường một lát, liền chuẩn bị mặc quần áo về nhà, hiện tại đã đến tối, nếu không trở về, trong nhà nhất định sẽ mắng người, hôm nay đã chơi cả ngày ở bên ngoài rồi!

"Cái kia... Mình muốn về nhà."

Vương Văn Văn có chút ngượng ngùng, đỏ mặt cầm lấy nội y bên cạnh, nhanh chóng mặc xong, bộ dáng ngượng ngùng kia làm

cho khóe miệng Chu Linh Khôn nhịn không được nhếch lên.

"Được rồi, có chỗ nào của cậu mà mình chưa xem qua đâu, cần gì thẹn thùng như vậy, trên người rất đâu đi, để mình tới mặc cho cậu, lát nữa mình lái xe đưa cậu trở về, trên đường trở về hai chúng ta ăn chút gì."

Vận động lâu như vậy, bụng cũng phải đói.

Chu Linh Khôn cầm lấy quần áo Vương Văn Văn, dịu dàng khoác lên người cô, tuy rằng thân thể còn có chút xôn xao, muốn làm lại lần nữa, nhưng hiện tại quả thật hơi muộn, hơn nữa cô còn là lần đầu tiên, phải từ từ một chút.

Thời gian của hắn và Văn Văn, có rất nhiều.

Vương Văn Văn thấy Chu Linh Khôn săn sóc như vậy, cười gật gật đầu, đã quen với việc Chu Linh Khôn đối xử tốt với cô, vô luận cô nói muốn cái gì, cuối cùng đều sẽ có.

"Vậy chúng ta đi ăn đồ Quan Đông được không?"

"Được!"

...

[Cậu rời giường chưa, mình đến đón cậu đi học cùng nhau.]

Vương Văn Văn sáng sớm thức dậy đã nhận được tin nhắn của Chu Linh Khôn, hôm qua còn không cảm thấy, hôm nay trên người thật sự là ở đâu cũng đau, vì thế cô cũng không từ chối Chu Linh Khôn, trực tiếp đáp ứng hắn đến đón.

Ngồi xe đến trường, hẳn là sẽ khá hơn chút.

Trên người thật sự là quá đau nhức!

Thật giống như là bị xe tải nghiền nát, hoặc là bị một con trâu đυ.ng? Dù sao cho dù là động một chút cũng cảm thấy khó chịu.

Hôm qua... Rõ ràng rất thoải mái.

Vương Văn Văn đập một cái vào đùi, rời giường rửa mặt mặc quần áo, sau khi chuẩn bị xong nói với người nhà đi học, cầm tiền tiêu vặt cẩn thận từ cầu thang đi xuống.

Vừa xuống tầng, liền nhìn thấy Chu Linh Khôn dựa vào xe máy, sau khi hắn nhìn thấy cô, trên mặt nở nụ cười.

"Văn Văn!"

Vương Văn Văn bị hoảng sợ, "Suỵt!" Lấy tay che miệng, vội vàng làm khẩu hình trật tự với Chu Linh Khôn: "Không cần nói lớn như vậy đâu, nếu bị ba mẹ mình nghe được, sẽ thảm đấy!"

Yêu sớm tuyệt đối là chuyện trong nhà không thể tha thứ, trong nhà cô quản lý rất nghiêm khắc, đừng nói yêu sớm, ngay cả thành tích thụt lùi, cũng bị hung hăng mắng một trận.

"Được rồi được rồi, lên xe đi, mình dẫn cậu đi ăn ngon."

Vương Văn Văn ngồi lên xe, có chút xem thường, bữa sáng có thể có món gì ngon, bánh bao bánh quẩy cháo bún, còn có thể có cái gì?

Kết quả Chu Linh Khôn đưa cô đến trước một sạp hàng nhỏ, trên tấm sắt phát ra tiếng chiên rán xì xì xì: "Đây là... Mì lạnh nướng và bánh mì nướng?"

Không nghĩ tới buổi sáng lại còn có món này ăn, Vương Văn Văn lập tức vui vẻ: "Mình muốn sốt cà chua, còn phải thêm giăm bông và trứng gà."

Vương Văn Văn chỉ vào bánh mì nướng, bên cạnh thậm chí còn có một túi phô mai lớn, cô suy nghĩ một lát, dù sao cũng phải ăn, nhiều calo một chút cũng không sao cả: "Mình còn muốn thêm phô mai, thêm một chút!"

"Thế sữa đậu nành thì sao?"

Chu Linh Khôn xấu xa nhìn ngực Vương Văn Văn, khụ khụ, thật sự là vô cùng khả quan, tuy rằng sẽ không lớn nữa, nhưng con gái uống nhiều sữa đậu nành là tốt.

Vương Văn Văn gật gật đầu, trông mong nhìn chủ quán nướng bánh mì, nước miếng cũng sắp chảy xuống.

"Mình còn tưởng rằng cậu không thích ăn đồ trên quầy hàng nhỏ, trước kia chưa từng thấy cậu ăn qua."

Vương Văn Văn còn rất thích ăn những thứ này, chính là calo quá cao, cô không dám ăn nhiều, ngực vốn đã lớn, lại mập lên, vậy thật sự thành bò sữa.