Chương 46: Để mình tới giải thích

Mẹ Văn Văn cực kỳ tức giận, nhìn bộ dáng Vương Văn Văn im lặng không lên tiếng, có chút hận sắt không thành thép tát cô một cái.

"Ba —!"

Tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên, trên khuôn mặt trắng nõn mềm mại của Vương Văn Văn nhất thời hiện ra vết đỏ kinh khủng.

"Chia tay! Lập tức chia tay cho mẹ, đừng để mẹ ầm ĩ đến trường!"

Vương Văn Văn che mặt, nước mắt ào ào chảy ròng ròng.

Cô đương nhiên biết yêu sớm không tốt, nhưng mà... Bảo cô chia tay với Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê, cô hoàn toàn không làm được!

Bị tát một cái, trong lòng Vương Văn Văn cực kỳ thương tâm, đối mặt với cha mẹ trách cứ, xấu hổ lại áy náy, cô cắn răng, mạnh mẽ mở cửa chạy ra ngoài.

...

"Hu hu..."

Vương Văn Văn ngồi xổm ở trên đường dùng sức khóc, cô không mang cái gì ra ngoài, cũng không có chỗ để đi, chỉ có thể tìm người khác nhận điện thoại, gọi số của Chu Linh Khôn.

"Chu Linh Khôn... Cậu... Cậu đang ở đâu?"

Chu Linh Khôn nghe được tiếng nức nở ở đầu bên kia, trong lòng nhất thời giống như đang bốc cháy, Văn Văn làm sao vậy, lúc trở về còn khỏe mạnh, hiện tại khóc dữ dội như vậy.

"Văn Văn, mình vừa về nhà, cậu đang ở đâu? Có chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì?!"

Vương Văn Văn nghe được Chu Linh Khôn an ủi, ngược lại khóc càng thêm thương tâm, khi một người đang cố gắng giả vờ kiên cường, có người an ủi, đặc biệt là người mình thích, sẽ để lộ sự yếu ớt ra ngoài.

"Hu hu... Chu Linh Khôn... Mẹ mình... Ba mẹ mình biết chuyện mình yêu sớm, có người nói cho bọn họ biết mình và học sinh xấu yêu sớm, người kia khẳng định biết là cậu..."

Vương Văn Văn không biết là ai lại nói trước mặt cha mẹ cô như vậy, làm như vậy có chỗ tốt gì, thật sự là quá đáng!

"Cậu ở đâu, đứng ở nơi đó chờ mình, mình rất nhanh liền tới."

Chu Linh Khôn nhíu nhíu mày, chuyện này quả thật cần phải nhanh chóng xử lý, hắn biết cha mẹ Văn Văn quản cô luôn đặc biệt nghiêm khắc, nếu chuyện yêu sớm không giải quyết, tình cảnh Văn Văn ở nhà nhất định sẽ đặc biệt không tốt, nói không chừng sẽ bị nhốt lại... Nghĩ tới đây, Chu Linh Khôn càng lái xe chạy nhanh hơn, xa xa đã nhìn thấy Vương Văn Văn đứng ở nơi đó, nhìn qua đáng thương hề hề, ánh mắt đỏ lên, tựa như một con thỏ nhỏ, đến gần hơn một chút, hắn còn nhìn thấy dấu bàn tay loáng thoáng trên mặt Văn Văn, trong lòng hắn nhất thời vừa giận vừa tức, yêu sớm liền yêu sớm, vì sao còn muốn đánh Văn Văn?! Hắn hận không thể mang Văn Văn về nhà mình nuôi, trong lòng cực kỳ không thoải mái.

"Văn Văn, mình tới."

Chu Linh Khôn bế Vương Văn Văn lên xe: "Trước tiên đến nhà mình, đến nhà mình rồi từ từ nói."

"Cậu có biết ai nói với cha mẹ cậu không?"

Chu Linh Khôn rót một ly nước, dịu dàng vuốt ve lưng Vương Văn Văn, cô cầm lấy ly nước trong tay Chu Linh Khôn uống một ngụm nho nhỏ, lúc này mới nức nở lên: "Mình không biết... Dù sao nhất định là một người rất đáng ghét!"

Cô và Chu Linh Khôn đã ở bên nhau rất lâu, tuy rằng trường học có rất nhiều người biết chuyện của bọn họ, nhưng không ai nhàm chán chạy tới nhà cô nói với cha mẹ cô, trường học cũng sẽ không quản, bằng không trong nhà đã sớm biết.

"Mình không mang theo điện thoại di động, đưa điện thoại cho mình... Gọi cho học trưởng đi."

Đầu học trưởng xoay chuyển tương đối nhanh, cô muốn gọi học trưởng tới phân tích, rốt cuộc là ai nói chuyện yêu sớm ở trước mặt cha mẹ cô.

"Được."

Chu Linh Khôn gật gật đầu, bấm số Hứa Tòng Khê.

Chỉ chốc lát sau, Hứa Tòng Khê cũng vội vàng tới.

"Văn Văn!"

Hắn nhìn thấy Vương Văn Văn thút thít còn có hai mắt đỏ bừng, cùng với dấu vết màu đỏ trên khuôn mặt trắng nõn hoàn mỹ, miệng gấp gáp đều muốn chửi bậy.

"Xảy ra chuyện gì vậy?!"