Chương 60: Uống cạn một chén liền say ngất ngây

Lục Quan Dịch đương nhiên là muốn mang Vương Văn Văn đến một nơi tốt.

"Dẫn em đến nông trại hoa viên, có thể ăn thịt bò dê do chủ trang trại nuôi, còn có phô mai làm thủ công, chất lượng vô cùng tốt, nơi đó còn có một khu vườn rất lớn, em nhất định sẽ thích."

Đời trước Lục Quan Dịch thường xuyên tới nơi này, chỉ là mỗi lần hắn đều đến một mình, hoặc là cùng hai ba người bạn tốt đến, câu cá xem phong cảnh, vô cùng nhẹ nhàng thư giãn, hắn cũng mang theo Vương Văn Văn tới hai lần, nhưng mà bởi vì hắn là cấp trên của Lâm Tố Vân, hai người cần tránh hiềm nghi, về sau Vương Văn Văn cũng không qua lại với hắn nữa.

Đợi đến khi chuyện Lâm Tố Vân nɠɵạı ŧìиɧ nổ ra, suy nghĩ đầu tiên của Lục Quan Dịch chính là Vương Văn Văn có đau lòng hay không, sau đó trong lòng lại cảm thấy cơ hội của mình tới.

Nếu Lâm Tố Vân nɠɵạı ŧìиɧ, Văn Văn nhất định sẽ ly hôn với hắn, cô không phải là một người hồ đồ, chỉ là quá mức chấp nhất đối với tình cảm.

Đáng tiếc, còn chưa đợi đến khi Vương Văn Văn và Lâm Tố Vân ly hôn, hắn vừa mới triển khai theo đuổi, Vương Văn Văn đã bị gϊếŧ chết.

Tình cảm dừng lại ở thời điểm nồng đậm nhất, hắn không cách nào tiếp nhận việc Vương Văn Văn chết đi, tuy rằng báo thù vì cô, nhưng người ấy đã qua đời, nợ tình cảm một mình bị ở lại thì nên làm cái gì bây giờ?

Lục Quan Dịch nghiêng đầu nhìn Vương Văn Văn.

May mắn thay, may mắn thay, có một cơ hội để làm lại.

Ăn thịt ngon 0-0

Vương Văn Văn cười hì hì che miệng: "Thật sao, em thật chờ mong!"

Vẫn là tiếng cười của Vương Văn Văn làm cho Lục Quan Dịch lấy lại tinh thần, thấy Vương Văn Văn vui vẻ như vậy, trong lòng hắn cũng dâng lên một cỗ vui mừng ngọt ngào.

Chờ đến nơi, Vương Văn Văn hít thở một ngụm không khí trong lành, một đôi mắt trong suốt nhìn xung quanh, khẳng định gật đầu nói: "Nơi này quả thật phong cảnh không tệ, một đồng cỏ lớn, không khí đều rất trong lành."

"Có muốn đi xem vườn hoa không?"

Chủ nhân ở đây cũng rất biết tận hưởng cuộc sống, làm một phòng hoa thủy tinh khổng lồ, nhiệt độ và độ ẩm đảm bảo rằng hoa nở quanh năm, đầy màu sắc, tranh nhau.

Ngay cả Lục Quan Dịch là thẳng nam này cũng cảm thấy nơi đó vô cùng đẹp, thích hợp hẹn hò, chứ đừng nói Vương Văn Văn là loại cô gái ngọt ngào đáng yêu này, đoán chừng đi vào liền luyến tiếc đi ra.

Đẩy cửa phòng hoa thủy tinh ra, Vương Văn Văn phát ra một tiếng thán phục.

"Wow... Nơi này thực sự xinh đẹp!"

Đủ loại hoa tươi nở rộ, Vương Văn Văn thậm chí còn không nói nên lời, hô hấp đều là hương thơm, làm cho người ta sảng khoái.

"Em thích là được rồi."

Lục Quan Dịch cười cười, vươn tay bắt lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Văn Văn: "Đi, anh dẫn em đi dạo xung quanh, nếu có hoa nào mà em thích, còn có thể mua một chậu đặt ở ký túc xá."

Đồ vật quý giá Vương Văn Văn sẽ không nhận, nhưng một chậu hoa tươi, cô chưa bao giờ từ chối ý tốt của Lục Quan Dịch, vì thế vui vẻ gật gật đầu.

"Được, nếu gặp được thứ em thích, em liền chọn một chậu đặt ở ký túc xá, có đôi khi ngửi ngửi mùi hoa, tâm tình đều sẽ trở nên rất tốt."

...

Sau khi từ phòng hoa đi ra, Lục Quan Dịch lại dẫn cô đi xem con cừu nhỏ vừa mới sinh ra không bao lâu, phóng mắt nhìn khắp đồng cỏ lớn, giống như không có điểm cuối, cỏ xanh biếc, đi trên đó mềm nhũn, giống như là đạp lên mây.

"Nơi này thật tốt a, thời gian hình như đều trở nên chậm lại, cám ơn anh, hôm nay đã dẫn em ra ngoài chơi."

Trong lòng Lục Quan Dịch tràn đầy vui mừng.

Cái chỗ này có thể mang đến tâm tình tốt cho Văn Văn, cũng đã làm cho hắn vô cùng thỏa mãn: "Đừng nói lời cảm ơn với anh, anh nói rồi, anh nguyện ý dẫn em đi bất cứ nơi nào em muốn đi, cũng nguyện ý cho em tất cả mọi thứ."

Ánh mắt nóng bỏng, làm cho Vương Văn Văn có chút thẹn thùng, cô tránh né ánh mắt Lục Quan Dịch, không dám nhìn thẳng vào mặt hắn.

Bởi vì cô... Tạm thời còn chưa nghĩ kỹ, có nên đáp lại hắn hay không.

Tuy rằng thái độ của Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn đối với việc này dường như có chút buông lỏng, chỉ cần cô nguyện ý ở cùng một chỗ với Lục Quan Dịch, bọn họ sẽ không ngăn cản, hơn nữa bọn họ nói, hết thảy đều lấy ý nguyện của cô làm chủ.

Nhưng trong lòng Vương Văn Văn vẫn có chút nghi ngờ.

Vì sao bọn họ lại phóng túng cô như vậy, sợ cô không vui sao?

Trong nhận thức của Vương Văn Văn, tình yêu hẳn là độc chiếm, cô không biết vì sao bọn họ có thể tiếp nhận sự tồn tại của người khác, nhưng cô lại có thể cảm giác được tình yêu của bọn họ.

Rối rắm.

Muốn đối xử với Lục Quan Dịch như thế nào đây?

Hiện tại Vương Văn Văn không thể đưa ra được lựa chọn gì, chỉ có thể tiếp tục ở chung với hắn, nói không chừng có một ngày, trong lòng cô sẽ có đáp án.

Lúc ăn cơm, Lục Quan Dịch lấy ra một cái bình nhỏ, Vương Văn Văn không biết bên trong chứa cái gì, có chút tò mò.

"Đây là cái gì vậy?"

Lục Quan Dịch lấy ra một cái chén, mở nút gỗ sồi trên bình ra, giới thiệu với Vương Văn Văn: "Đây là rượu trái cây, rượu thanh mai chủ trang trại tự mình ủ, có muốn thử uống một ly hay không?"

Lục Quan Dịch vốn thật sự không nghĩ tới chuyện say rượu loạn tính, dù sao độ rượu trái cây rất thấp, giống như rượu thanh mai, nhiều nhất cũng chỉ từ sáu độ đến chín độ, uống một chén nhỏ tuyệt đối sẽ không say.

Nhưng hắn không nghĩ tới, tửu lượng Vương Văn Văn lại kém đến trình độ này, dù sao trong trí nhớ của hắn, từ khi hắn quen biết Văn Văn thì Văn Văn đã trưởng thành, khi đó cô còn có thể uống một chén rượu vang đỏ!

Hiện tại, chỉ là uống một chút rượu trái cây, đôi mắt Vương Văn Văn cũng có chút mơ hồ.

"Ngon quá!"

Lúc mới uống ngụm đầu tiên, ánh mắt Vương Văn Văn liền sáng lên, rượu trái cây ngọt ngào uống lên vô cùng sảng khoái nhuận hầu, mùi rượu nhàn nhạt cùng hương vị thanh mai kết hợp, vô cùng tươi mát, Vương Văn Văn lại uống một ngụm.

"Uống ngon thật!"

Còn đang ăn cơm, một chén rượu rất nhanh đã uống xong, Vương Văn Văn trông mong nhìn Lục Quan Dịch, muốn hắn rót thêm một chén nữa.

"Lục Quan Dịch, em còn muốn uống."

Vừa rồi một chén rượu xuống bụng, trên khuôn mặt trắng nõn của Vương Văn Văn liền nổi lên một mảng lớn đỏ ửng, giống như là má hồng, nhìn bộ dáng cô sắp uống say, Lục Quan Dịch làm sao còn dám cho cô uống.

"Đừng uống Văn Văn, dù sao đây cũng là rượu, uống nhiều không tốt."

Chỉ là để cho cô nếm thử hương vị, thật đúng là uống nghiện rồi, nếu đợi lát nữa uống say... Chờ đã, chờ đợi chút nữa uống say à?

Lục Quan Dịch liếʍ liếʍ môi, nội tâm có chút kích động cũng có chút do dự.

Nông trường có những ngôi nhà gỗ nhỏ cung cấp cho khách du lịch, điều kiện không thua kém khách sạn 5 sao, mà còn tình cảm hơn khách sạn.

Hắn đương nhiên cũng muốn cùng trải qua đêm tốt đẹp với Văn Văn ở nơi này, nhưng mà Văn Văn còn chưa tiếp nhận hắn, nếu hắn chuốc say Văn Văn, thừa dịp cô say rượu phát sinh quan hệ, có phải quá vô sỉ không?

Nhưng nghĩ đến giờ này khắc này có thể có được Văn Văn, chiếm cứ thân thể của cô, để cho hai người hợp hai làm một, trong lòng Lục Quan Dịch nóng rực.

Nhưng mà thân là một người đàn ông phong độ đứng đắn, vẫn làm cho hắn đè nén hành vi như vậy.

"Văn Văn, em không thể uống chén thứ hai."

Điều khiến Lục Quan Dịch không nghĩ tới chính là... Cho dù là Văn Văn không uống chén thứ hai, chỉ riêng một chén rượu, cô vẫn say như trước.