Chương 66: Làm sao đối phó hắn

Nếu đã đến, họ cũng không muốn để cho Vương Văn Văn xấu hổ, mọi người sống hòa bình, dù sao cũng phải sống cùng nhau cả đời, mỗi ngày ầm ĩ, đối với ai cũng không tốt.

Vì thế mọi người bình tĩnh nói chuyện, không có cãi nhau hay là đánh nhau như trong tưởng tượng của Vương Văn Văn.

Nhìn thấy bộ dáng của bọn họ, trái tim vẫn luôn treo cao của Vương Văn Văn buông xuống.

Thật sự là xin lỗi người yêu cô, sau này cô nhất định sẽ nghe lời, chuyện đã nói cũng nhất định sẽ làm được!

"Chúng ta trước tiên đưa Văn Văn về trường học, lát nữa tôi còn có chút việc muốn tìm hai người nói chuyện."

Lục Quan Dịch nhìn Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê, vẻ mặt mang theo nghiêm túc.

Tuy rằng không biết Lục Quan Dịch muốn nói cái gì, nhưng từ biểu tình có thể nhìn ra, Lục Quan Dịch muốn tìm bọn họ nói chuyện tương đối quan trọng, vì thế Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê đều gật gật đầu.

"Được."

...

Vương Văn Văn nhìn Lục Quan Dịch, Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê lái xe rời đi, trong lòng có chút nghi hoặc nhàn nhạt.

Bọn họ rốt cuộc muốn nói cái gì, thần thần bí bí, còn vẻ mặt nghiêm túc, chẳng lẽ chuẩn bị đi đánh một trận sau lưng cô?

Quên đi, bọn họ đều đi rồi, muốn nhiều hơn nữa cũng vô dụng, chờ ngày mai đi học, cô lại hỏi Chu Linh Khôn vậy.

Lục Quan Dịch tìm Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê có chuyện gì đây?

"Đối với Lâm Tố Vân, hai người có ý kiến gì không, chuẩn bị đối phó hắn như thế nào?" Lục Quan Dịch nghĩ đến Lâm Tố Vân, ánh mắt liền trở nên hung tợn, hận không thể xé xác người đàn ông kia ngay tại chỗ: "Còn có người phụ nữ kia, đời này cho dù cô ta chưa từng làm gì, cũng không thể buông tha cho cô ta!"

Nếu không phải người phụ nữ kia, Văn Văn của hắn làm sao có thể chết, nếu như không chết, nói không chừng kiếp trước hắn và Văn Văn sẽ ở cùng một chỗ!

Hắn và Văn Văn sẽ là một cặp vợ chồng hạnh phúc và ngọt ngào, con cái đều đã đi học tiểu học!

Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê đều rất tán thành lời nói của Lục Quan Dịch, nhưng mà còn đang lên kế hoạch đối phó với địch nhân như thế nào, xã hội hiện đại, gϊếŧ người phóng hỏa không cần thiết, nhưng nhất định phải dạy cho địch nhân một giáo huấn sâu sắc, để đối phương sống không bằng chết.

Vậy phải làm như thế nào đây?

"Để cho gia đình hắn phá sản, để cho hắn nghiện ma túy, nghèo khó cả đời!"

Đây là đề nghị của Chu Linh Khôn.

Mà Hứa Tòng Khê càng tàn nhẫn, nhìn qua ôn nhu có lý lại nhã nhặn, nhưng lại nói một câu như vậy: "Trực tiếp chết là tiện nghi cho hắn, không bằng để cho hắn tàn tật? Gãy chân hay gãy tay gì đó? Hoặc nhốt anh ta vào một bệnh viện tâm thần."

"Được rồi."

Lục Quan Dịch tuy rằng cũng rất muốn làm như vậy, nhưng vì một người đàn ông rác rưởi, làm bẩn tay là không đáng.

"Thủ đoạn không cần thô bạo thô lỗ như vậy, chúng ta đều là người văn minh, nghĩ biện pháp để Lỗ Nguyệt Minh gặp được hắn, lấy tính cách bá đạo ích kỷ của người phụ nữ kia, nhất định sẽ nắm chắc Lâm Tố Vân trong tay, nhưng Lâm Tố Vân là tính cách gì... A, đến lúc đó, Lỗ Nguyệt Minh nhất định sẽ ra tay với những người phụ nữ khác."

"Chúng ta ở một bên xem kịch thôi, trước tiên nắm lấy nhược điểm của đối phương rồi nói sau, không nên tự làm bẩn tay mình."

Ánh mắt Lục Quan Dịch tối sầm lại.

Lỗ Nguyệt Minh chính là hung thủ kiếp trước gϊếŧ Văn Văn, một người phụ nữ ngoan độc ích kỷ, trong nhà có quyền thế, tự cho là có thể vô pháp vô thiên, sau đó bị bọn họ tống vào ngục giam.

Án tử hình.

"Đời này... Lâm Tố Vân hẳn là sẽ không ngu xuẩn đến mức tiếp xúc với Lỗ Nguyệt Minh."

Người phụ nữ kia chính là người điên, Lâm Tố Vân lại sống lại, làm sao có thể bị lừa.

"Không có cơ hội thì tạo ra cơ hội, say rượu mất lý trí hoặc hạ dược, chỉ cần bọn họ lên giường, Lỗ Nguyệt Minh không có khả năng không động lòng với Lâm Tố Vân."

Đời trước Lỗ Nguyệt Minh chính là nhất kiến chung tình đối với Lâm Tố Vân, đời này khẳng định cũng giống như vậy.

"Nhưng như vậy cũng quá tiện nghi cho bọn họ!"

Lục Quan Dịch nghe xong, cười lạnh nói: "Đả kích thân thể một người tính là cái gì, đả kích tâm lý của một người, mới có thể làm cho hắn sống không bằng chết."

Lâm Tố Vân có thích Văn Văn không?

Không thể nghi ngờ, khẳng định là thích, nhưng tính cách Lâm Tố Vân quá mức thiếu quyết đoán, hơn nữa ích kỷ, hắn không có khả năng đặt Văn Văn lên hàng đầu.

Nhưng để cho Lâm Tố Vân ở cùng một chỗ với người phụ nữ hắn chán ghét, cho dù người phụ nữ kia có thể cho hắn tiền tài và quyền lực, hắn khẳng định cũng không nguyện ý.

Nhưng hắn không muốn là được sao?

Hắn và Lỗ Nguyệt Minh chính là tra nam tiện nữ, trời sinh một đôi, vốn nên ở cùng một chỗ, không nên gây họa cho những người khác!

"Vậy Lỗ Nguyệt Minh thì sao?"

Chu Linh Khôn tức giận hỏi.

So với Lâm Tố Vân, hắn càng hận Lỗ Nguyệt Minh, nếu không phải người phụ nữ thần kinh có bệnh kia, Văn Văn làm sao có thể chết, có bệnh liền đi chữa bệnh, chạy ra gây họa cho người khác làm gì!

"Lâm Tố Vân đối với ai cũng ôn nhu chính là sự trừng phạt tốt nhất đối với Lỗ Nguyệt Minh, chờ đến khi cô ta không khống chế được lại ra tay với người khác, chính là lúc chúng ta đưa cô ta vào ngục giam, chờ vào ngục giam, muốn trừng phạt cô ta như thế nào chẳng được, chúng ta có thể báo thù, nhưng không thể làm bẩn tay mình, dù sao chúng ta còn muốn sống cả đời với Văn Văn, chúng ta hiện tại có người lo lắng, không thể không quan tâm giống như kiếp trước."

Hứa Tòng Khê cũng hiểu được suy nghĩ của Lục Quan Dịch.

Tuy rằng hắn rất muốn ngay lập tức làm cho Lâm Tố Vân vaf Lỗ Nguyệt Minh soonsg không bằng chết, nhưng giống như là Lục Quan Dịch nói như vậy.

Đừng tự làm bẩn tay mình.

"Được rồi, vậy chúng ta cứ từ từ..."

Chu Linh Khôn bĩu môi, tạm thời buông tha bọn họ trước.

"Được rồi, nếu mọi chuyện đã thương lượng xong, tôi về công ty trước."

Lục Quan Dịch nhìn Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê, không khỏi cảm giác tuổi mình có chút lớn, bọn họ có thể ở trường trải qua thời gian vui vẻ với Văn Văn, nhưng hắn còn phải đến công ty tăng ca.

Ngay cả khi sống lại, vẫn phải cố gắng xử lý công việc của công ty, không thể lười biếng.

Bằng cách này, hắn mới có thể cung cấp cho Văn Văn một cuộc sống tốt hơn.

"Bình thường tôi ở công ty không có cách nào chăm sóc Văn Văn, hai người ở trường phải chăm sóc cô ấy thật tốt."

"Cái này còn cần anh nói, chúng tôi đương nhiên sẽ chăm sóc Văn Văn, được rồi, mọi chuyện đã thương lượng xong, dựa theo kế hoạch mà tiến hành."

Sau khi Lục Quan Dịch và Hứa Tòng Khê rời đi, Chu Linh Khôn đóng cửa lại.

Nghĩ đến chuyện hôm nay, trong lòng vẫn có chút chua xót.

Văn Văn a Văn Văn, em cũng quá trêu chọc người khác rồi.

...

Vương Văn Văn trở lại ký túc xá trong lòng cũng có chút rối rắm.

Sau khi cô đi rồi, Lục Quan Dịch và Chu Linh Khôn, Hứa Tòng Khê bọn họ sẽ nói cái gì, sẽ không thật sự đánh nhau chứ?

Quả nhiên... Vẫn còn rất lo lắng!

Nhưng mà lúc gặp lại Chu Linh Khôn, vẫn là hết thảy như thường, thậm chí còn nói tuần này bốn người cùng nhau đi du lịch ngắn, khiến cho Vương Văn Văn không biết nên đồng ý hay nên từ chối.

Có vẻ sẽ rất lúng túng đấy.

Lục Quan Dịch... Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê, từ quan hệ mà xem, đều là bạn trai của cô, đều đã phát sinh quan hệ thân mật với cô.

Đây có phải là một loại rắc rối ngọt ngào không?

Vương Văn Văn dùng hai tay chống cằm, trong lòng suy nghĩ.