Chương 67: Bốn người hẹn hò

Đã nói xong bốn người hẹn hò nhưng phải đợi đến hơn hai mươi ngày sau mới có thời gian, bởi vì Vương Văn Văn muốn về nhà, đám người Chu Linh Khôn cũng có chuyện riêng, thật vất vả mới rảnh rỗi hai ngày, thứ bảy chủ nhật, hẹn nhau đến nhà dân trên núi ngâm suối nước nóng.

Chủ nhà thích thiên nhiên, không sang trọng như khách sạn 5 sao, không có câu lạc bộ riêng để tận hưởng hoàn hảo, nhưng ngôi nhà gỗ tươi mát, đẩy cửa sổ có thể nhìn thấy dòng suối và rừng, hơi thở của cỏ xanh, đặc biệt thoải mái.

Chủ yếu là, mỗi ngôi nhà gỗ đều có suối nước nóng riêng tư, có thể ở lại đây hai ngày, tuyệt đối là lựa chọn thư giãn thân thể và tâm trạng.

Lái xe mất hơn ba tiếng đồng hồ, Vương Văn Văn ngồi ở ghế sau, miệng ăn quýt Hứa Tòng Khê vừa bóc xong đưa qua.

"Rất ngọt."

Nhìn cây cối lao vùn vụt bên ngoài cửa sổ, còn có ánh mặt trời chiếu vào từ ngoài cửa sổ, Vương Văn Văn thích ý híp mắt.

Bốn người hẹn hò, hình như cũng rất tốt!

Lục Quan Dịch đang lái xe, Chu Linh Khôn ngồi ở ghế phụ, Hứa Tòng Khê ngồi ở ghế sau, trong xe có nhạc vui vẻ, tâm tình Vương Văn Văn đặc biệt tốt, sau khi ăn xong toàn bộ quýt, cô duỗi thắt lưng.

"Còn bao lâu nữa mới tới?"

"Hơn một tiếng đồng hồ nữa."

Lục Quan Dịch đang lái xe nhìn bản đồ, trả lời.

Bốn người ngồi đây đều không say xe, vì thế ánh mắt Vương Văn Văn sáng lên, nhìn Hứa Tòng Khê và Chu Linh Khôn: "Chúng ta chơi game đi, Chu Linh Khôn, không phải cậu mang theo mấy chiếc SWitch sao, chúng ta chơi online."

Chơi trò chơi thật tốt để tiêu tốn thời gian, hơn một tiếng đồng hồ, một cái chớp mắt đã trôi qua, chỉ tiếc Lục Quan Dịch phải lái xe, không thể cùng nhau chơi.

Chu Linh Khôn thích chơi game, bằng không cũng sẽ không mang theo mấy chiếc SWitch theo, cho dù là sau khi tốt nghiệp đi làm cũng không bỏ cái sở thích này, chứ đừng nói là thời sinh viên, trong rất nhiều trò chơi, đều có thể được xưng là đại lão.

Sau đó hơn một giờ, Vương Văn Văn liền trải nghiệm cảm giác bị đại lão mang bay, trang bị có người cho, thuốc men có người cho, bị địch nhân đánh có người bảo hộ, thậm chí còn có thể phản sát trở về.

Thẳng đến khi xuống xe, Vương Văn Văn vẫn còn có chút lưu luyến không rời, vẫn là Lục Quan Dịch đoạt lấy máy chơi game từ trong tay Vương Văn Văn.

"Văn Văn, đến rồi, đừng cầm máy chơi game chơi mãi."

Vương Văn Văn bày ra vẻ mặt nhu thuận nháy mắt mấy cái, nhìn Lục Quan Dịch cười cười: "Biết rồi."

Nếu là ra ngoài hẹn hò, đương nhiên không thể cứ cầm máy chơi game chơi, ánh mắt cô đặt ở cửa nhà dân, vì thiết kế nơi này tán thưởng một tiếng.

Cửa gỗ rất lớn, còn có hàng rào rỗng vây quanh, phía trên mọc đầy hoa nhỏ thuộc chi Tường Vi, có cảm giác lãng mạn lại tự nhiên.

Nó giống như một nơi linh tinh sống.

Bên trong nhà dân có tổng cộng sáu tòa nhà, đám người Vương Văn Văn đặt một căn lớn nhất, biệt thự gỗ ba tầng, tổng cộng có tám phòng ngủ, bốn phòng vệ sinh cùng với suối nước nóng riêng.

Chủ yếu là giải trí, hòa mình với thiên nhiên, tất nhiên không thể giải trí công nghệ cao, ở đây có thể ngâm mình trong suối nước nóng, có thể câu cá, buổi tối có thể đốt lửa trại nướng đồ ăn, phòng trò chơi là không có, KTV cũng không.

Một nơi làm cho người ta thả lỏng, Vương Văn Văn gần như là lập tức thích nơi này.

"Rất đẹp, không biết phòng chúng ta ở thế nào."

Biệt thự lớn nhất đương nhiên cũng là tốt nhất, biệt thự toàn gỗ nhìn qua đặc biệt có kết cấu, tuy nói là theo đuổi tự nhiên, nhưng tất cả những gì nên có đều có, Vương Văn Văn còn nhìn thấy bồn tắm lớn bằng gỗ ở trong phòng tắm.

Lúc đi tới homestay trên núi đã là buổi chiều, còn chờ một giờ là có thể ăn cơm tối, vì thế Vương Văn Văn tính toán liền đi dạo xung quanh, không nên đi xa.

Ngọn núi này rất lớn, có thác nước và dòng suối, phong cảnh đẹp giống như một bức tranh, bên tai là tiếng chim hót thanh thúy, lá cây nhẹ bay múa theo gió, đi trên con đường nhỏ, đều có thể cảm nhận được cảm giác thích ý kia.

Nói với cha mẹ là cuối tuần ở trường, nên cũng đã sớm hoàn thành bài tập về nhà, Vương Văn Văn không cần suy nghĩ gì cả, chỉ cần hưởng thụ thời gian rảnh rỗi hai ngày này, cùng với người mình thích.

Cả ngọn núi liền xây dựng mấy tòa biệt thự, vô cùng yên tĩnh, một đường đi tới, Vương Văn Văn ngoại trừ gặp phải mấy nhân viên công tác ra, cũng không nhìn thấy những người khác.

"Chúng ta bên hồ xem một chút đi?"

Nghe nói nơi này nước hồ vô cùng trong suốt, bên trong còn nuôi cá bán hoang dã, có thể bỏ tiền thuê dụng cụ câu cá, sau khi câu cá còn có thể màng tới homestay tự chế biến hoặc để đầu bếp làm.

Rất nhân văn.

Cảnh sắc bên hồ vô cùng tốt, nước hồ ở rìa trong vắt nhìn thấy đáy, ở giữa tuy rằng tầm nhìn thấp, nhưng gợn sóng, giống như là một viên bảo thạch màu xanh lá cây lớn.

Vương Văn Văn duỗi thắt lưng, hít sâu một hơi.

"Thật thoải mái..."

Vương Văn Văn cười quay đầu, nhìn đám Chu Linh Khôn: "Em rất thích nơi này nha, hai ngày nay nhất định sẽ vô cùng vui vẻ!"

Nhìn bộ dáng vui vẻ của Vương Văn Văn, ba người đàn ông cũng lộ ra nụ cười.

Thật tuyệt vời, phải không?

Bộ dáng vui vẻ của Văn Văn, chắc chắn là thứ bọn họ cả đời theo đuổi, chỉ cần Văn Văn vui vẻ, để cho bọn họ làm cái gì cũng được.

...

Nguyên liệu nấu cơm tối toàn bộ đều đến từ trên núi, rất nhiều rau dại thuần khiết tự nhiên cùng với tôm cá tươi, hương vị thuần khiết vừa bổ dưỡng vừa làm cho người ta mở rộng khẩu vị, Vương Văn Văn ăn hết cả một chén cơm.

"No quá..."

Ở trước mặt người mình thích, Vương Văn Văn vẫn rất để ý hình tượng, cô lau miệng xong, ngượng ngùng cười cười: "Đồ ăn quá ngon, hình như ăn có hơi nhiều..."

Bụng nhỏ đều bị phình lên ~

"Ăn nhiều không cần lập tức đi lại, ngồi chờ một lát, chúng ta lại đi tản bộ được không?"

Tất nhiên, vào ban đêm cũng có thể thực hiện các loại vận động tiêu thựccàng dữ dội hơn, bây giờ không nói ra, không được dọa Văn Văn chạy mất.

Dù sao du͙© vọиɠ của ba người đàn ông phải thỏa mãn như thế nào... Ngẫm lại cũng sẽ cảm thấy vừa yêu vừa sợ đi, Chu Linh Khôn, Hứa Tòng Khê và Lục Quan Dịch không hẹn mà cùng nghĩ đến một ít chuyện màu sắc.

Vì lần hẹn hò lần này của ba người, Hứa Tòng Khê còn mang theo mấy bộ đồ lót tình thú, còn mang theo máy ảnh, toàn bộ đều là đồ vật chuẩn bị cho Văn Văn, chỉ chờ ban đêm giáng xuống, bọn họ có thể biến thân thành sói.

Vương Văn Văn hiện tại cũng không biết trong lòng người đàn oogn có chủ ý xấu gì, cô nghe lời ngồi, một lát sau mới đứng lên đi tản bộ.

Sắc trời chậm rãi tối sầm lại, đèn đường hai bên đường nhỏ cũng theo đó sáng lên, chiếu rọi cảnh sắc như mộng như ảo xung quanh, ban ngày ban đêm đều có phong tình khác nhau.